Showing posts with label nhân dân. Show all posts
Showing posts with label nhân dân. Show all posts

Sunday, December 22, 2013

Không hình dung nổi

>> Nạn buôn người khuấy đảo vùng cao
>> Nhân SEAGAMES 27 nghĩ về tính cách người Việt
>> Nhà nước nên xem lại chủ trương 'ăn Tết lớn' như hiện nay


Báo Nhân Dân vừa khui ra một >>> xì-căng-đan trong giới nghiên cứu khoa học, đại khái là chuyện cấp trên đòi cấp dưới nhận được tiền tài trợ cho một đề tài nghiên cứu khoa học phải chung chi hoa hồng lên đến hơn một nửa số tiền nhận được. Chuyện này không có thông tin nên không biết đúng sai thế nào.

Chỉ có một điều có thể khẳng định – đây là một đề tài tầm cỡ thế giới: "Nghiên cứu xây dựng tiêu chí đánh giá năng lực hội nhập quốc tế của tổ chức khoa học và công nghệ Việt Nam" với kinh phí, các bạn đoán thử bao nhiêu? 2,7 tỷ đồng và làm trong hai năm!!!

Không biết Bộ Khoa học Công nghệ có nhu cầu bức thiết đánh giá năng lực hội nhập của các tổ chức khoa học và công nghệ cao đến thế nào mà phải chi ra đến tương đương 130.000 đô-la để viết một bộ tiêu chí đánh giá một chuyện tào lao. Không hình dung nổi.

Trong khi đó bà Bộ trưởng Y tế nói: “Bệnh nhân bảo hiểm y tế càng phải thương họ hơn vì họ không có tiền” (báo Đất Việt). Từ nhận định này của bà Bộ trưởng nếu Obama biết được chắc ông ta sẽ cử người qua nghiên cứu vì sao ở nước ổng chỉ có người nghèo mới không đủ tiền mua bảo hiểm y tế, ngược hẳn với Việt Nam. Còn dân nghiên cứu Việt Nam sẽ loay hoay tìm câu trả lời cho hàng loạt đề tài: Làm sao để thực hiện chuyện bảo hiểm y tế toàn dân khi ngành y tế xem người mua bảo hiểm là người nghèo? Mà có thật là người hưởng lợi nhiều nhất từ bảo hiểm y tế là người nghèo không?

Nhưng có lẽ không có chuyện nghiên cứu như vậy đâu. Họ sẽ nghiên cứu các đề tài tầm cỡ quốc gia như kiểu ở trên để chia nhau bỏ túi vài tỷ đồng một cách ngon ơ.

Nguồn:FB NVP


Xem thêm:
- Cổng chùa thiện ác
- Khôn khéo ngụy biện lấn át thiện tâm
- Sự thịnh vượng hoang đường

Tuesday, October 15, 2013

Điều đọng lại sau sự ra đi của vị Đại tướng huyền thoại

>> Pháp quyền và hồi tố
>> Cũng là tham nhũng
>> VTV lên tiếng vì không truyền trực tiếp toàn bộ lễ tang



Lương Kháu Lão

Trước, trong và sau cái chết của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã có hàng ngàn bài viết về ông của các cây viết hàng đầu trong nước và quốc tế. Kẻ hèn này cũng muốn múa bút lắm nhưng lực bất tòng tâm . Chỉ chịu khó nghiền ngẫm các bài viết để cùng chia sẻ nỗi đau mất mát lớn lao này.

Bây giờ, thi hài ngài Đại tướng đã nằm yên trong lòng đất mẹ, mới dám ngồi viết đôi dòng về ông, về nhân dân vĩ đại , về những cách hành xử thiếu tầm nhìn, thiếu đạo đức, vô tâm hay hữu ý của những người có trách nhiệm.

Trước hết, xin trích đăng những ý kiến về vị đại tướng của nhân dân mà mình tâm đắc nhất :

- Chúng ta đang được chứng kiến những gì đẹp đẽ nhất của lòng dân khi cả dân tộc đang xích lại gần nhau trong một nỗi đau chung. Tướng Giáp sẽ ngậm cười nơi chín suối , khi chính ông một lần nữa chứng minh tinh thần dân tộc nằm trong chính mỗi người Việt nam , một tinh thần dân tộc chỉ có thể nghiêng mình trước một nhân cách lớn chứ không bao giờ quì gối trước bất cứ kẻ thù nào (câu kết trong một chương trình nói về Đại tướng của VTV).

