Showing posts with label mại dâm. Show all posts
Showing posts with label mại dâm. Show all posts

Wednesday, December 25, 2013

Dương tính

>> Dân phòng lại 'đánh' dân giữa Sài Gòn
>> Nhà trưởng ấp treo cờ Trung Quốc
>> Sốc: Phát hiện 3 gia đình sống trên cây giữa Thủ đô


Bình Địa Mộc

Chồng mất trong một vụ đụng xe khủng khiếp, chị trở thành góa bụa ở tuổi 40 căng đầy nhựa sống. Buồn, cô đơn nhưng chị phải sống, làm việc, làm mẹ, làm vợ vốn là một thiên chức đẹp giống như quỳnh hương ngan ngát trong đêm vậy.

Lúc anh còn sống, thường ngày tay lái xe đến sớm để chở chị đi chợ trước khi đưa anh đi làm việc, thi thoảng chở chị đi chùa với mấy bà bạn, hoặc du hí đâu đó cũng bằng ô tô cả. Bây giờ anh không còn nữa nhưng theo thói quen chị vẫn alo cho hắn sau đó quýnh quáng xin lỗi nhưng hắn bảo: không có gì, rồi tranh thủ chạy đến, chở giúp chị đi công chuyện bằng ... xe máy. Mỗi lần ngồi sau lưng, mùi đàn ông của tay lái xe phén qua người chị nóng sôi.

Cho đến một hôm mưa tầm tả, nước lai láng khắp cả ngã đường, hắn không về được đành phải ngủ lại nhà chị. Việc gì đến sẽ đến ... chị đã trao thân cho người lái xe của chồng mình sau đúng 14 tháng 5 ngày, xấp xỉ 23 phút thủ tiết thờ chồng, bởi khi thăng hoa mấy ai nhớ được thời gian cụ thể. Chị dúi đầu vào ngực hắn cười rúc rích. Nụ cười giòn tan, vỡ toác giữa khuya xa.

Thời gian sau chị ngả bệnh tưởng có bầu nên vội vả đi bệnh viện. Kết quả thật bất ngờ chị bị dương tính HIV/AS. Chị lảo đảo cầm tờ phiếu xét nghiệm gọi hắn đến hỏi cho ra lẽ. Hắn gập người, chà hai bàn tay xuống đùi, ấp úng: là hồi còn sống, mỗi lần đi công tác anh thường ngủ với gái, ngủ xong anh kêu em vào ... lại quả cho em cô ấy để giảm chi phí.

Chị thất thần kêu lên: thế chồng tôi cũng bị sida hả. Hắn lại thưa: dạ, bị lâu rồi. Chị bất tỉnh, trong cơn mê sảng chị loáng thoáng thấy hai gã đàn ông trần trụi, hì hục thay nhau làm tình một con đĩ, có điều cô ấy đẹp như tiên giáng trần vậy!

Sài Gòn, 12.2013


Xem thêm:
- Điều tra viên và một số tất yếu
- Vợ ông Chấn thầm cảm ơn "ông gu... gồ"
- Đất nước nhìn từ những tượng Phật thật to

Thursday, December 19, 2013

Món hàng mang tên "Cô gái Việt Nam"

>> Vỉa hè: Miếng ăn khác nhau chỗ nào?
>> U23 Việt Nam thất bại vì bị muỗi cắn
>> Chào cờ, hát quốc ca giữa ngã tư đường phố
>> 65 năm qua chưa có ĐBQH nào trình sáng kiến pháp luật
>> Giữ vững an ninh quốc gia, an toàn xã hội trong mọi tình huống


Cứ vài tháng thì trên phương tiện truyền thông, báo chí lại đăng dòng tít " ... công an lại phát hiện một vụ môi giới hôn nhân trái phép quy mô lớn ..."hay" ... hàng chục, hàng trăm cô gái VN xếp hàng cho ... người Hàn tuyển vợ ... ". Ôi! Cái tuyển vợ!

Bực mình thằng tui thốt lên câu thơ " ...Cha mẹ thói đời ăn ở bạc ...", dẫu biết rằng Tú Xương viết "Thương vợ" để chửi cái 'thói đời' đã khiến cho người phụ nữ chịu nhiều bất hạnh, thiệt thòi. Vì thói đời đã khiến "...Có chồng hờ hửng cũng như không" ... Ôi! Cái thói đời!

