Showing posts with label quốc tang. Show all posts
Showing posts with label quốc tang. Show all posts

Friday, November 1, 2013

Vô cùng thương tiếc đồng chí Vinashin!

>> Phó thủ tướng: Vinashin có thể có lãi từ 2013 (... nói thật, mình thích ông này từ hồi ông ấy khuyên nên chơi chứng khoán, thích đến tận bây giờ vẫn còn thích!)
>> Xóa bỏ mô hình Tập đoàn Vinashin
>> ‘Khai tử’ mô hình tập đoàn Vinashin


* Thông báo tin buồn

Vô cùng thương tiếc đồng chí Vinashin, xin mời đoàn đại biểu Tổng công ty Công nghiệp tàu thủy (SBIC) vào dâng hương và ghi sổ tang!

Đồng chí Vinashin sinh ngày 15/5/2006, bí danh: Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam. Sau một thời gian lâm trọng bệnh, đồng chí đã bị buộc từ trần vào ngày 31/10 bằng quyết định số 3287/QĐ-BGTVT. Hưởng dương 7 tuổi. (Fb Phan Văn Tú)

* Lễ hội Ma Quỷ

Nhân Halôuin, hãng phim Phước Sang giới thiệu siêu phẩm Cướp biển thành Thăng Long lấy cảm hứng từ Vinaxin, sau 3 năm trương lềnh phềnh biến thành tàu Ngọc Trai Đen của anh cụt Barbossa. Diễn viên chính Phạm Thanh Bình tuyên bố: Cứ bảo tái cơ sẽ trả được nợ. Có mà tái chín vào dạ dày, “sắm bô ị cứt” chứ cũng “sắp bị ỉa chảy” (SBIC) tới phao câu rồi.

Cụ Dương Tàu xem xong vỗ đùi cười ha hả khen rằng: Tài thật, rồi phẩy tay áo phết vào dị sử hai chữ “Vinacho” và “Vinachia”, lấy từ tích “Cá trê thì gặp cá thu” trong sát thủ đầu mưng mủ phiên bản 2.0.

Quay sang bỗng thấy bác Bá Tàu lẩm bẩm như hăm lét “hồng, xám, hay đen”. Ấy là đang phân vân về sắc màu của nền kinh tế. Hòa Thượng Thích Thủ Thứ thấy vậy nổi cơn thịnh nộ, chỏ chấm nhiệt thảnh mắng rằng: Nói trên hồng dươi thâm khác gì bảo nền kinh tế từ thiếu nữ thanh tân thành nạ đòng, bèn tức khí làm văn tả: "Kinh tế Việt Nam như một người đàn ông sau 500 phát chống đẩy đã cạn tới đáy, đang nằm nghỉ để lấy sức ngỏng lên". Chị Táo thích, liền ngoại cảm phát phán rằng: Đứa bé thứ 90 triệu, chim to bằng cái dép tông, sinh ở Phụ sản Đê La Thành chứ không phải ở đường Giải Phòng, cũng không phải ở Tuyên Hóa. Nghị Vịt xứ Ninh Thuận nghe vậy xúc động quá, thổn thức rằng “Hạ thần đi tứ xứ, nhờ ơn mưa móc của Hoàng đế bệ hạ dân thảy đều no ấm. Vừa rồi sang xứ Miến Điện, thấy dân xứ đó còn man mọi như ta ba chục năm trước”. Binh Bộ thượng thư không tin bèn cùng Công bộ thượng thư mài dao trảm Cậu Thủy khiến viên tướng Hoàng Văn Phúc U23 mất đầu sau một trận cầu U23 đá nhầm cứt chó bốc mùi lên tận VFF. Thấy thối quá, Phó công an thị trấn Thới Bình, Cà Mau bèn đi tắm chung với vợ người khác. Anh bảo: Ả nhờ cọ lưng. Nhưng dễ tính không phải là tội. Vì đại hội Diên hồng cũng gật đầu với 170.000 tỷ ông cụ trái phiếu khiến Kim Thư gạt lệ bán xôi giúp chồng trả nợ đó thôi.

Luận rằng: Bức tranh “Bữa tiệc cuối cùng” phiên bản Khựa bán được đến 23 triệu Obámà là bởi tay họa sĩ cho đức chúa cũng như Juda ai cũng thắt khăn quàng đỏ, ăn dưa đỏ và đeo chung một cái mặt nạ. Khoai tây có Halôuin, một ngày làm zombie, là vì cả năm chúng sống với nhau bằng cái mặt thật. Phát nhàm. Còn ở xứ ta, chẳng đã cả 356 ngày đeo mặt nạ với nhau rồi đó sao. Người cần mặt nạ, có chăng chỉ là dân chúng, những người bắt đầu phải tha hương cầu thực ở ngay Phi Luật Tân, cái xứ xưa nay vẫn sống bằng nghề xuất khẩu gái điếm và ô sin. (FB Đào Tuấn)

*Cái này nói giỡn chơi hay sao lạ vậy?

