Showing posts with label hôn nhân. Show all posts
Showing posts with label hôn nhân. Show all posts

Thursday, December 19, 2013

Món hàng mang tên "Cô gái Việt Nam"

>> Vỉa hè: Miếng ăn khác nhau chỗ nào?
>> U23 Việt Nam thất bại vì bị muỗi cắn
>> Chào cờ, hát quốc ca giữa ngã tư đường phố
>> 65 năm qua chưa có ĐBQH nào trình sáng kiến pháp luật
>> Giữ vững an ninh quốc gia, an toàn xã hội trong mọi tình huống


Cứ vài tháng thì trên phương tiện truyền thông, báo chí lại đăng dòng tít " ... công an lại phát hiện một vụ môi giới hôn nhân trái phép quy mô lớn ..."hay" ... hàng chục, hàng trăm cô gái VN xếp hàng cho ... người Hàn tuyển vợ ... ". Ôi! Cái tuyển vợ!

Bực mình thằng tui thốt lên câu thơ " ...Cha mẹ thói đời ăn ở bạc ...", dẫu biết rằng Tú Xương viết "Thương vợ" để chửi cái 'thói đời' đã khiến cho người phụ nữ chịu nhiều bất hạnh, thiệt thòi. Vì thói đời đã khiến "...Có chồng hờ hửng cũng như không" ... Ôi! Cái thói đời!

Ngày xưa, Bà Trưng, Bà Triệu đã từng cầm quân hiên ngang đánh giặc, khi gặp thế đường cùng đã tuẫn tiết để bảo toàn danh dự ... Ôi! Cái danh dự!

Nguyễn Du đã khóc Kiều vì cái kiếp "Hồng nhan bạc mệnh", ông khóc cho thân phận của nữ nhi thường tình hay chính cho bản thân ông trước thế sự cuộc đời. Rồi cái tuyệt tác "Kiều" ấy được các cô gái hành nghề mại dâm an ủi bản thân mình bằng ba chữ " ... phận nàng Kiều ..." . Ôi! Cái phận Kiều!

Thời Pháp thuộc, miếng đất màu mỡ Việt Nam được triệt để khai thác, từ tài nguyên, sức lao động .., đến đàn bà . Đọc truyện "Làm Đĩ", "Số Đỏ" của ông vua phóng sự Bắc Hà Vũ Trọng Phụng ta bắt gặp cái từ Me Tây . Ôi! Cái Me Tây!

Trước năm 1975, Sài Gòn được mệnh danh là "Hòn ngọc Viễn Đông", xã hội tư bản này giúp cho người dân năng động, kinh tế phát triển nhưng mặt trái của nó cũng thật khủng khiếp mà mại dâm và ma tuý là cái đáng ngại nhất . Ôi! Cái tư bản!

Sau năm 1975, VN thống nhất, xác lập CNXH trên toàn đất nước, Sài Gòn vẫn năng động, nhưng nghèo, vẫn còn đấy mại dâm và ma tuý. Hậu quả của chiến tranh, mô hình kinh tế lạc hậu, cách điều hành quan liêu, độc đoán, bất cập ... Đã hơn 30 năm sau ngày thống nhất, thế giới vẫn nhìn VN là một quốc gia nghèo nàn, lạc hậu, còn người dân trong nước, có được bao nhiêu người ao ước, lãng mạn, nhìn thấy tương lai " ưu việt " của thế giới đại đồng không nhĩ ? Ôi! Cái đại đồng !

Đi từ Bắc chí Nam, có cô gái nào mà không leo lẻo cái miệng " ... công dung ngôn hạnh ... ", " ... tự hào dân tộc ... ", hay " ...hôn nhân phải có tình yêu ... ". Mẹ kiếp, các nhà thơ, nhà văn, nhà hiền triết, nhà khoa học, nhà văn hoá ... tìm cách định nghĩa cho được cái " Tình yêu là gì ? " , nghe thì có vẽ hay, nhưng chẳng ông nào thấy đủ, chẳng ông nào cho ông nào đúng cả ... Ôi! Cái Tình yêu!

Từ Trung ương đến địa phương, ở đâu cũng có Hội Phụ nữ, chuyện tốt khoe, chuyện xấu che, thế là " ... gái VN bán qua biên giới ..." , " ... gái VN ngồi trong lồng kính ...", "... gái VN xếp hàng cho tuyển ..." . Tạo công việc cho phụ nữ, dạy nghề cho phụ nữ, giáo dục văn hoá cho phụ nữ ... thế mà mấy cô cứ muốn đi ra nước ngoài cơ, cứ thích "ôm " cái thằng mà chẳng biết nó nói gì " ... tao yêu mày... " hay "... tao mua mày... ". Ôi! Cái Hội Phụ nữ!