Ngày xưa, Bà Trưng, Bà Triệu đã từng cầm quân hiên ngang đánh giặc, khi gặp thế đường cùng đã tuẫn tiết để bảo toàn danh dự ... Ôi! Cái danh dự!

Nguyễn Du đã khóc Kiều vì cái kiếp "Hồng nhan bạc mệnh", ông khóc cho thân phận của nữ nhi thường tình hay chính cho bản thân ông trước thế sự cuộc đời. Rồi cái tuyệt tác "Kiều" ấy được các cô gái hành nghề mại dâm an ủi bản thân mình bằng ba chữ " ... phận nàng Kiều ..." . Ôi! Cái phận Kiều!

Thời Pháp thuộc, miếng đất màu mỡ Việt Nam được triệt để khai thác, từ tài nguyên, sức lao động .., đến đàn bà . Đọc truyện "Làm Đĩ", "Số Đỏ" của ông vua phóng sự Bắc Hà Vũ Trọng Phụng ta bắt gặp cái từ Me Tây . Ôi! Cái Me Tây!

Trước năm 1975, Sài Gòn được mệnh danh là "Hòn ngọc Viễn Đông", xã hội tư bản này giúp cho người dân năng động, kinh tế phát triển nhưng mặt trái của nó cũng thật khủng khiếp mà mại dâm và ma tuý là cái đáng ngại nhất . Ôi! Cái tư bản!

Sau năm 1975, VN thống nhất, xác lập CNXH trên toàn đất nước, Sài Gòn vẫn năng động, nhưng nghèo, vẫn còn đấy mại dâm và ma tuý. Hậu quả của chiến tranh, mô hình kinh tế lạc hậu, cách điều hành quan liêu, độc đoán, bất cập ... Đã hơn 30 năm sau ngày thống nhất, thế giới vẫn nhìn VN là một quốc gia nghèo nàn, lạc hậu, còn người dân trong nước, có được bao nhiêu người ao ước, lãng mạn, nhìn thấy tương lai " ưu việt " của thế giới đại đồng không nhĩ ? Ôi! Cái đại đồng !

Đi từ Bắc chí Nam, có cô gái nào mà không leo lẻo cái miệng " ... công dung ngôn hạnh ... ", " ... tự hào dân tộc ... ", hay " ...hôn nhân phải có tình yêu ... ". Mẹ kiếp, các nhà thơ, nhà văn, nhà hiền triết, nhà khoa học, nhà văn hoá ... tìm cách định nghĩa cho được cái " Tình yêu là gì ? " , nghe thì có vẽ hay, nhưng chẳng ông nào thấy đủ, chẳng ông nào cho ông nào đúng cả ... Ôi! Cái Tình yêu!

Từ Trung ương đến địa phương, ở đâu cũng có Hội Phụ nữ, chuyện tốt khoe, chuyện xấu che, thế là " ... gái VN bán qua biên giới ..." , " ... gái VN ngồi trong lồng kính ...", "... gái VN xếp hàng cho tuyển ..." . Tạo công việc cho phụ nữ, dạy nghề cho phụ nữ, giáo dục văn hoá cho phụ nữ ... thế mà mấy cô cứ muốn đi ra nước ngoài cơ, cứ thích "ôm " cái thằng mà chẳng biết nó nói gì " ... tao yêu mày... " hay "... tao mua mày... ". Ôi! Cái Hội Phụ nữ!

Cha, mẹ nào không thương con, đã thương thì phải nuôi cho tử tế chứ. Đẻ ra một bầy rồi bảo tụi nó bơi, không dạy sao tụi nó bơi nổi. Biết bao nhiêu cô khi được hỏi vì sao ra nông nổi này đều trả lời "... vì chữ hiếu ..." Ôi! Cái chữ hiếu!

Còn chính bản thân các cô, dù "đói" nhưng vẫn có miệng để ăn, dù "mù chữ" nhưng vẫn có mắt để nhìn, dù "thất học" nhưng vẫn có tai để nghe ... Một thế hệ con lai sẽ ra đời, nó sẽ nhìn nhận về quê Ngoại của mình như thế nào khi nó đọc lại các bài báo này. Dân Nhật "lùn", họ lai để họ "cao", để họ được tôn trọng trên thế giới, để bản sắc dân tộc họ được nâng niu ... Đằng này...Ôi!Cái Con lai!