Cả tuần rồi, đi công tác xa nên chỉ có thể đọc lướt tin qua mạng. Nhưng nhờ vậy, cái cảm giác báo chí Việt Nam dạo này không còn “đưa tin” theo đúng nghĩa hoạt động báo chí càng rõ nét. Những tin được đưa đậm nét là “đặt máy quay trong nhà vệ sinh nữ”; “diễn tiến vụ bác sĩ thẩm mỹ (hầu như không có diễn tiến gì); “chen lấn giành quà hỗn loạn”; “tin thêm về các nhà ngoại cảm” (hầu như không có thêm tin gì)...

Trong khi đó những tin cần đưa kỹ, đưa rõ, đưa nhiều góc độ, kèm theo là phân tích, bình luận, trích lời chuyên gia thì ngày càng vắng bóng.

Lấy ví dụ, báo Nhân Dân đưa tin: “Xóa bỏ mô hình thí điểm Tập đoàn Vinashin” với câu đầu như thế này: “Ngày 31-10, Bộ Giao thông Vận tải (GTVT) công bố Quyết định số 3287/QĐ-BGTVT thành lập Tổng công ty Công nghiệp Tàu thủy trên cơ sở tổ chức lại công ty mẹ và một số đơn vị thành viên của Tập đoàn Công nghiệp Tàu thủy Việt Nam (Vinashin), chính thức xóa bỏ mô hình thí điểm Tập đoàn sau bảy năm hoạt động với nhiều sai phạm lớn trong quản lý”.

Cái này nói giỡn chơi hay sao lạ vậy? Tập đoàn Vinashin được Thủ tướng Chính phủ ký quyết định thành lập nay giải thể nó, xóa bỏ mô hình thí điểm này thì cũng phải Thủ tướng Chính phủ ra quyết định. Làm sao một bộ công bố cái quyết định, xóa một quyết định khác của Thủ tướng?

Làm báo thì phải nhảy vô, hỏi ngay bộ, hỏi bên Văn phòng Chính phủ, hỏi các vị chuyên gia vì sao có chuyện lạ đời này. Còn chuyện này mới lạ hơn: cái công ty mới (SBIC) lại có nhiệm vụ “thực hiện sắp xếp lại 234 doanh nghiệp thuộc cơ cấu Vinashin trước đây không tiếp tục duy trì trong cơ cấu tổng công ty”. Cái không thuộc về mình, làm sao SBIC có thẩm quyền sắp xếp? 

Nói tóm lại, đọc tin về Vinashin trên nhiều báo, người ta càng thêm thắc mắc, băn khoăn và càng thiếu thông tin hơn khi chưa đọc. Trong khi đó các tin thuộc loại giật gân thì được khai thác không thiếu góc cạnh nào. (FB Xê Nho)

P/s: ... việc thành lập Vinashin có 2 quyết định lận!


Xem thêm:
- Khuyến khích đẻ
- Chuyện con nít
- Đọc báo đêm khuya


Tuesday, October 15, 2013

Điều đọng lại sau sự ra đi của vị Đại tướng huyền thoại

>> Pháp quyền và hồi tố
>> Cũng là tham nhũng
>> VTV lên tiếng vì không truyền trực tiếp toàn bộ lễ tang



Lương Kháu Lão

Trước, trong và sau cái chết của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã có hàng ngàn bài viết về ông của các cây viết hàng đầu trong nước và quốc tế. Kẻ hèn này cũng muốn múa bút lắm nhưng lực bất tòng tâm . Chỉ chịu khó nghiền ngẫm các bài viết để cùng chia sẻ nỗi đau mất mát lớn lao này.

Bây giờ, thi hài ngài Đại tướng đã nằm yên trong lòng đất mẹ, mới dám ngồi viết đôi dòng về ông, về nhân dân vĩ đại , về những cách hành xử thiếu tầm nhìn, thiếu đạo đức, vô tâm hay hữu ý của những người có trách nhiệm.

Trước hết, xin trích đăng những ý kiến về vị đại tướng của nhân dân mà mình tâm đắc nhất :

- Chúng ta đang được chứng kiến những gì đẹp đẽ nhất của lòng dân khi cả dân tộc đang xích lại gần nhau trong một nỗi đau chung. Tướng Giáp sẽ ngậm cười nơi chín suối , khi chính ông một lần nữa chứng minh tinh thần dân tộc nằm trong chính mỗi người Việt nam , một tinh thần dân tộc chỉ có thể nghiêng mình trước một nhân cách lớn chứ không bao giờ quì gối trước bất cứ kẻ thù nào (câu kết trong một chương trình nói về Đại tướng của VTV).