Cha, mẹ nào không thương con, đã thương thì phải nuôi cho tử tế chứ. Đẻ ra một bầy rồi bảo tụi nó bơi, không dạy sao tụi nó bơi nổi. Biết bao nhiêu cô khi được hỏi vì sao ra nông nổi này đều trả lời "... vì chữ hiếu ..." Ôi! Cái chữ hiếu!

Còn chính bản thân các cô, dù "đói" nhưng vẫn có miệng để ăn, dù "mù chữ" nhưng vẫn có mắt để nhìn, dù "thất học" nhưng vẫn có tai để nghe ... Một thế hệ con lai sẽ ra đời, nó sẽ nhìn nhận về quê Ngoại của mình như thế nào khi nó đọc lại các bài báo này. Dân Nhật "lùn", họ lai để họ "cao", để họ được tôn trọng trên thế giới, để bản sắc dân tộc họ được nâng niu ... Đằng này...Ôi!Cái Con lai!

Tổng thống Hàn Quốc đã từng phát biểu "... Việt Nam và Hàn Quốc là sui gia ..." . Không biết là thiện ý hay ác ý, nhưng quan hệ hai nước là quan hệ thị trường, mà thị trường thì mua bán trao đổi tất cả những mặt hàng có lời . Thế là xuất hiện món hàng mang tên "Cô gái Việt Nam" .

MP
08/10/2010

Xem thêm:
- Lý sự của những con đĩ
- Hãy tha thứ cho nàng vì nàng chỉ đẹp
- Vũ công mà "công vẫn ngủ"

Wednesday, November 13, 2013

Điều này không có nghĩa là nhà nước công nhận hôn nhân đồng tính

>> Tiền lệ Dũng “Lò Vôi”
>> Vì sao Trung Quốc phải cải cách kinh tế?
>> Phép lạ của kinh tế Trung Quốc đã kết thúc
>> Bài học nào cho VN trong tranh chấp Thái-Miên về ngôi đền Preah Vihear ?
>> Lan man nghĩ về ba chữ “Tù mọt gông”


Dường như dưới áp lực của dư luận xã hội, người ta đã và đang cho ra đời những luật lệ, quy định chi phối đến những hành vi mà lẽ ra chỉ phải chịu sự chi phối của các chuẩn mực đạo đức, lề thói, tập quán.

Vì thế mới có lệnh phạt tội ngoại tình, tội chửi tục ở chốn công cộng, lệnh cấm tặng lô-gô của doanh nghiệp trong lễ kỷ niệm, cấm dùng phù hiệu, nơ, hoa cài ngực, cấm luôn chuyện thưa gởi dài dòng. 

Có lẽ những người soạn thảo các quy định này ngạc nhiên khi thấy xã hội phản ứng trong khi mới trước đó nhiều người lên tiếng đòi hỏi y như những gì họ quy định.

Đó là bởi họ không phân biệt được đâu là hành vi phải dùng luật lệ để điều chỉnh, đâu là hành vi phải để các giá trị văn hóa được chia sẻ rộng rãi điều chỉnh.

Nhắc lại chuyện ở trên vì có một người bạn trên Facebook hỏi về chuyện đám cưới đồng tính. Ở đây cần phân biệt, chuyện tổ chức đám cưới giữa hai người đồng tính không phải là hành vi cần quy định bởi văn bản pháp lý cho nên nghị định mới nhất không đưa việc kết hôn đồng tính vào những hành vi bị cấm là hoàn toàn đúng đắn và lẽ ra phải làm từ lâu. Cũng như phải nhanh chóng sửa những điều cấm phi lý nói ở đầu. Điều này không có nghĩa Nhà nước công nhận hôn nhân đồng tính – hai chuyện này khác nhau. Ở các bang của Mỹ chưa thừa nhận hôn nhân đồng tính cũng không có nghĩa họ cấm các cặp này làm lễ kết hôn; thẩm quyền của nhà nước không nằm ở chỗ cho phép hay không cho phép làm lễ kết hôn; nhà nước chỉ có quyền thừa nhận hay không thừa nhận hôn nhân đồng tính mà thôi (bởi thừa nhận thì sẽ dẫn tới những hệ quả pháp lý). Tôi hoàn toàn đồng ý với nhận xét của người bạn, rằng dân mình sao khổ quá, sao lại hoan hỉ vì một điều lẽ ra họ đương nhiên được làm, về mặt luật lệ. Còn về mặt xã hội, ai ưa lên án họ cứ lên án, ai tán thành cứ tán thành.