Tổng thống Hàn Quốc đã từng phát biểu "... Việt Nam và Hàn Quốc là sui gia ..." . Không biết là thiện ý hay ác ý, nhưng quan hệ hai nước là quan hệ thị trường, mà thị trường thì mua bán trao đổi tất cả những mặt hàng có lời . Thế là xuất hiện món hàng mang tên "Cô gái Việt Nam" .

MP
08/10/2010

Xem thêm:
- Lý sự của những con đĩ
- Hãy tha thứ cho nàng vì nàng chỉ đẹp
- Vũ công mà "công vẫn ngủ"

Wednesday, October 23, 2013

Mại Dâm và Điếm Bút

>> Hãy điền vào dấu ba chấm
>> Đã thấy quan tài, mà chưa đổ lệ?
>> Phong tướng? (nhân tiện mời bà con đọc lại bài >>> này!)


Phong Lan 
Gửi tới BBC từ Pisa, Italia

Ai cũng biết nghề mại dâm đã có từ hàng ngàn năm về trước nhưng từ khi điện thoại di động ra đời, mại dâm phát triển thêm một nhánh mới cao cấp hơn đó là 'gái gọi'.

Cách đây vài trăm năm báo chí ra đời khi công nghệ in roneo xuất hiện, và người phóng viên là một nghề cao quý, thể hiện trình độ và kiến thức của họ qua các bài viết trên trang giấy.

Và khoảng 15 năm trở lại đây, khi Internet vào Việt Nam thì hàng loạt trang tin mạng, báo mạng ra đời một cách rầm rộ, các nhà báo đứng trước thách thức mới, đưa tin thật nhanh, thật chính xác để đáp ứng nhu cầu bạn đọc, làm sao phải có nhiều người bấm vào trang tin đó.

Phải nhiều và nhanh nhất có thể để có 'view', có tiền quảng cáo.

Chính cái điều kiện khắc nghiệt đó đã đặt nghề nhà báo trước một thử thách quá lớn.

Thay vì nâng cao trình độ và kỹ năng của nghề nghiệp để đáp ứng yêu cầu trên, một số 'nhà báo' lại làm biến dạng nó đi, bằng cách đưa tin tốc ký, không suy nghĩ, sai chính tả, có khi lừa gạt, giật tít nóng, nhưng chẳng có một cái nội dung gì, miễn sao có tiền nhuận bút là được.

Điếm Bút - nghề nguy hiểm

Và chính bộ phận "người đưa tin" này đã tạo một nghề rất mới, nghề Điếm Bút.

Nên nhớ rằng đây là hai nghề khác nhau, mặc dầu nó cùng xuất phát điểm như nhau.

Cũng như Mại Dâm, nghề Điếm Bút xuất phát từ nhu cầu của xã hội và không thể nào dẹp bỏ được, đặc biệt là trong bối cảnh công nghệ thông tin phát triển một cách chóng mặt như hiện nay.

Đơn giản, vì có cầu là phải có cung, đó là quy luật.

Tuy nhiên, nếu Mại Dâm chỉ có thể tác động tới một số đối tượng trong một thời điểm nhất định, thì mức độ ảnh hưởng của nghề Điếm Bút nguy hiểm hơn gấp ngàn lần.

Nó tàn phá mọi thành phần xã hội và có thể từ thế hệ này đến thế hệ khác.

Câu hỏi đặt ra là, tại sao chúng ta ngăn chặn Mại Dâm mà không ngăn chặn, thậm chí còn còn cổ súy cho nghề Điếm Bút nguy hại ấy.

Mại Dâm chỉ là kinh doanh 'vốn tự có' còn nghề Điếm Bút là kinh doanh cái họ không hề có nên là một hình thức lừa gạt.

Cá nhân mà nói, tôi không miệt thị hai nghề nghiệp đó.

Nhưng nếu Nhà nước đã cấm Mại Dâm thì nên cấm luôn cả Điếm Bút.

Còn nếu đã không cấm được thì nên công nhận cả hai nghề ấy như là những nghề hợp pháp.