- Chuyên chính vô sản bản chất là chuyên chính vô học. Người có học và đầy nhân bản như Đại tướng khó hợp với nền chuyên chính đó . Đại tướng là người chiến thắng lẫy lừng trong chiến tranh, nhưng thua cay đắng trong hòa bình (Nguyễn Tiến Dũng)

- Mở mắt ra những kẻ tị hiềm
Những ngày này cho đến muôn sau
Tướng Giáp đã thành Thánh
Thánh trên Trời
Thánh giữa lòng Dân (Ngô Minh)

- Trong những công lao vĩ đại của Đại tướng với đất nước còn có công lao này : Người đứng ngoài mọi sai lầm của lịch sử (GS Nguyễn Đình Chú ghi trong sổ tang khi đến viếng Đại tướng tại 30 Hoàng Diệu)

Còn rất nhiều những bài viết , những lời phát biểu đầy hàm xúc nhưng chừng đó có lẽ đủ nói lên tất cả.

CV-VPUBND 5684.pdf
Người ta chờ đợi một đám tang xứng đáng với một trong những người lập quốc còn sót lại, người ta lo lắng vì ông Nguyễn Tấn Dũng đã kí một nghị định chỉ tổ chức quốc tang cho bốn vị “tứ trụ triều đình” vậy mà ông Giáp lại không nằm trong bốn chức vụ đó. Rất may, Bộ Chính trị đã còn đủ tỉnh táo để ra quyết định tổ chức đặc cách quốc tang cho vị Đại tướng đầu tiên, vị đại tướng huyền thoại trong lòng dân và bạn bè quốc tế cho dù chỉ treo cờ rủ có hai ngày và không có bắn đại bác khi làm Lễ truy điệu cũng như khi hạ huyệt. Mà cờ rủ cũng không treo đủ 48 giờ mà vội vàng hạ xuống để kịp đón sứ giả Trung Quốc theo một công văn đáng chê trách của Cục Lễ tân. Nhưng cũng không sao, việc đón ông Lý Khắc Cường là việc lãnh đạo Đảng và Nhà nước lo như lâu nay họ từng nói thế khi có chuyện với Trung Quốc, còn nhân dân thì cho đến hôm nay hàng ngàn người vẫn tới Vũng Chùa để thắp hương cho Đại tướng giống như ba ngày trước Tang lễ quốc gia, hàng triệu đồng bào cả nước ngày đêm xếp hàng đến viếng Đại tướng tại tư gia 30 Hoàng Diệu. Và tôi tin rằng, nếu gia đình lại mở của hoặc biến ngôi nhà 30 Hoàng Diệu thành một bảo tàng Võ Nguyên Giáp thì mỗi ngày lại sẽ có từng đoàn người đến viếng Đại tướng kể cả ngành du lịch Hà Nội cũng có thể khai thác nơi đây thành điểm đón du khách quốc tế.

Tình cảm của đồng bào cả nước dành cho Đại tướng có lẽ vượt quá sự trông đợi và dự đoán của các vị lãnh đạo đương nhiệm và phải chăng họ bị choáng? Nhưng đã chót cho tổ chức Quốc tang rồi, đã thành lập ban bệ đầy đủ rồi, vậy phải làm gì đây ? Sự kiện Thiên An Môn và Hồ Diệu Bang là bài học nhãn tiền của người anh em 16 chữ vàng và bốn tốt.

Có thể vì thế  Đài Truyền hình Việt nam đã được lệnh phải giảm bớt sức nóng của xa lộ thông tin đang tràn lan trên các trang mạng.

Người dân mong chờ một Tang Lễ hoành tráng ở Nhà Tang lễ quốc gia Trần Thánh Tông. Nhưng người dân đã thất vọng khi nghe ông Nguyễn  Phú Trọng Tổng bí thư Đảng, Trưởng ban Tang lễ Nhà nước đọc một lời điếu chung chung, công thức, và đọc không một chút biểu cảm, nếu không muốn nói là vô cảm  .May mà nhờ bài nói vo đầy xúc động của anh Võ Điện Biên, con trai cả của Đại tướng đã nói lên nỗi đau của gia đình (Ba của chúng tôi) cũng là nỗi đau của nhân dân (Đại tướng của nhân dân) đã làm rơi lệ nhiều người.