- Chuyên chính vô sản bản chất là chuyên chính vô học. Người có học và đầy nhân bản như Đại tướng khó hợp với nền chuyên chính đó . Đại tướng là người chiến thắng lẫy lừng trong chiến tranh, nhưng thua cay đắng trong hòa bình (Nguyễn Tiến Dũng)

- Mở mắt ra những kẻ tị hiềm
Những ngày này cho đến muôn sau
Tướng Giáp đã thành Thánh
Thánh trên Trời
Thánh giữa lòng Dân (Ngô Minh)

- Trong những công lao vĩ đại của Đại tướng với đất nước còn có công lao này : Người đứng ngoài mọi sai lầm của lịch sử (GS Nguyễn Đình Chú ghi trong sổ tang khi đến viếng Đại tướng tại 30 Hoàng Diệu)

Còn rất nhiều những bài viết , những lời phát biểu đầy hàm xúc nhưng chừng đó có lẽ đủ nói lên tất cả.

CV-VPUBND 5684.pdf
Người ta chờ đợi một đám tang xứng đáng với một trong những người lập quốc còn sót lại, người ta lo lắng vì ông Nguyễn Tấn Dũng đã kí một nghị định chỉ tổ chức quốc tang cho bốn vị “tứ trụ triều đình” vậy mà ông Giáp lại không nằm trong bốn chức vụ đó. Rất may, Bộ Chính trị đã còn đủ tỉnh táo để ra quyết định tổ chức đặc cách quốc tang cho vị Đại tướng đầu tiên, vị đại tướng huyền thoại trong lòng dân và bạn bè quốc tế cho dù chỉ treo cờ rủ có hai ngày và không có bắn đại bác khi làm Lễ truy điệu cũng như khi hạ huyệt. Mà cờ rủ cũng không treo đủ 48 giờ mà vội vàng hạ xuống để kịp đón sứ giả Trung Quốc theo một công văn đáng chê trách của Cục Lễ tân. Nhưng cũng không sao, việc đón ông Lý Khắc Cường là việc lãnh đạo Đảng và Nhà nước lo như lâu nay họ từng nói thế khi có chuyện với Trung Quốc, còn nhân dân thì cho đến hôm nay hàng ngàn người vẫn tới Vũng Chùa để thắp hương cho Đại tướng giống như ba ngày trước Tang lễ quốc gia, hàng triệu đồng bào cả nước ngày đêm xếp hàng đến viếng Đại tướng tại tư gia 30 Hoàng Diệu. Và tôi tin rằng, nếu gia đình lại mở của hoặc biến ngôi nhà 30 Hoàng Diệu thành một bảo tàng Võ Nguyên Giáp thì mỗi ngày lại sẽ có từng đoàn người đến viếng Đại tướng kể cả ngành du lịch Hà Nội cũng có thể khai thác nơi đây thành điểm đón du khách quốc tế.

Tình cảm của đồng bào cả nước dành cho Đại tướng có lẽ vượt quá sự trông đợi và dự đoán của các vị lãnh đạo đương nhiệm và phải chăng họ bị choáng? Nhưng đã chót cho tổ chức Quốc tang rồi, đã thành lập ban bệ đầy đủ rồi, vậy phải làm gì đây ? Sự kiện Thiên An Môn và Hồ Diệu Bang là bài học nhãn tiền của người anh em 16 chữ vàng và bốn tốt.

Có thể vì thế  Đài Truyền hình Việt nam đã được lệnh phải giảm bớt sức nóng của xa lộ thông tin đang tràn lan trên các trang mạng.

Người dân mong chờ một Tang Lễ hoành tráng ở Nhà Tang lễ quốc gia Trần Thánh Tông. Nhưng người dân đã thất vọng khi nghe ông Nguyễn  Phú Trọng Tổng bí thư Đảng, Trưởng ban Tang lễ Nhà nước đọc một lời điếu chung chung, công thức, và đọc không một chút biểu cảm, nếu không muốn nói là vô cảm  .May mà nhờ bài nói vo đầy xúc động của anh Võ Điện Biên, con trai cả của Đại tướng đã nói lên nỗi đau của gia đình (Ba của chúng tôi) cũng là nỗi đau của nhân dân (Đại tướng của nhân dân) đã làm rơi lệ nhiều người.