Có phải là thiên vị không khi có lúc chúng ta dùng từ nhà báo để hợp pháp hóa nghề Điếm Bút, nhưng không thể dùng từ 'Phục vụ Nhu cầu Bản năng' để hợp pháp hóa nghề Mại Dâm.

Xin các vị đừng lấy lý do vi phạm thuần phong mỹ tục mà cấm đoán một nghề hợp pháp và đáp ứng nhu cầu xã hội như thế.

Thuần phong mỹ tục là một khái niệm chung chung, mơ hồ mà đến bây giờ tôi vẫn không hiểu nó có giá trị pháp lý như thế nào?

Các nhà hành pháp và quản lý xã hội cần nhớ rằng cái cụm từ ấy chỉ có giá trị trong khuôn khổ tinh thần mà thôi.

Xã hội rồi sẽ phát triển, nhiều ngành nghề mới sẽ xuất hiện theo nhu cầu cuộc sống, có nghề được phép và có nghề không được phép.

Tôi viết bài này không cổ súy cho hai nghề trên, cũng không có ý ủng hộ.

Chỉ mong các nhà quản lý xã hội, lập pháp, hành pháp, tư pháp hãy đối xử công bằng giữa các nghề nghiệp với nhau, để cuộc sống thêm đa dạng hơn.

Nguồn: BBC

P/s: ...VnExpress chôm bài của BBC ( FB Uyên Vũ)


Xem thêm:
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh và văn hóa
- Khôn như thượng thư văn hóa
- Dư luận viên, vô dụng và hữu ích

Friday, August 2, 2013

GS Thuyết: PCT Đà Nẵng nói thiếu nhân văn!

>> Về nước cống hiến hay làm Việt kiều tốt?
>> Top 10 tỷ phú Việt: Người thăng hạng, kẻ bật bãi
>> Câu hỏi đặt ra: VietArt OOH là ai và vì sao được UBND TP Đà Nẵng ưu ái như vậy? (mời bà con xem lại bài >>> này!)
>> Bộ Tài nguyên - Môi trường phát hiện thêm nhiều sai phạm đất đai tại Đà Nẵng



INFONET - “Nói như Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng vừa không phù hợp với thực tế vừa thiếu nhân văn. Ở đời, chẳng có mấy ai quyết định đến một TP dự hội thảo hay du lịch chỉ vì ở đó có mại dâm. Còn đưa “chị em” ra câu khách du lịch thì cách phát triển du lịch như vậy không nhân văn chút nào.”

GS. Nguyễn Minh Thuyết, Đại biểu Quốc hội khoá XI, XII, nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội chia sẻ với báo điện tử Infonet trước Phát biểu "sốc" của PCT Đà Nẵng về mại dâm.

Tại một hội nghị sơ kết về công tác phòng chống mại dâm, ma túy, Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh cho rằng: “Đã là thành phố du lịch thì không thể không có mại dâm”, và “Muốn có khách tới thì phải có mại dâm”. GS nhìn nhận thế nào về quan điểm gây “sốc” này?

Cá nhân tôi đã đến nhiều nước trên thế giới và hầu hết các địa danh nổi tiếng trong nước. Kể cả đi công tác lẫn đi chơi. Tôi thấy rằng bất kỳ nơi nào hấp dẫn du khách thì cũng hấp dẫn bằng phong cảnh, văn hóa độc đáo, sự thân thiện của người dân và dịch vụ thuận tiện, chứ không phải bằng mại dâm. Mà nếu có một số người nào đó thích “du lịch tình dục” thì con số ấy cũng là rất ít.

Vì thế nói như Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng vừa không phù hợp với thực tế vừa thiếu nhân văn. Ở đời, chẳng có mấy ai quyết định đến một TP dự hội thảo hay du lịch chỉ vì ở đó có mại dâm. Còn đưa “chị em” ra câu khách du lịch thì cách phát triển du lịch như vậy không nhân văn chút nào.

Phát biểu như vậy trong một hội nghị phòng chống AIDS, ma tuý, mại dâm cũng trái ngược với mục đích của hội nghị.

Theo GS, với quan niệm vùng du lịch phải “sống chung” với mại dâm, nghĩa là phải chấp nhận mại dâm như vậy có thể gây ra những hệ lụy gì không?