Những người lớn tuổi khi dự tang lễ ông Hồ năm 1969 còn được thấy ông Lê Duẩn đọc lời điếu khá xúc động “Vĩnh biệt Người! Chúng ta thề…” đã có thể so sánh ông Duẩn với hậu sinh là ông Trọng về trình độ cũng như về nhận thức chính trị của người lãnh đạo cao nhất của Đảng.

Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Đại tướng, ông đã ít nhất hai lần bị hãm hại bởi chính các đồng chí của mình và cả hai lần ông đều “thoát hiểm”. Cho đến khi từ giã cõi đời, người “dân oan vĩ đại” vẫn chưa được Đảng minh oan. Nhưng nhân dân, hàng triệu người đến viếng ông tại 30 Hoàng Diệu, ở Nhà Tang lễ Quốc gia và trên các trục đường Hà Nội ra sân bay Nội Bài và từ sân bay Đồng Hới về quê hương ông đã là câu trả lời cho Đảng biết rằng ông là con người vĩ đại, là ánh áng mặt trời mà không một thế lực đen tối nào có thể bôi đen được . Những kẻ cố ý hãm hại ông còn sống sờ sờ ra đấy chắc phải rất run sợ. Những kẻ  tị hiềm như nhà thơ Ngô Minh đã viết chỉ là những bầy sâu nhầy nhụa dưới chân ông.

Viết đến đây, tôi bỗng nảy ra ý nghĩ có lẽ Thủ tướng Chính phủ phải xem xét lại cái nghị định quy định Lễ quốc tang cho bốn vị gọi là “ Tứ trụ triều đình” bởi đó là sản phẩm của tư tưởng phong kiến, bè phái . Không ít vị trong diện sẽ được quốc tang khi chết đi sẽ giật mình khi không biết khi đó có nhân dân nào thương xót đến viếng mình hay không hay họ lại xuống đường nhảy múa mừng vui . Không biết có vị nào dũng cảm xin thôi quốc tang ngay khi còn minh mẫn vì cảm thấy mình không xứng đáng. Chắc chả có đâu vì ở nước ta làm gì có cái văn hóa từ chức , từ chối đặc quyền đặc lợi.

Bây giờ không thể không nói đến Đài truyền hình quốc gia do anh Trần Bình Minh là Giám đốc. Là con trai ông Trần Lâm, người cùng hoạt động cách mạng năm 1945 với ông Giáp, những tưởng anh TBM Phải nhân cơ hội này đáp ứng lại lòng mong mỏi của nhân dân cả nước và cả vong linh của người cha đã quá cố. Nhưng thật buồn , theo quy định tại nghị định số 105 /TTg đối với Quốc tang phải truyền hình trực tiếp Lễ viếng, Lễ truy điệu, Lễ hạ huyệt nhưng Đài truyền hình đã lờ tịt ngày nhân dân đến viếng Đại tướng . Đến ngày tổ chức Lễ truy điệu , hàng chục vạn người dân Hà Nội đổ về kín các con đường đưa linh cữu Đại tướng ra sân bay thì Đài Truyền hình Việt Nam cố ý xây dựng một kịch bản để cho anh MC Quang Minh hỏi hai ông giáo sư và hai ông này nói hoài nói hủy về những chuyện ai cũng biết trong khi cả triệu triệu người trên cả nước dán mắt vào màn hình thì thi thoảng cho thoáng qua vài hình ảnh đoàn linh xa trên đường , cảnh đưa linh cữu lên máy bay cũng không có. Rất nhiều người dân đã văng tục chửi nhà đài khốn nạn. Rất nhiều lời phẫn nộ đã được giãi  bày trên các trang mạng. Họ đòi cách chức Trần Bình Minh dù biết rằng có thể anh ta cũng chỉ là nạn nhân khi cấp trên ép phải làm như vậy. Hôm nay trên báo Thanh Niên online, người đại diện của VTV đã thanh minh là làm theo đúng kịch bản – Một kịch bản láo toét, kể cả để cho “nhà thơ thần” Hoàng Minh Thuận lên đọc mấy câu ba láp tại Lễ hạ huyệt ở Vũng Chùa trong khi truyền hình VOV giao thông thì lại được khen là đã đưa được hình ảnh tiễn đưa đại tướng trên đường vớt vát phần nào. Xin nhớ cho khi Lại Văn Sâm tổ chức các chương trình truyền hình trực tiếp đã làm chu đáo rất ít sai sót vậy mà một sự kiện quan trọng như thế này, nhà đài quốc gia lại tỏ ra hoặc cố tình bộc lộ sự non kém về chính trị, sự yếu kém về chuyên môn trong khi hệ thống kĩ thuật được trang bị tới tận răng. Thế mới biết khi lòng người có vấn đề thì biểu hiện ra hành động y như thế. Trong khi khi lòng dân yêu thương Đại tướng thì dù mưa, dù nắng, dù xa xôi cách trỏ người ta cũng cố ra đường để một lần cuối được nhìn thấy Đại tướng dù Người nằm trong quan tài phủ cờ đỏ. Đấy là chưa kể một MC của HTV trong một chương trình về an toàn giao thông đã nói nghịu "Hôm nay là ngày quốc tang Đại tướng Võ nguyên Giáp, chắc chắn nhu cầu của quý vị chúng ta đến viếng đại tướng sẽ có rất nhiều vì vậy chúng ta nên nhớ chấp hành đúng luật lệ giao thông cũng như sự điều khiển của lực lượng chức năng để chúng ta có một ngày  quốc tang thật nhiều niềm vui và an toàn". Thôi thì cứ cho là tai nạn nghề nghiệp và đã xin lỗi thì tha cho nhưng lãnh đạo Đài Truyền hình thì không thể thanh minh qua quýt như vậy được. Thời đại kĩ thuật số và bùng nổ thông tin, khi nhà Đài không làm đủ trách nhiệm của mình thì “Truyền hình nhân dân” bằng các loại máy quay máy chụp khác nhau đã đưa rất nhiều hình ảnh xúc động của người dân tiễn đưa đại tướng, rất nhiều bức ảnh với các góc chụp rất đắt sẽ là những bức ảnh vô giá của nhân dân chứ không phải của nhà Đài ghi lại khoảnh khắc lịch sử có một không hai này. Thời ông Hồ chết cũng không thể có những cảnh quay, những bức ảnh hùng vĩ như thế này. Đó không chỉ nhờ kĩ thuật. Lòng dân phải như thế nào với vị anh hùng của mình mới có được những thước phim những tấm hình như thế.