Những người lớn tuổi khi dự tang lễ ông Hồ năm 1969 còn được thấy ông Lê Duẩn đọc lời điếu khá xúc động “Vĩnh biệt Người! Chúng ta thề…” đã có thể so sánh ông Duẩn với hậu sinh là ông Trọng về trình độ cũng như về nhận thức chính trị của người lãnh đạo cao nhất của Đảng.

Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Đại tướng, ông đã ít nhất hai lần bị hãm hại bởi chính các đồng chí của mình và cả hai lần ông đều “thoát hiểm”. Cho đến khi từ giã cõi đời, người “dân oan vĩ đại” vẫn chưa được Đảng minh oan. Nhưng nhân dân, hàng triệu người đến viếng ông tại 30 Hoàng Diệu, ở Nhà Tang lễ Quốc gia và trên các trục đường Hà Nội ra sân bay Nội Bài và từ sân bay Đồng Hới về quê hương ông đã là câu trả lời cho Đảng biết rằng ông là con người vĩ đại, là ánh áng mặt trời mà không một thế lực đen tối nào có thể bôi đen được . Những kẻ cố ý hãm hại ông còn sống sờ sờ ra đấy chắc phải rất run sợ. Những kẻ  tị hiềm như nhà thơ Ngô Minh đã viết chỉ là những bầy sâu nhầy nhụa dưới chân ông.

Viết đến đây, tôi bỗng nảy ra ý nghĩ có lẽ Thủ tướng Chính phủ phải xem xét lại cái nghị định quy định Lễ quốc tang cho bốn vị gọi là “ Tứ trụ triều đình” bởi đó là sản phẩm của tư tưởng phong kiến, bè phái . Không ít vị trong diện sẽ được quốc tang khi chết đi sẽ giật mình khi không biết khi đó có nhân dân nào thương xót đến viếng mình hay không hay họ lại xuống đường nhảy múa mừng vui . Không biết có vị nào dũng cảm xin thôi quốc tang ngay khi còn minh mẫn vì cảm thấy mình không xứng đáng. Chắc chả có đâu vì ở nước ta làm gì có cái văn hóa từ chức , từ chối đặc quyền đặc lợi.