Nguồn: Xê Nho

Xem thêm:
- Giá như Đà Nẵng...
- Học phí đắt nhất thế giới?
- Putin bật đèn xanh cho sự kỳ thị?

Putin bật đèn xanh cho sự kỳ thị?

>> Viết cho đêm không ngủ...
>> “Quyền im lặng” nhìn từ Australia
>> Tiến tới quy định “quyền được giữ im lặng”
>>>>> Vụ án oan 10 năm: Đừng trông chờ vào lương tâm kẻ cướp (Không thể trông vào những bản tự giải trình của 6 điều tra viên để khép lại 10 năm oan trái của một người vô tội, cũng như không thể trông vào sự nghi ngờ của dư luận để kết tội 6 nhà chức trách.)


Hồi cuối 2012, trong cuộc phỏng vấn nổi tiếng qua vệ tinh, Larry King đã hỏi Putin, khi đó đang là Thủ tướng Nga về chính sách đối với những người đồng tính trong quân đội. “Về các cuộc hôn nhân cùng giới, như ta biết, không sản sinh được hậu duệ. Chính vì thế dù chúng tôi khá nhẫn nại trong cư xử với thiểu số về tình dục, chúng tôi vẫn cho rằng quốc gia phải cổ vũ các quy trình sinh ra trẻ em”.

L. King gặng thêm một câu nữa và Putin trả lời “Chúng tôi không cấm. Ở Liên Xô từng có điều luật hình sự, được gọi là điều khoản cấm giao hợp giữa đàn ông với nhau. Nhưng trong luật pháp Nga hiện nay không có tội danh như vậy, và không có sự cấm đoán nào”.

3 năm sau tuyên bố lửng lơ con cá vàng đó, Duma quốc gia thông qua dự luật cấm tuyên truyền đồng tính, bật một cái đèn xanh cho sự kỳ thị. Nga tiếp tục cấm, thậm chí cả Selena Gomez khi cô nàng công khai ủng hộ người đồng tính. Còn cả thế giới, hết chấn động trước sự kiện một người đàn ông “có quan điểm tình dục phi truyền thống” bị giết chết bằng cách đá nát bấy bộ phận sinh dục, lại sửng sốt khi ngay và luôn, ngôi sao truyền hình Krasovsky bị đuổi việc trong chưa đầy 24h đồng hồ sau khi khảng khái: “Tôi là người đồng tính và tôi cũng là một con người như Putin và Medvedev”.

Liệu có thể tin khi Putin tuyên bố ủng hộ VĐV đồng tính ở thế vận hội.

Thật đúng là địa ngục với không ít hơn 10 triệu người Nga như Krasovsky.

Thật là ác mộng đối với một đất nước có hẳn những băng đảng kỳ thị người đồng tính.

Cũng may, ngày Putin sang Việt Nam, Nghị định 110 của Việt Nam có hiệu lực chính thức loại bỏ hành vi “kết hôn giữa những người cùng giới tính” ra khỏi các trường hợp cấm kết hôn.

Thế là nói gì thì nói cũng không còn có những câu thơ, kiểu “Ông Putin ở nước Nga”.

Nguồn: FB Đào Tuấn

P/s: Hehe, nghi ngờ cái anh nhà báo Đào Tuấn này quá...

Xem thêm:
- Người Nga ở Nha Trang
- Chùm ảnh: "Tự do quá trớn"
- Hãy nhìn vào Phật, chớ nhìn vào Tăng

Friday, December 4, 2009

Tự sự đầu đông


Thu đến, thu đi, đông lại về. Cái lạnh đầu mùa khiến lòng người nao nao. Kẻ đa sự thêm phần đa cảm ...

Ngày xưa, lão thi sĩ Lưu Trọng Lư mò đâu ra hình ảnh tuyệt đẹp "con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô ..." chứ mẫm thời buổi này, từ xuân hạ thu đông, từ sáng tối bình minh hoàng hôn .., đều mù mịt khói bụi, đều nháo nhác người xe, bịt bùng không gian sống ...

Khoác chiếc áo lạnh sắm từ vài năm trước, dạo bước trên đường ... Bó tay tìm mãi chẳng ra một nơi nào thật sự nguyên vẹn tinh khiết tĩnh lặng ở thành phố "hiện tượng" Miền trung này ... Châm một điều thuốc, ghé quán nhỏ ven đường, nuốt vội vài chén rượu, nhả khói nhìn trời mây ... ngẫm nghĩ ... từ từ say ...