Nguồn: Blog Lương Khấu Lão


Xem thêm:
- "Thánh" là đây!
- Khi nhà đài xin lỗi
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh & văn hóa

Monday, October 14, 2013

Hai quốc tang!

>> "Địa chấn" Thanh Ba
>> Phút sinh tử của các công nhân ở xưởng pháo hoa phát nổ như bom
>> Vụ nổ kho pháo hoa: Vương vãi những tấm sắt nặng cả chục kg
>>>>> Vì sao cư dân mạng thất vọng với VTV?
>> Nổ kho pháo hoa: Tìm thấy nhiều 'vũ khí' sát thương


Sáng nay mọi thứ như ngưng đọng với quốc tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đến giờ này, ở HN, dần dần mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

Quốc tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì phải như vậy rồi. Không có gì phải bàn cãi. Ông là người có công rất lớn với đất nước.

Nhưng tôi thấy nặng nề hơn với những thông tin về những đám tang liên tiếp ở Phú Thọ. Các phóng viên nói rằng, trên đường về Việt Trì, cứ cách một đoạn lại có một đám tang. Có những đám tang chỉ cách nhau vài chục mét. Họ là gia đình các nạn nhân vụ nổ pháo hoa ở nhà máy Z121.

Đấy cũng là những nỗi đau quá lớn. Hàng chục gia đình đang sống yên bình và người thân của họ đã chết thê thảm lại vì sự bất cẩn trong công tác bảo quản. Số người tử vong đã lên tới trên 20 và còn hàng chục người khác có thể ko sống nổi hoặc có sống cũng vật vã vì bị bỏng quá nặng. Nhưng hình như, trong cả nỗi đau chung của dân tộc về lễ tang vĩnh biệt Tướng Giáp, thông tin về sự cố khủng khiếp này, ngoài trừ 2-3 tờ báo (TT, Infornet…) cũng chỉ chiếm diện tích rất nhỏ trên các trang báo. Thậm chí, có báo đến giờ này cũng chỉ đăng rất ngắn tt từ hôm trước và cũng ko chính xác với 7 nạn nhân tử vong.

Đại diện của Bộ Quốc phòng nói rằng, xác định nguyên nhân ban đầu là do pháo hoa… tự cháy.

Lại là lý do khách quan ư? Sao ở nhiều nước pháo hoa của họ không tự cháy? Mà ở ta, riêng về pháo hoa, có 2 vụ nổ gây chết người thê thảm thế rồi? Thế sau này nhà máy Điện hạt nhân có gì không ổn lại bảo do tự cháy, tự nổ à? Hay bể chứa Bô xít có sự cố thì cũng bảo do bùn nó tự rò rỉ à?