Bây giờ không thể không nói đến Đài truyền hình quốc gia do anh Trần Bình Minh là Giám đốc. Là con trai ông Trần Lâm, người cùng hoạt động cách mạng năm 1945 với ông Giáp, những tưởng anh TBM Phải nhân cơ hội này đáp ứng lại lòng mong mỏi của nhân dân cả nước và cả vong linh của người cha đã quá cố. Nhưng thật buồn , theo quy định tại nghị định số 105 /TTg đối với Quốc tang phải truyền hình trực tiếp Lễ viếng, Lễ truy điệu, Lễ hạ huyệt nhưng Đài truyền hình đã lờ tịt ngày nhân dân đến viếng Đại tướng . Đến ngày tổ chức Lễ truy điệu , hàng chục vạn người dân Hà Nội đổ về kín các con đường đưa linh cữu Đại tướng ra sân bay thì Đài Truyền hình Việt Nam cố ý xây dựng một kịch bản để cho anh MC Quang Minh hỏi hai ông giáo sư và hai ông này nói hoài nói hủy về những chuyện ai cũng biết trong khi cả triệu triệu người trên cả nước dán mắt vào màn hình thì thi thoảng cho thoáng qua vài hình ảnh đoàn linh xa trên đường , cảnh đưa linh cữu lên máy bay cũng không có. Rất nhiều người dân đã văng tục chửi nhà đài khốn nạn. Rất nhiều lời phẫn nộ đã được giãi  bày trên các trang mạng. Họ đòi cách chức Trần Bình Minh dù biết rằng có thể anh ta cũng chỉ là nạn nhân khi cấp trên ép phải làm như vậy. Hôm nay trên báo Thanh Niên online, người đại diện của VTV đã thanh minh là làm theo đúng kịch bản – Một kịch bản láo toét, kể cả để cho “nhà thơ thần” Hoàng Minh Thuận lên đọc mấy câu ba láp tại Lễ hạ huyệt ở Vũng Chùa trong khi truyền hình VOV giao thông thì lại được khen là đã đưa được hình ảnh tiễn đưa đại tướng trên đường vớt vát phần nào. Xin nhớ cho khi Lại Văn Sâm tổ chức các chương trình truyền hình trực tiếp đã làm chu đáo rất ít sai sót vậy mà một sự kiện quan trọng như thế này, nhà đài quốc gia lại tỏ ra hoặc cố tình bộc lộ sự non kém về chính trị, sự yếu kém về chuyên môn trong khi hệ thống kĩ thuật được trang bị tới tận răng. Thế mới biết khi lòng người có vấn đề thì biểu hiện ra hành động y như thế. Trong khi khi lòng dân yêu thương Đại tướng thì dù mưa, dù nắng, dù xa xôi cách trỏ người ta cũng cố ra đường để một lần cuối được nhìn thấy Đại tướng dù Người nằm trong quan tài phủ cờ đỏ. Đấy là chưa kể một MC của HTV trong một chương trình về an toàn giao thông đã nói nghịu "Hôm nay là ngày quốc tang Đại tướng Võ nguyên Giáp, chắc chắn nhu cầu của quý vị chúng ta đến viếng đại tướng sẽ có rất nhiều vì vậy chúng ta nên nhớ chấp hành đúng luật lệ giao thông cũng như sự điều khiển của lực lượng chức năng để chúng ta có một ngày  quốc tang thật nhiều niềm vui và an toàn". Thôi thì cứ cho là tai nạn nghề nghiệp và đã xin lỗi thì tha cho nhưng lãnh đạo Đài Truyền hình thì không thể thanh minh qua quýt như vậy được. Thời đại kĩ thuật số và bùng nổ thông tin, khi nhà Đài không làm đủ trách nhiệm của mình thì “Truyền hình nhân dân” bằng các loại máy quay máy chụp khác nhau đã đưa rất nhiều hình ảnh xúc động của người dân tiễn đưa đại tướng, rất nhiều bức ảnh với các góc chụp rất đắt sẽ là những bức ảnh vô giá của nhân dân chứ không phải của nhà Đài ghi lại khoảnh khắc lịch sử có một không hai này. Thời ông Hồ chết cũng không thể có những cảnh quay, những bức ảnh hùng vĩ như thế này. Đó không chỉ nhờ kĩ thuật. Lòng dân phải như thế nào với vị anh hùng của mình mới có được những thước phim những tấm hình như thế.

Nguồn: Blog Lương Khấu Lão


Xem thêm:
- "Thánh" là đây!
- Khi nhà đài xin lỗi
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh & văn hóa

Saturday, October 12, 2013

Cảnh báo sự 'tiếm danh'

>> Tự do
>> Chuyển hóa thế giới
>> Vi phạm pháp luật trong công tác tổ chức lễ Quốc tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp
>>>>> Lại quốc tang ???
>> Trong điện có bikini


Mình cảnh báo anh Minh (Ngô), anh Tạo (Nguyễn Trọng), anh Lan (Lê Văn), anh Phong (đại tá), anh Mão (Vũ) và mấy anh đang lên đồng tương tự, các anh muốn phong ai làm thánh làm thần thì mặc các anh, nhưng đừng có vơ "nhân dân" với lại "toàn dân" vào.

 Muốn vơ "nhân dân" vào thì phải hỏi ý kiến nhân dân, trong đó có mình nha!

 Nguồn: FB Mít Tờ Đỗ

P/s:
- Vứt bỏ cái mặt nạ nhân nghĩa giả dối khó khăn hơn việc tạo ra nó.
Cái mặt nạ đó không hề giả dối với người khác, nó giả dối với chính bản thân người đeo. Nó ám thị mỗi ngày rằng, ngày mai, ngày kia, một cơ may, một điểm bùng phát nào đó thay đổi tất cả. Và nhiệm vụ của người đeo mặt nạ là chờ đợi
Họ chờ đợi an nhàn trong cái cảm giác mênh mông về thời gian.
Họ không ý thức được thời gian đang trôi, bởi vì họ đang bận tâm đến cái chuỗi tự động lặp đi lặp lại đó. (FB Nghĩa Nghêu Ngao)