Đôi tình nhân đùa giởn trên đường, vui đấy, buồn đấy, cười đấy, nhăn đấy... Gần nữa đời người chọn cách sống vô tâm, cô đơn ghẹo bướm chọc hoa, ai dè, lại vương vấn... điên điên tỉnh tỉnh. Éo le con số 2, con số khiến bao kẻ tự cho mình là khôn ngoan tỉnh táo làm phép cộng trừ nhân chia, sự ngu ngốc bản năng của nó coi con số chỉ là lời nói dối ngọt ngào nhất trên đời. Lá đã rụng theo gió cuốn đi ...

Nhìn ông lão, bà lão chơi đùa với những cô bé, cậu bé ... con hàng xóm. Thằng con bất hiếu bối rối gãi đầu, gãi tai... Khốn nạn cái thứ con người, thằng cu chống gậy hay cảm giác yên tâm con cái mình yên bề gia thất ... khiến muôn kẻ đảo điên, điên đảo. Niềm vui, nổi buồn quá thật! Làm gã Tỳ Kheo đâu dễ...

Ái ân mặn nồng ... đợi một thời gian nhé?. Yêu ... là thế!
Hoàn cảnh, hoàn cảnh, hoàn cảnh... Bên tình, bên hiếu, bên mình ... nặng nhẹ ai dám cân đo đong đếm ...

Mùa cưới lại về, cô dâu chú rể rộn ràng. Lão thầy bói xem giờ xem ngày thế nào ... mà nó nhận giấy báo nợ đến 5 đám cùng một buổi. Rỗng túi, rỗng tình... Vài ba năm sau lại thấy chúng nó kéo ra tòa ly dị ...
Đúng là bói!

Chờ thì chờ .., bất hiếu thì bất hiếu .., cô đơn thì cô đơn ...
Châm tiếp điếu thuốc, lảo đảo đi về... lạnh buốt tim!
..,
lảo đảo..,
ngước lên trời cao..,
văng tục thật to: ... đ... é... o ... c... ư... ớ... i...


MP
04/12/2009

Xem thêm:
- Thấy những gì qua những giọt nước mắt
- Sự thịnh vượng hoang đường

Thursday, April 2, 2009

Tản mạn về gái một con




Nó chơi với Huyền từ nhỏ, Nó hiểu Huyền và Huyền hình như cũng hiểu Nó... Thời gian dài theo tình bạn...

Trôi nổi với bao mối tình, Huyền đến với Sinh, khi cả hai quyết định đi đến hôn nhân. Huyền hỏi Nó thấy thế nào?
Nó nói: "Mày suy nghĩ kỉ chưa, tao thấy có gì không ổn"...

Đám cưới. Huyền sinh cho Sinh một thằng cu, mọi người ai cũng mừng cho đôi vợ chồng trẻ. Nhưng chuyện đời không như mình mơ ước, cái chất đàn ông ở Sinh là "thuốc gây nghiện" của bao cô gái trẻ, chức Kế toán trưởng một công ty nhà nước khiến Sinh không thể thiếu trong các phi vụ làm ăn, tiệc tùng và gái...

Ăn bánh trả tiền là cách ăn nói của những thằng đàn ông bất tài. Đối với Sinh, để con gái lao đầu vào mình một cách không vụ lợi là sở trường. Vụng trộm, chăn chiếu là chuyện như cơm bữa.., nhưng bất hạnh ở chổ, Sinh lại rung động...

Ly dị là cứu cánh, Huyền nhận nuôi con, đôi khi "mèo mỡ" một tí cho có hơi... Nhìn thằng bé 3 tuổi vô tư nói cười, lúc bên ba, lúc bên mẹ, lúc bên ngoại, lúc bên nội... mà phảng phất nổi chua chát tương lai.
...
Bất quá, bất hiện, bất tương. 
Nó chôn vùi cuộc đời Nó trong điên loạn, lấy men làm bạn, lấy say làm vui, lấy bản năng làm lẻ sống.., Nó gặp Xin và Dung trong một quá bar nhạc sống...

Mặc cho cái bọn Phi-líp-pin đang hô hố trên sân khấu, bọn tiếp viên lăng xăng chờ tiền bo... Nó không quan tâm, Nó đéo thích âm nhạc và chẳng cần âm nhạc, Nó chỉ nghĩ đến bia và ngắm gái, Nó ngắm Xin và Dung, hai khuôn mặt xinh xắn nhưng tướng lý thì có vẻ không được ổn lắm!