Đã có quá nhiều tai nạn gây chết nhiều người cùng lúc trong khoảng 2-3 năm qua. Vụ lật tàu ở Quảng Ninh hơn 10 người chết, vụ cháy xưởng may ở Hải Phòng, 13 người chết; vụ lật tàu ở TP Hồ Chí Minh, chết gần hết 2 gia đình; hàng loạt tai nạn giao thông nghiêm trọng làm chết nhiều người ko đếm xuể..Toàn những vụ chết rất tang thương mà đều từ những lý do từ những bất cẩn của con người, từ việc không chấp hành các quy định, quy chuẩn về an toàn…mà cơ quan quản lý nhà nước cũng thiếu trách nhiệm.

Việt Nam cũng đã có những vĩ nhân, những nhà lãnh đạo giỏi. Đại tướng Võ Nguyên Giáp là người cuối cùng mà người ta “thương chung khóc cùng” (Nguyễn Ngọc Tư), người ta phải khóc vì chẳng còn ai thế nữa, sẽ chẳng còn vị lãnh đạo nào vẹn cả tài, đức như ông… Nhưng thế hệ ấy cũng đã qua rồi. Những thước phim về chiến thắng, về chiến tranh chiếu mãi trên tivi mấy hôm nay để vinh danh ông cũng rất hợp nhẽ, đúng lúc.

Nhưng sau quốc tang lớn này, vào những dịp lễ, tết… nếu tiếp tục chiếu phim, ca hát mãi về chiến thắng, về chiến tranh với Pháp, với Mỹ… lặp đi, lặp lại cũng khiến người ta chán lắm. Đừng ru ngủ nhau nữa. Hèn kém mãi về kinh tế, cứ khủng hoảng kinh tế liên tiếp thế này, chẳng mấy chốc phải nhìn sang Myanmar, Lào, Campuchia… để xem họ làm ăn thế nào mà tiến nhanh thế thì chẳng có vinh quang nào trong chiến tranh, trong quá khứ xóa được nỗi nhục ấy!

Bây giờ, Việt Nam cần một thế hệ lãnh đạo giỏi giang, đoàn kết, cần những lãnh đạo xuất chúng biết đưa đất nước phát triển kinh tế, xã hội về mọi mặt; biết nhìn ra những yếu kém trong tính cách con người VN, những kém cỏi trong cách làm ăn, cách sống… của người Việt ví dụ như cái tính cách bất cẩn, làm gì cũng phớt phát, qua loa… để thay đổi nó, nâng cao chất lượng sống về mọi mặt, đảm bảo sự an toàn, không xảy ra những vụ tai nạn thương tâm, không xảy ra những thảm họa về môi trường, sinh thái… Nhưng là ai, những ai bây giờ? Nhìn đỏ mắt mà không dễ thấy ai để đặt niềm tin vào đó.

Chắc sẽ không có quốc tang cho hàng chục cán bộ, nhân viên tử nạn của nhà máy Z121. Quốc tang của Việt Nam chỉ dành cho những yếu nhân, lãnh đạo cấp cao. Nhưng trong lòng nhiều người dân, bên cạnh nỗi đau vì đất nước mới mất đi một người đáng kính phục-Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì đây cũng là một quốc tang bất ngờ nữa-cũng rất đau xót. Và người ta còn phải khóc thầm, cho những quốc tang không được công bố ấy, còn có thể xảy ra ở lúc này, lúc kia, bởi thói vô trách nhiệm, bởi những bất cẩn chết người… với những công trình, dự án, công việc đòi hỏi sự nghiêm ngặt cao độ về sự an toàn.

Nguồn: FB Mạnh Quân


Xem thêm:
- Chưa tới tương lai
- Quốc tang - Luật và Lệ
- Không răng hết, Lý, Tưởng hĩ!

Sunday, October 13, 2013

Quốc tang - Luật và Lệ

>> Những ai vì dân sẽ ở lại mãi với nhân dân…
>> Thông điệp từ dòng người viếng Đại tướng
>> Lý do nổ pháo hoa... thảm họa "khủng" ở nhà máy Z121? (tự bốc cháy, tự phát nổ...)
>> Điếu văn truy điệu Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Bài của Nguyễn Hữu Vinh viết vào năm 2009, post lại...