- Bạn bè viết lách tụ tập cà phê vỉa hè, kháo nhau: nhà thơ X. cả quyết sang năm ổng sẽ được đề cử Nobel Văn chương, nhà văn Y. bảo chị ta được ai đó đề nghị giải Nobel Hòa bình… Nghe phát ham!
Nhà phê bình bèn nói với vợ: anh sẽ chuyển sang nghiên cứu để tranh giải Nobel Kinh tế!
Vợ than: Trăm tội là tại Nobel. Ổng chế tạo ra thuốc nổ làm chi để miểng văng tùm lum vậy?! (FB Hậu Khảo Cổ)


Xem thêm:

- Tiếc cho cái học vị tiến sĩ!
- Đó là đa nguyên đấy các cụ ạ!
- Sao lại cực đoan đến thế hả bác Chênh


Wednesday, May 29, 2013

Đảng đâu rồi?

>> Lính tình nguyện Đài Loan xâm phạm Trường Sa
>> Nhân dân cần một lời giải trình thuyết phục
>> Chính phủ sẽ báo cáo bổ sung về tình hình biển Đông
>> Nữ sinh dị tật VN là ngôi sao toàn cầu


mẹ ôm xác con
ngất lịm ven đường
hố ga trở thành mồ chôn thơ trẻ
không phải một
mà hằng trăm có lẽ
đảng đâu rồi
xin rũ lòng thương

giữa thanh thiên bạch nhật phố phường
xăng pha nước
xăng găm hàng chờ giá
người tiêu dùng
ù tai
miệng hả
đảng đâu rồi
người có biết chăng

đường không tên
nhà không số nhùng nhằng
khách ở quê lên tìm người thân chẳng được
cuốc xe chiều
thững thừ quay ngược
chở nỗi buồn theo đảng về xuôi

thơ biết phận mình bé lắm đảng ơi
nên chỉ nói
những điều nhỏ nhặt nhất
một tấm đanh
đậy nắp hố ga chờ ngày hoàn tất
một quyết định chế tài
cho những việc làm sai
đảng đâu rồi
sao cứ hẹn ngày mai

mỗi mùa thi
hàng ngàn điểm o môn lịch sử
nhưng bảng tên đường
vẫn là món hàng xa xỉ
các vị anh hùng
vẫn nằm yên trên bàn nghị sự
biết đến bao giờ mới được vinh danh

vĩ đại quá đôi khi quên những bình thường
vẫn hiễn hiện quanh ta mỗi ngày từng chút một
có bao giờ đảng giật mình thảng thốt
hỏi hoa quỳnh sao lại nở về đêm

thơ biết phận mình
nên chỉ đứng kế bên
đợi đảng gọi
dân đâu rồi
thưa


Bình Địa Mộc

Monday, May 13, 2013

Chúng ta đã hết lòng với dân chưa?

>> Hàn Quốc xin lỗi vì quan chức 'sàm sỡ'
>> Bệnh ấu trĩ dân chủ
>> Cuối năm sẽ lấy phiếu tín nhiệm trong Đảng (mèo vẫn hoàn mèo)
>> Hãy biết điều với sức mạnh của tiền bạc
>> Bác bỏ phương án đưa ông Nguyễn Bá Thanh vào BCT, tôi nhìn nhận đó là bước phát triển đáng mừng. (đọc lời bình của Bọ Lập mới thấy đểu .., chứ không phải ông Thanh biết "đội xã tắc lên đầu" hả Quê Choa)


Năm 2000, trước thực trạng khiếu kiện đông người tại các địa phương, Chính phủ đã có sáu đoàn công tác về tận những điểm nóng. Ít ai biết trước đó đã có một cuộc “tiền trạm” của Quốc hội và Chính phủ do Phó Thủ tướng Nguyễn Công Tạn và bà Nguyễn Thị Hoài Thu dẫn đầu với điểm nóng đầu tiên là Long An.

CHUYỆN "CÔ THÌN, CÔ TỴ" TIẾP DÂN

51 hộ dân ở khu vực Mũi Tàu, phường 2, thị xã Tân An bức xúc việc chính quyền đã thông báo rộng rãi về việc bồi thường mỗi mét vuông đất giá 600 ngàn đồng nhưng sau đó chỉ hỗ trợ di dời 250 ngàn đồng.

