Wednesday, December 4, 2013

Xóm nghệ thuật Trần Thánh Tông

>> Triệu chữ ký "Giữ Zone 9 vì Hà Nội"
>> Niềm tin sẽ bị đánh cắp nếu Zone 9 thực sự bị xóa sổ
>> Các hộ kinh doanh tại Zone 9 bị yêu cầu đóng cửa – mất trắng niềm tin
>> Tiếc nuối Zone 9
>> Dân mạng "chia rẽ" vì quyết định đóng cửa Zone 9


Một không gian đủ rộng để có thể “bầy trò”, “bầy đặt”, sắp đặt nọ kia.

Một không gian đủ rộng để có thể tụ họp, nhóm họp, để có thể tạo thành xóm. Gì thì gì buôn bán hay nghệ thuật, có bạn, có phường vẫn hơn.

Ưu điểm của xóm nghệ thuật là diện tích rộng, gần trung tâm, giá thuê thấp nhưng nhược điểm là thời hạn thuê ngắn. Những nhược điểm này đối với những người làm nghệ thuật thì họ đâu có “chấp”, 3 năm là đủ cho một lần chơi rồi. Có khi cái sự bấp bênh, bất trắc ấy lại tạo hưng phấn cho họ nhiều hơn là chắc chắn, an toàn, là dài lâu. 

Hợp đồng thuê 3 năm thì không thể đầu tư kiên cố, nhiều tiền lắm của để có một nội thất mượt mà, bóng bẩy được.

Làm sao bỏ ra ít tiền mà vẫn có thể trang trí, ánh sáng, bàn ghế... để đẹp được. Chỉ có cách duy nhất là đưa quan niệm trang trí đương đại vào thôi. Trên cái cốt là một cái xác nhà máy cũ, nham nhở, nhếch nhác, sứt sẹo ấy, những nghệ sỹ đến thuê đã thổi hồn đương đại vào dù là gian hàng body art hay gian hàng bar-barbetta, gian hàng nhà sàn, gian hàng đi ô tô... mỗi người mỗi vẻ, tất cả đều chung một điểm là nương vào những gì có sẵn để chấm phá thêm, thêm ít đến mức gần như không thêm gì, mà ngay cả có thêm thì cũng vẫn phải thêm kiểu “sứt sẹo”, “chắp vá”, dở dang, cũ kỹ...

Lê Thiết Cương


No comments:

Post a Comment