Nguyễn Hữu Vinh

Đúng vào cái ngày mà mọi người Việt trong cũng như ngoài nước vui đón Tết thì tin dữ đến từ một miền quê nghèo miền Trung ─ hơn 40 người tử nạn và mất tích vì chìm đò đúng sáng 30 Tết (xem tin BBC). Các báo in đã nghỉ từ hai ba hôm trước, báo mạng không có mấy người xem trong những ngày rộn rã tất bật này, truyền hình chắc phải bận nhiều chương trình vui Xuân... Quả thật nếu vụ việc rơi vào một ngày bình thường trong năm, chí ít cũng sẽ có nhiều chia sẻ, từ tin tức báo đài, các đợt quyên góp, kể cả tìm kiếm hai nạn nhân mất tích. Nhưng rồi cũng có một điều an ủi khá bất ngờ : tỉnh Quảng Bình quyết định không bắn pháo hoa theo như kế hoạch. Còn có thể làm được gì nữa không, cho người đã khuất và những người còn ở lại trong đau đớn giữa niềm vui của cả nước ?

Nghĩa tử nghĩa tận, cha ông ta vẫn dạy thế. Ấy vậy nhưng nhiều lúc, không biết có phải vì cái khốn khó, hoặc ngược lại, cái đam mê giàu sang cũng làm cho người ta quên bớt việc nghĩa này. Thậm chí, nói dại, có thể chuyện chết chóc xảy ra quá nhiều, từ chiến tranh triền miên, tản cư, di tản, vượt biên vượt biển bỏ mình, cho tới đủ loại tai, tệ nạn, để rồi coi cái chết nhẹ như lông hồng, tâm hồn con người thêm chai đá.

Ở nhiều nước, không phải chỉ có sự ra đi của các nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất, các nghệ sĩ, trí thức... rất danh tiếng là được tổ chức quốc tang, mà những vụ tai nạn, thiên tai mang đến cái chết của nhiều người cũng có nghi thức này. Như vụ nổ mỏ than ở Ba Lan 2006 làm chết 23 người (xem bản tin BBC), vụ nổ súng giết hại hơn 10 người ở Phần Lan năm 2008 (xem Tuổi Trẻ)... đều được để tang trên toàn quốc.

Còn ở nước ta, ngoài quốc tang cho các vị lãnh đạo, cựu lãnh đạo cao cấp nhất của nhà nước, có quốc tang cho hàng chục nạn nhân trong các vụ tai nạn, thiên tai như vụ chìm đò 30 Tết này không ? Cố lục lọi trí nhớ và lần tìm trên mạng qua các vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ năm kia làm chết hơn 50 người, vụ chìm đò năm 2003 trên sông Thu Bồn, Quảng Nam làm chết 28 em học sinh... không thấy ta tổ chức quốc tang.

Có người bảo “ phải có Luật ”. Đúng vậy. Vội vàng vào trang vietlaw.gov.vn của Văn phòng Quốc hội, tìm từ “ quốc tang ” thì được thấy duy nhất một văn bản sau đây : Thông Tư, của Bộ Tài chính, số 40/2002/TT-BTC ngày 2-5-2002 hướng dẫn các khoản chi phí, cấp phát và quyết toán ngân sách phục vụ lễ quốc tang, lễ tang cấp nhà nước, lễ tang cấp cao.

Vậy là rõ. Không phải chỉ có quốc tang, mà còn có lễ tang cấp nhà nước và cấp cao (tức là hai loại lễ tang thấp hơn lễ quốc tang). Nhưng... cả ba loại lễ tang này đều dành cho cán bộ, công chức, viên chức nhà nước từ trần, căn cứ vào Nghị định số 62/2001/NĐ-CP ngày 12-9-2001 của Chính phủ.

Như vậy không phải chỉ với dân thường, mà cả với các bậc chí sĩ nổi tiếng tới đâu, nếu không phải là người của nhà nước, thì chắc chắn không thể được hưởng nghi thức tang lễ tầm cỡ quốc gia ?

Chưa yên tâm, tiếp tục tìm kiếm với từ khóa “ tang lễ ” thì có được duy nhất Quyết định của Thủ tướng Chính phủ số 34/2002/QĐ-TTG ngày 20-2-2002 về việc sử dụng và quản lý Nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội. Quyết định này chỉ căn cứ vào Luật Tổ chức Chính phủ, ý kiến của Bộ Chính trị, Nghị định số 62 (nêu trên). Theo đó, nhà tang lễ này dành để tổ chức tang lễ theo nghi thức Quốc tang, lễ tang theo nghi thức lễ tang Nhà nước, và lễ tang đối với các đối tượng nêu trong một phụ lục mà trong đó, ngoài các đối tượng là cán bộ, sĩ quan quân đội, công an... thì có các nhà hoạt động xã hội, văn hoá, khoa học tiêu biểu được tặng thưởng Huân chương Độc lập hạng nhất trở lên.