Ông già Dương Văn Nguyên nói rằng đất ông có hoạ đồ nhà và chứng từ thổ trạch từ mấy chục năm, đóng thuế đất đầy đủ nhưng bị kết luận là chiếm đất đường ray xe lửa Sài Gòn-Mỹ Tho cũ nên không đền. Một phần đất khác của ông không được cấp “sổ đỏ” dù đã hoàn thành nghĩa vụ tài chính. Vì vậy nhà đã nghèo, giờ càng túng vì không có “sổ đỏ” để thế chấp vay vốn. Mỗi lần đến Sở Địa chính hỏi thì cô Thìn, cô Tỵ nào đấy ở Sở cứ hẹn nay hẹn mai.

Giám đốc Sở Địa chính nói đây là lần đầu tiên ông biết chuyện này. Bà Hoài Thu “vặn” luôn: “Quy định giám đốc Sở mỗi tháng phải tiếp dân một lần, anh có thực hiện không? Nếu anh tiếp dân thì sao giờ anh mới nghe chuyện này? Hoặc anh đã bỏ tiếp dân, hoặc anh quá quan liêu! Công việc ở Sở quá tải hay cô Thìn, cô Tỵ nào đó muốn cái gì?”.

Phó Thủ tướng quay sang ông giám đốc, quyết luôn: Không thể bắt dân chờ nữa. Ngay trong chiều nay phải cấp xong cho trường hợp này. Nếu anh không làm xong thì yêu cầu chủ tịch tỉnh kiểm tra luôn cả anh”.

Ông già Dương Văn Nguyên nói rằng việc hỗ trợ di dời 250 ngàn đồng/m2 là không thoả đáng. Phó ban chỉ đạo giải phóng mặt bằng cho rằng họ đã vận dụng Nghị định 90, đền bù vậy là đúng vì những hộ này chưa có “sổ đỏ”.

Cả Phó Thủ tướng và bà Hoài Thu đều không đồng tình. Phó Thủ tướng cho rằng vận dụng như thế là sai. Bởi Nghị định 90 quy định những người chưa có “sổ đỏ” nhưng đã sử dụng đất ổn định, lâu dài, đủ điều kiện được cấp “sổ đỏ” thì phải bồi thường như với những người có “sổ đỏ”, chỉ trừ đi nghĩa vụ tài chính. Ở đây, người dân đã sử dụng đất liên tục từ năm 1953 nên họ xứng đáng được hưởng bồi thường.

Bà Hoài Thu: “Dân chưa được cấp “sổ đỏ” là do lỗi của các anh. rồi các anh lại viện cớ chưa có “sổ đỏ” nên không bồi thường. Vậy là sao?”. Hết buổi làm việc, khi Phó Thủ tướng và bà Hoài Thu chào mọi người thì vẫn có một cụ già tóc bạc đứng dậy, giơ tay xin phát biểu. Ông lập tức bị một người khác nắm áo: “Thôi ông ơi, sướng quá trời rồi còn đòi hỏi gì nữa?”.

Ông già cười ngượng nghịu: “Tui có đòi thêm gì đâu. Chỉ muốn nói lời tri ân với cô Hoài Thu và Phó Thủ tướng thôi mà!”.

BỨC VĂN THƯ TRƯỚC NGÀY XỬ BẮN

Phiên toà sơ thẩm tuyên án tử hình Lê Bá Mai về tội giết người, hiếp dâm. Nạn nhân là một em bé ở xã An Khương, huyện Bình Long, tỉnh Bình Phước. Lời khai nhân chứng đầy mâu thuẫn và có biểu hiện được mớm cung, cơ quan điều tra vi phạm tố tụng trong việc thu thập chứng cứ, không đối chất, không nhận dạng nạn nhân, vi phạm thẩm quyền trong một số thủ tục. Mai kêu oan rằng bị nhục hình, bị cán bộ điều tra đánh đập.

Mai đáng chết nếu anh ta là thủ phạm. Nhưng không đủ chứng cứ kết tội thì không thể tuyên án như thế. Báo Pháp Luật TP.HCM có bài phân tích và đề cập những băn khoăn. Tuy nhiên sau đó, toà phúc thẩm vẫn tuyên y án tử hình. Mai chỉ kêu oan, không xin khoan hồng. Vì vậy việc xử bắn có thể bị thi hành bất kỳ lúc nào.

Cha của Mai gửi thư thống thiết: “Mai mới 20 tuổi, là con trai duy nhất nhưng nhà quá nghèo phải từ Thanh Hoá vào Bình Phước làm thuê nuôi cha mẹ già. Hàng chục liệt sĩ của gia đình tôi đã hy sinh trong kháng chiến. Nay đất nước đã thái bình. Bản án oan này khiến dòng họ tôi tuyệt tự!”.