Phát triển du lịch bằng mại dâm sẽ phải trả giá. Trước tiên, một địa phương phát triển du lịch kèm bán dâm chắc chắn sẽ bị du khách coi thường.

Bên cạnh đó, du lịch kèm mại dâm sẽ khiến một số bệnh xã hội phát triển nhanh. Bởi vì bệnh tật không chỉ truyền từ người bán dâm tới khách, mà ngược lại còn truyền từ khách bốn phương tới người bán dâm.

Ngoài ra, mại dâm thường đi kèm với nạn ma cô chăn dắt, lừa đảo, trộm cắp, trấn lột, chắc chắn gây nhiều lộn xộn về trật tự xã hội. Lúc đó chính quyền lại mất công giải quyết vấn đề trật tự an ninh tại địa phương mình.

Cảm nhận của GS thế nào khi đặt chân đến Đà Nẵng? Nếu du lịch Đà Nẵng sống chung với mại dâm, GS nghĩ sao về điều này?

Cá nhân tôi rất yêu mến TP Đà Nẵng. Yêu mến trước hết vì sự thân thiện của người dân, vì dịch vụ thuận lợi, phong cảnh trữ tình và môi trường sạch sẽ của TP. Đà Nẵng nổi tiếng với mấy cái “Không”: không không trộm cắp, cướp giật, không ăn mày, không ma túy.

Một thành phố du lịch với nhiều cái “Không” đẹp như vậy, mà bây giờ lại nói “Có” với mại dâm thì thật là méo mó!

Phó Chủ tịch Đà Nẵng cũng phát biểu rằng, “Ma tuý, mại dâm cũng như nhau, không bao giờ có thể dẹp yên được, mà làm sao cho nó gọn gàng!". GS nhìn nhận thế nào về quan điểm này?

Tôi không hiểu “gọn gàng” nghĩa là thế nào. Ma túy, mại dâm khó chống nhưng không thể nhắm mắt làm ngơ, chấp nhận nó được.

Ai cũng biết ở miền Bắc từng có một thời kỳ (từ 1955 đến 1975) không hề có ma túy, nghiện hút thuốc phiện thì cực hiếm.  Thế mà nay ma túy lan tràn, càng dẹp càng phát triển. Chắc chắn là chúng ta phải tiếp tục áp dụng các biện pháp mạnh mẽ và toàn diện để dẹp tệ nạn hết sức nguy hiểm này.

Còn về mại dâm, ở một số nước, người ta tuy không chống được nhưng cũng dồn  nó vào những khu phố nhất định để quản lý. Những người đàng hoàng không mấy ai dám bén mảng đến những khu phố này.

Có nhiều nguyên nhân dẫn một số người đến hành nghề mại dâm. Có thể do hoàn cảnh bất thường xô đẩy, do nghèo, do không có việc làm, buộc lòng phải nhắm mắt đưa chân.

Nhưng cũng phải nói rằng, nạn mại dâm chưa dẹp được còn là do xử lý chưa nghiêm. Ví dụ, sau khi bị bắt, bị phạt và chụp ảnh, người bán dâm lại được thả ra. Còn người mua dâm thì không hề bị nêu tên. Như vậy chống làm sao được?

Nói về thực trạng mại dâm, vị Phó Chủ tịch cũng liên hệ với các địa phương khác, cho rằng Đà Nẵng không đến mức như Hà Nội, TPHCM, hay Đồ Sơn – Hải Phòng. Cách liên hệ này có dễ gây ra phản ứng từ các địa phương khác không, thưa GS?

Khi một cán bộ lãnh đạo phát biểu trong hội nghị hay ở những môi trường giao tiếp chính thức, người ta có thể liên hệ địa phương, đơn vị mình với các địa phương hay đơn vị khác. Nhưng liên hệ là để học kinh nghiệm hay, chứ không phải là nêu yếu kém của nơi khác, người khác để tự an ủi mình.

Xoa tay tự khen mình sẽ khiến người dân địa phương giảm nhiệt tình chống tệ nạn xã hội đi. Mặt khác cách liên hệ như vậy cũng rất dễ gây phản ứng từ các địa phương khác.

Xin cảm ơn GS!    