...
Xin có một đôi mắt đẹp và khuôn mặt thiên thần, nhưng đôi gò má cao và thân hình nhỏ là một điều không công bằng. Bất hạnh từ đó chăng?

Xin sinh ra ở chợ, lớn lên ở chợ, và chợ dạy Xin mọi thứ... Ca dao nói: " Trai khôn tìm vợ chợ đông, gái khôn tìm chồng giữa chốn ba quân", ở cái thời bình này, " chốn ba quân" thì khó chứ " chợ " thì nhiều. Chồng của Xin là một người may mắn như thế!

Chồng Xin lái xe đường dài. Cũng không biết từ bao giờ đã thành lệ, lái xe đường dài thường "lắm vợ", người ta bảo con rơi, con rớt dọc đường là vậy... Chồng Xin không phải là bất quy tắc, " vũ trường đó có em đây " đã phá vỡ hạnh phúc của Xin. Thu nhập của chồng Xin chia làm hai tài khoản, một cho mẹ con Xin, một cho ả ca ve đó...

Xin ly dị chồng được hai năm, thằng con trai đã được bốn tuổi. Ngày ngày bán buôn ở chợ, tối tối thỉnh thoảng gặp gỡ tâm tình với bạn bè. Nổi cô đơn đượm buồn trên nét mặt, còn chuyện ấy thì Nó chưa tìm hiểu! Đứa trẻ thỉnh thoảng cũng được gặp cha, nó chưa đến tuổi để phải hiểu bất hạnh là gì!

...
Dung thì khác, cao ráo, trắng trẻo, cặp kính tri thức thổn thức bao đấng mày râu... nhưng lại có thói quen hay nhíu mày, giọng nói khàn phá cách. Bất hạnh từ đó chăng?

Từ phố núi cao, phố núi đầy sương xuống thành thị học đại học. Như bao sinh viên nghèo khác, kiếm thêm thu nhập là điều luôn cần thiết. Dạy thêm, làm văn phòng.., là một môi trường tương đối thuần khiết và bình dị, đằng này, Dung chọn công việc đứng quầy ở sàn nhảy...

Đèn mờ vũ trường luôn là con dao hai lưỡi, chốn ăn chơi kia không có chổ cho những kẻ yếu tim, mà cái xấu bao giờ cũng dễ thẫm thấu hơn là điều tốt, phút chóc hình thức bề ngoài che hết mọi thú tính bên trong...

Chồng Dung là một anh thợ làm nhôm, tập đoàn bún thịt nướng đầy " thương hiệu" của gia đình đủ trang bị cho anh ta thành một tay phong lưu sát gái thứ thiệt. Săn sinh viên chưa đã, anh ta săn luôn cả gái làm uốn tóc gội đầu, săn người ta thì người ta săn lại...

Dung bắt tại trận chồng ngoại tình. Thế là tan cửa nát nhà, ra toà chia tay. Dung nhận nuôi đứa con gái duy nhất của cuộc hôn nhân này!

Thuê nhà ở riêng, làm tạm ở tại một shop áo quần, chờ vận may mới... Đã lâu không gặp con, bé được gởi lên ông bà ngoại trên Tây Nguyên, nhìn khuôn mặt con gái qua chiếc điện thoại cầm tay, Dung nỗi niềm chan chứa...

Cô con gái bốn tuổi cứ tưởng bố mẹ mình đi công tác xa, nó cười đùa với ông bà ngoại ở phố núi đầy sương, sương lại mờ nụ cười cô bé.

...
Gái một con trông mòn con mắt.., mòn con mắt của những thằng "thèm gái" như Nó và... cũng mỏi mòn con mắt của những cô gái bất hạnh kia, mỏi mòn trông chờ hạnh phúc. Người tốt đâu phải dể tìm.

Trước khi làm đám cưới, các cô gái kia đã cẩn thận đi xem ngày giờ để tránh những điều bất hạnh. Khi điều bất hạnh xảy ra, các cô lại đi xem bói, cúng chùa... để mong tai qua nạn khỏi. Sự đời cứ thế tiếp diễn, buồn cười cho cái gốc sân si...

Sống bản năng khác với thích gì làm nấy...
Nếu đến lúc hết thích thì... đạp đổ à! Khốn nạn lắm thay...


MP


Xem thêm:
- Tự sự đầu đông