Cùng với việc tìm hiểu và viết bài, Báo Pháp Luật TP.HCM đã gửi thư cho Chủ nhiệm Uỷ ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội Nguyễn Thị Hoài Thu. Thêm một lá thư gửi Chủ nhiệm Uỷ ban Pháp luật của Quốc hội. Thư viết: “Là những nhà báo, chúng tôi hoàn toàn không thể yên tâm nhìn một con người bị tước đoạt mạng sống với những căn cứ không rõ ràng, đầy mâu thuẫn và quá trình tố tụng có nhiều vi phạm”.

Mười giờ tối, điện thoại toà soạn reo. Số máy Bưu điện hệ 1 trung ương. Đầu dây, nữ thư ký của bà Hoài Thu gọi: “Tôi đã nhận hồ sơ, chị Thu đã đi nước ngoài và giao cho nhóm chuyên viên nghiên cứu. Trước khi lên máy bay, chị đã gửi thư hoả tốc cho Chủ tịch nước”. Sau đó, Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Pháp luật của Quốc hội Trần Thế Vượng gửi công văn đến Chánh án TAND tối cao và Viện trưởng VKSND tối cao đề nghị xem xét. Hai tháng sau, TAND tối cao có văn bản gửi bị cáo cho biết không kháng nghị giám đốc thẩm. Án tử hình được giữ nguyên. Lại thêm những lá thư công tác và công văn được bà Nguyễn Thị Hoài Thu gửi đến các cơ quan chức năng. Tháng 12-2006, VKSND tối cao đã kháng nghị giám đốc thẩm. Kết quả là án tử hình Lê Bá Mai bị huỷ để điều tra lại từ đầu.

Tiếp xúc với phóng viên, bà Hoài Thu xúc động nhưng chỉ nói: “Dù vụ việc không thuộc thẩm quyền của tôi và Uỷ ban Về các vấn đề xã hội, nhưng tôi nghĩ đã là đại biểu thì phải bảo vệ quyền lợi cho người dân cả nước. Mình là đại biểu, không thể làm ngơ trước số phận của dân. Việc tôi làm là bình thường!”.

HẾT LÒNG VỚI DÂN CHƯA?

Nhiều lần tiếp xúc với bà, bao giờ trong câu chuyện tôi cũng thấy bà đề cập đến những người dân với thái độ trân trọng. Đôi khi bà còn bức xúc vì chuyện này, chuyện kia sao không thấy báo chí lên tiếng.

Tuy nhiên, chưa bao giờ thấy ở bà những hành xử kiểu lấy lòng số đông. Trước mỗi việc, bao giờ bà cũng tỉ mỉ tìm hiểu rõ ràng nguồn cơn, đặt mình vào cả vị trí người dân và người bị giám sát để cân phân hơn thiệt.
Có lần, khi giám sát một trường hợp khiếu kiện ở Hà Nội, bà đã dành ra hàng tháng để xem xét, xuống tận hiện trường gặp dân tìm tư liệu. Sau đó, bà nhận định chính quyền đã làm đúng. Người phụ nữ đứng đơn kiện đã chặn xe bà và gào lên “Bà Thu bao che cho tham nhũng!”. Thế nhưng khi bà hỏi từng câu khúc triết xem bao che chỗ nào, bao che thế nào thì người này không nói được. Bà cười: “Nhà báo thấy không, tôi cũng bị oan đó chớ!”.

Cũng có những việc bà Hoài Thu trăn trở đến tận bây giờ. Đó là chuyện ông Phạm Tấn Học ở Phan Thiết. Ông tham gia kháng chiến chống Pháp, sau đó về sinh sống tại Phan Thiết. Sau 1975, ông có căn nhà cho Sở Y tế mượn rồi vào TP.HCM sinh sống. Khi ông quay về đòi nhà, địa phương đã dựng lên câu chuyện ông Học đi vượt biên bị bắt nên không trả.

Bà Thu đã vào cuộc giám sát, tuy nhiên với những căn cứ vô lý, tỉnh Bình Thuận vẫn giữ nguyên quan điểm của mình. Bà nói rằng tận khi về hưu, nghĩ lại chuyện này bà vẫn còn day dứt, thấy chưa làm tròn trách nhiệm với dân.