Nguyễn Dũng


P/s:
Trên >>> facebook, nhà báo tự do Xuân Bình nhận xét:
- Câu 1 cu Anh nói thẳng nhưng không khôn. Câu 2 không đúng. (bài học ngay Hội An mà không nhìn thấy?)
- Có 2 ý ông Thuyết nói "Thiếu nhân văn": 1 - khi phê cu Anh nói thẳng về mại dâm. 2 - "thân thiện của người dân" (Ông Thuyết nên sống lâu hơn để hiểu: quy hoạch đòa nẽng đang tiến tới không thân thiện với con người.)

Xem thêm:
- Chẳng có nhân tài nào ở đây cả
- An ninh khá tốt trên khu vực biển Hoàng Sa?
- Xây "thành phố trên cao" ở khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà?


Sunday, June 16, 2013

Cuội cũng chào thua

>> Xẻ thịt cái sân
>> Phố 'đèn đỏ' ở Đồ Sơn vẫn nhộn nhịp
>> Có rất nhiều cách để moi "tiền chùa"


(Dân trí) - Cuối tuần trời lại nóng lên, Cúi và Luốn lại nảy sinh mâu thuẫn quanh chuyện tế nhị về việc có hay không.... chuyện đó ở những nơi đang bị... giới không thức gọi đích danh là những điểm nóng... “đèn tỏ, đèn mờ”???

Nhìn cái mặt không chơi được của Luồn, Cúi vội hỏi: - Ông sao vậy ?
Luồn hằm hằm: - Tức quá đi mất !

Cúi ngạc nhiên: - Sao ? Tức ai ? Tức cái gì ?

- Cậu đã đọc báo sáng nay chưa ? Họ bảo Đồ Sơn không hề có mại dâm. Nói thế mà nghe được à? Cúi kêu lên:

- Úi giời ơi ! Ông mà cứ thế này thì tăng xông có ngày đấy. Chuyện ấy có gì lạ đâu !

Luồn vặc lại bạn mình:

- Không lạ được sao ? Cậu còn nhớ cái chuyến đi Đồ Sơn “xả xui” vừa rồi không ? Chưa bước chân xuống xe mà các em đã bu lại như ruồi, bọn mình chẳng phải đã bỏ của chạy lấy người đó sao ?

- Chuyện ấy xưa rồi ông ơi ! Đồ Sơn bữa ni khác rồi.

Luồn vẫn hậm hực:

- Khác cái gì được chớ. Không có lửa sao có khói. Mấy chục năm nay thiên hạ trong Nam ngoài Bắc ai mà chả thuộc câu “Không đi không biết Đồ Sơn / Đi thì mới thấy chẳng hơn đồ nhà”. Rồi thì báo chí, dư luận kêu rầm trời, thế mà các quan bảo không có. Nói vậy thì khác chi là... “bảo kê?  Không thể chấp nhận được.

- Đã đành là thế. Nhưng cậu cũng phải thông cảm cho họ. Làm quan chức ai chả thích được tiếng.

Luồn vẫn chưa chịu:

- Nhưng được tiếng kiểu đó chỉ tổ hại dân, hại nước.

- Hại ai thì không biết, họ chỉ cần cái tiếng để cuối năm cuối tháng có bản báo cáo đẹp, được cấp trên khen và thăng quan tiến chức thôi. Đấy, cậu xem, đến cái từ mại dâm người ta còn không dám dùng để gọi cho những người làm nghề này vì sợ như thế thì xấu mặt...

Luồn buồn bã:

- Dối đến thế là cùng. Cuội mà sống lại chắc phải tôn làm sư phụ.

- Thì vưỡn !

Nguyễn Duy Xuân


Nguồn: Blog Nguyễn Duy Xuân


Xem thêm:

- Món hàng mang tên "cô gái VN"
- Để nuôi mình phải nói dối triền miên

Wednesday, February 20, 2013

Bi kịch của anh

Nhân quả đồng thời là căn bản làm nền tảng duyên khởi nhân quả khác thời để tạo ra nghiệp. Như vậy, trong nhân quả chưa có nghiệp, trong nghiệp đã hàm chứa nhân quả. Nhân quả khác thời và nghiệp giống nhau ở hành động của thân căn nhưng khác nhau vì nhân quả hành động tự nhiên còn nghiệp hành động có tác ý.