Tới đây, không biết có phải tìm kiếm thêm, bàn thêm về chuyện buồn này nhân dịp đầu năm mới, hoặc phải trách cứ Nhà nước không những không sớm ra một bộ luật liên quan tới nghĩa tử, mà còn không có cả những cái lệ, tạm thời khi chưa ra được luật, hay chí ít là trong từng địa phương, cho hợp với đạo lý ông cha xưa, để quan tâm tới cả người dân nữa chứ không chỉ với các công bộc của dân thôi ? Xin được nhường lời cho bạn đọc.

Hà Nội, sáng mùng Một Tết Kỷ Sửu 2009

Nguyễn Hữu Vinh


Xem thêm:
- Nói phong long
- Ông là quan to, tôi tin ông!
- Khi cái giả dối không bị trừng phạt


Saturday, October 12, 2013

Bó tay với đài HTV1

>> Trong chiến tranh Việt Nam, ai mới là kẻ coi rẻ mạng người?
>> Tòa án Hoa Kỳ cho phép theo dõi các cuộc điện thoại của công dân Mỹ
>> Góc nhìn tích cực về sự ra đi của ông Giáp: "Những điều tốt đẹp làm con người tốt đẹp hơn"
>>>>> Vụ nổ cực lớn trong tuần lễ Quốc tang
>> HTV xin lỗi sự cố người dẫn chương trình lỡ lời (Xem video >>> tại đây!)


Dẫn lời: Trong đoạn video dưới đây có đoạn "... chúc quý vị có một ngày Quốc tang thật nhiều niềm vui và thật sự an toàn"




P/s: Bó tay!
- Trên trang 5 báo Tuổi Trẻ hôm nay có câu "...chúng ta được hưởng một quốc tang...". Thú thực, tôi chả muốn hưởng sự chết chóc tí nào. (FB Nguyễn Thông)

- Hồi nãy mình trách báo Tuổi Trẻ và một bác phát ngôn không chuẩn, giờ sực nhớ hôm 9.10 có một phóng viên phỏng vấn vị tướng, hỏi rằng "Thưa ông, nhân dân đang sốt ruột mong ngóng ngày quốc tang đang đến gần, vậy ông có suy nghĩ gì?". Nghe thế có bỏ mẹ không. Hãi báo chí quá thể.(FB Nguyễn Thông)


Xem thêm:
- Sấm Trạng Trình
- Sự thịnh vượng hoang đường
- Khôn khéo ngụy biện lấn át thiện tâm

Tuesday, October 8, 2013

Kỷ lục về việc "chuẩn bị kỹ cho quốc tang"

>> Tầm nhìn Đại tướng Võ Nguyên Giáp về Biển Đông
>> Tội phạm ngân hàng vừa tinh vi vừa táo tợn
>> Phần lớn cán bộ nghiện đều là con quan chức?
>> Chính thức chọn Vũng Chùa - Đảo Yến để an táng Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Vua Thiệu Trị mất ngày 27 tháng 9 năm Đinh Mùi (04/10/1847 DL) nhưng tám tháng sau mới làm lễ đưa đám. 

Để tìm được một vùng đất vừa tốt về mặt phong thủy, vừa tương thích với ngày giờ sinh, ngày giờ chết của nhà vua để xây lăng người ta phải tra cứu nhiều sách xưa của Trung Quốc, hỏi ý kiến nhiều thầy phù thủy, thầy thiên văn, thầy địa lý, bói toán, khấn vái trời phật, thần thánh bằng nhiều lễ.

Cuối cùng mới tìm ra một khoảng đất tốt về mọi mặt ở núi Thuận Đạo cạnh bờ sông Hương và chỉ cách Huế khoảng 10km. Có đất rồi là khởi công xây đắp ngay cả dưới lòng đất lẫn trên mặt đất.

Công việc cúng tế, ăn uống như thế kéo dài gần tám tháng trời cho đến khi Tự Đức xác nhận công trình xây lăng đã hoàn thành và làm lễ dâng tên lăng là “Xương Lăng” rồi mới có dụ loan báo cho trong ngoài biết lễ, Ninh lăng sẽ tiến hành trong ba ngày 22, 23, 24 tháng 5 năm Mậu Thân.

Cho dù đã "chuẩn bị kỹ càng cho quốc tang" đến như vậy, nhưng hình như trời không chiều lòng người nên vận nước từ bấy đến giờ cũng chẳng khá lên được nhỉ?

Facebook Nguyễn Đức Long

P/s: Tất nhiên, lịch sử đã minh chứng, triều Nguyễn cũng như bao nhiêu triều đại phong kiến khác ở Việt Nam đều suy thoái và dẫn đến suy tàn...

Xem thêm:
- Sấm Trạng Trình
- Sự thịnh vượng hoang đường
- Khôn khéo ngụy biện lấn át thiện tâm