Bà nói phàm là con người không ai toàn vẹn nhưng đã là đại biểu của dân thì phải luôn tự chất vấn: “Mình đã hết lòng vì quyền lợi của dân chưa?”. Câu hỏi ấy, trong suốt 31 năm làm đại biểu Quốc hội bà luôn tự hỏi mình. Những gì người đại biểu nhân dân ấy đã làm, bản thân nó đã là câu trả lời đầy thuyết phục.

Nguồn: Facebook Bố cu Hưng
(ngày xưa viết để lên chức, ngày nay viết như c..)

P/s: Hic, cần gì phải vào BCT mới làm được việc, chỉ cần như bà nghị này đã là quá thuyết phục rồi...

Xem thêm:
- Con bò và Đức Hiển
- Luật và người hiểu luật
- Để Quốc hội bãi miễn thì không chỉ mất chức, mà danh dự cũng chẳng còn?


Friday, March 15, 2013

Hỗn!

>>> Vi phạm bản quyền, phạt tới 500 triệu đồng ( bất khả thi!)


Bàn góp sự đời?

Sáng ra vừa mới gặp nhau, anh đã tỏ vẻ bực mình, nói bô bô: "Ðọc không chịu được!". Cũng biết ông ta hay bực mình những chuyện trời ơi đất hỡi nhưng cũng phải hỏi để biết:

http://hn.eva.vn/lam-me/me-ke-con-nghe-qua-gia-bo-cau-c10a47176.html
- Ông bực chuyện gì mà mới bảnh mắt ra đã cáu kỉnh thế!

- Ðọc không chịu được!

- Thì ông đã nói, nhưng đọc cái gì chứ!

- Ðọc blog của thằng cha mình cũng hay đọc. Cũng chẳng hay ho gì, càng ngày càng nhạt nhưng cũng thử xem hắn nhạt đến đâu.

- Nhưng ông hay truy nhập thế lại làm tăng số người truy nhập cho nên hắn tưởng bở.

- Mình cũng hay vào blog hắn để xem hắn nói gì. Cũng muốn nghe ý kiến khác và cũng có một số bài đọc được, nhưng gần đây hắn ta ăn nói xách mé, rất hỗn. Có ý kiến gì phản đối, hoặc có ý kiến khác thì cứ nói cho đàng hoàng, quyết liệt cũng được nhưng phải có văn hóa chứ hỗn láo thì chỉ bị người ta khinh bỉ thôi. Tất nhiên đã tranh luận thì phải bình đẳng nhưng với người cao tuổi hơn, với người có vị trí xã hội cao, khi có ý kiến không đồng tình, phản đối thì cứ nói thẳng thắn, nhưng nói cho có lý lẽ có văn hóa chứ ăn nói xách mé, chỏng lỏn, ông cha ta gọi là hỗn hào.

Nghe ông nói thế, ông bạn nói thêm: "Tôi cũng đọc blog của anh chàng này, cũng có một số ý hay, nhưng ngày càng nhạt, ít ý mới. Tuy nhiên, đúng như ông nói, anh ta ăn nói ngày càng hàm hồ, hỗn hào, chẳng mấy người ưa. Nhưng nghĩ cho kỹ thì xem ra anh ta thấy ngày càng có nhiều người chán cho nên nội dung không có gì hay thì nói hỗn, nói xấc xược để nhiều người quan tâm như có cô ca sĩ nọ hát không hay thì ra chiêu "cởi váy" để cho có nhiều người xem, để trở thành blog "nổi tiếng". Cũng là một thứ tự quảng cáo rẻ tiền thôi mà, chấp làm gì! Hình như trên thế giới cũng lan tràn cái bệnh này, cho nên mới có từ "blog holligan" có người dịch là "blog lưu manh", "blog côn đồ"".

NHÂN NGHĨA
(15/01/2012)

P/s: Đố bà con biết tác giả bài báo trên (được đăng ở Nhân Dân cuối tuần) mắng blogger nào? Nhân tiện nhờ 'Nhân Nghĩa' mắng luôn nhà báo >>> này.

Xem thêm:
- Trương Duy Nhất & Tom Cat
- Sự hài hước của Nguyễn Thế Thịnh
- Hot boy và hot girl