1. Sau tết Nguyên đán, anh cùng đám bạn du xuân miền biên viễn phía bắc. Nhân tiện, anh băng qua bên kia biên giới, tiến vào đất nước Trung Hoa vĩ đại.
Bạn anh nhắc: Mày đừng mua gì nhé, mua là làm giàu cho chúng nó.
Anh cười, mắt rực lên: Tao sẽ mua dâm. Tao quyết đè đầu cưỡi cổ phụ nữ chúng nó cho hả giận. Cách đây ba mấy năm, nó tấn công mình, giờ tao trả thù dân tộc.

2. Anh hùng dũng tiến vào khách điếm, đám ma cô bu lấy anh, mời mọc bằng mớ tiếng lóng mà anh nghe câu được câu chăng. Anh liền bật ngón tay cái bên hữu, thẳng băng, cứng ngắc, rồi anh đưa hai ngón bên tả, khép lại thành một vòng. Đoạn anh luồn cái cứng ngắc bên hữu vào cái tròn tròn bên tả, đâm vào, rút ra. Đám ma cô gật đầu lia lịa, hảo lơ, hảo lơ.
Trong nháy mắt, anh được dẫn vào căn phòng lớn, trước mặt là một đám con gái mặt hoa da phấn, ưỡn ngực khêu gợi. Anh trỏ tay vào cô em múp nhất, rồi búng ngón tay kêu tách một phát. Quân tử trả thù thì phải trả cho đáng, anh thầm nhủ.

3. Anh ném xấp sáu tờ 100 tệ vào mặt má mì, rồi dắt cô gái, trong tư thế ông chủ dẫn đứa nô tì, vào phòng riêng. Quyết định trọng đại đầu tiên, sau khi đã vào phòng, là anh không tắm. Đi bộ mấy tiếng đồng hồ, mồ hôi, khói, bụi, anh để nguyên xi. Đây là báo thù, không phải một cuộc mây mưa hoan lạc, nên anh muốn kẻ thù dưới mình phải hứng chịu những gì bất tiện nhất.

4. Trận đòn thù bắt đầu. Anh lột phăng áo quần cô gái, vật ngửa cô ra giữa tấm nệm sực nức mùi chất tẩy. Hai chân anh đè lên hai tay cô, bàn tay hộ pháp của anh cầm lấy tóc, kéo đầu cô lại gần háng anh, đẩy mạnh vào. Khẩu pháo của anh tung hoành ngang dọc, lúc ở mặt trận bên đông, thoáng cái đã ở mặt trận bên tây, lúc tập kích vùng sơn cước, lát sau đã lên thượng đỉnh. Đối phương bị dồn ép đồng thời trên nhiều phương diện, mặt mũi tối tăm không thể phản kháng. Cuộc tổng tấn công của anh kéo dài trong khoảng một tiếng đồng hồ. Trong thời gian đó, mắt anh luôn long lên, miệng anh mím chặt, không nói một lời. Đối với kẻ thù, anh không nhiều lời. Kẻ thù, là cô gái múp rụp ban nãy, suốt trận chỉ khóc rấm rứt, còn giờ thì đang nằm đó, toàn thân run lên từng hồi, tả tơi hoa lá trong nỗi sợ dường như cùng cực.

5. Cuộc trả thù thành công ngoạn mục. Anh hả hê. Bây giờ thì anh đi tắm. Trước khi vào toa lét, anh lại trừng mắt với kẻ thù đang phủ phục dưới kia. Ánh mắt của kẻ chiến thắng. Anh thét lên: "Biến đi con đĩ thúi!"
Rồi anh bước vào, giật mạnh công tắc hoa sen, nước tuôn xối xả. Nhưng đột nhiên anh khựng lại, giữa lúc cơn khoái lạc của chiến thắng đang dâng trào, anh chợt nghe tiếng cô gái gầm gừ: "Má mày!".
Âm thanh ngắn ngủi và yếu ớt ấy, dù trong thoáng chốc, anh vẫn nhận ra, rất rành mạch.
Đó là giọng miền Tây Nam bộ quê anh.

Nguồn: Facebook Mít Tờ Đỗ

P/s: Quả báo...

Xem thêm:
- Món hàng mang tên cô gái Việt Nam
- Gái mại dâm lại đứng đường và điếm chúa sẽ lên ngôi