Showing posts with label nghịch lý. Show all posts
Showing posts with label nghịch lý. Show all posts

Tuesday, January 28, 2014

Táo quân, Ngọc Hoàng và 'chỉ số nụ cười'

>> Không thể bất lực trước tham nhũng
>> Làng Văn kiện IDG 'vi phạm bản quyền'
>> 300 kg ma túy sang Đài Loan: Chưa ai bị làm sao?
>> Hàng triệu người từ Saigon về quê ăn Tết
>> Chủ của Zing.vn bị kiện vi phạm bản quyền


(Tuần VNN) - Với cái “chỉ số nụ cười” ngắn ngủi ngây ngất kia, chỉ sợ một ngày không xa nào đấy, người dân sẽ nhìn nhận Táo quân và Ngọc Hoàng khác đi.

Cuối năm nay tuyết rơi trắng xóa khắp Sa Pa. Đây là một hiện tượng thiên nhiên rất đẹp, hiếm thấy ở xứ sở nhiệt đới này, vì thế đã có những dòng người háo hức nô nức từ khắp mọi nơi trong cả nước kéo lên thị trấn nhỏ bé hẻo lánh để tận hưởng cho được cái không khí khung cảnh kỳ diệu lý thú. Không những tận hưởng, có người còn mong ước tuyết rơi dày thêm, lâu hơn để mà thỏa chí du sơn thưởng ngoạn. Những mong ước ấy rất thật và hoàn toàn chính đáng, đó là quyền và hạnh phúc của mỗi một con người.

Nghịch lý của hạnh phúc

Thế nhưng rồi, cái nghèo, cái khốn khó thường nhật vẫn âm ỉ trong mỗi số phận con người cộng hưởng với cái rét thấu xương buốt thịt của ngoại cảnh “tuyết rơi” được đưa ra, như tạt một “gáo nước lạnh” vào điều cầu xin trong sáng kia, tạo nên một diễn đàn tranh luận “bốc khói” trên không gian mạng. Chia sẻ và đồng cảm với khó khăn, với những cảnh đời bất hạnh cũng là những tình cảm rất thật và hoàn toàn chính đáng.

Cái lạnh, cái khắc nghiệt của thời tiết dưới 0 độ C khó có thể là người bạn đồng hành với sự mỏng manh “thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu trường lớp, thiếu sách vở” của đồng bào miền sơn cước, với đàn trâu đàn bò, với những ruộng hoa màu đang chờ gặt hái… Có gì hạnh phúc hơn khi ai cũng biết quan tâm san sẻ “lá lành đùm lá rách” với những người xung quanh ta? Vậy là tranh luận được nổ ra…

Tranh luận trao đổi là quyền của mỗi công dân. Một xã hội đa ngôn, thông tin đa chiều là một xã hội phát triển. Nhưng mức độ “hòa bình” của những ý kiến khác biệt tùy thuộc vào khả năng biết kìm chế, giữ được giới hạn chừng mực của mỗi thành viên. Mọi sự thái quá cực đoan quy chụp dù là vô tình hay cố tình đều dẫn đến sự “tổn thương” không đáng có từ mọi phía. Và đó cũng chính là nghịch lý của phản biện, nghịch lý của hạnh phúc, nghịch lý đó tồn tại khắp nơi trong cuộc sống, trong chính riêng bản thân mỗi con người.

Từ câu chuyện “tuyết rơi” nho nhỏ kia, chúng ta bàn đến chỉ số hạnh phúc của dân tộc. Một dân tộc luôn có “chỉ số hạnh phúc” vào tốp đầu của thế giới. Đó là một khảo sát đánh giá khách quan từ nhãn quan “phồn thực, phồn thịnh” của truyền thông phương Tây, một thứ tự xếp hạng rất đáng tự hào, rất có lợi cho việc quảng bá thương hiệu Việt Nam.

Chỉ số này được hân hoan đón nhận, mơ mộng ngợi ca. Ai cũng biết rằng lạc quan tếu hoặc bi quan tếu đều là những biểu hiện thái quá không có lợi, nhiều lúc chỉ tập trung nhớ lâu nhớ dai những chỉ số “có lợi” mà quên mất đi những chỉ số “không có lợi” là một điều không công bằng.

Truyền thông phương Tây làm thống kê đủ mọi mặt xã hội, có cái nó khen ngợi nước mình nhưng có cái nó chê nước mình, cũng cần nhìn nhận những mặt hạn chế mà tiếp thu, cầu thị, gạn đục khơi trong mà tiến bộ.

Hạnh phúc vốn khác nhau

Dù có lạc quan hay mơ mộng bao nhiêu thì cũng phải thừa nhận rằng nước ta vẫn còn nghèo, cơ chế chính sách vẫn còn quá nhiều bất cập và tài nguyên đất đai khoáng sản thì khó có thể sinh sôi nảy nở thêm ra. Cái mộng ước của tiền nhân là “sánh vai các cường quốc năm châu” vẫn là con đường dài và rất dài nếu nhìn nhận từ hiện thực, hiện trạng đất nước hôm nay.

Không dám xa vời với những đòi hỏi tất cả người già đều có lương hưu, tất cả người thất nghiệp đều có trợ cấp, thực tế thì ngay cả những người đóng bảo hiểm y tế đều đặn thường xuyên vẫn còn đó những nỗi lo khi không may ốm đau phải nhập viện- nhiều lúc vẫn bị xem là “người nghèo”.

Hãy khách quan làm một người quan sát tích cực, hàng ngày chúng ta ra đường có bao nhiêu trẻ em, người già, người tàn tật… đang phải đầu tắt mặt tối mưu sinh kiếm ăn từng bữa. Tự mỗi một người hãy làm một con số thống kê, những “cảnh đời” ấy đã tồn tại từ khi nào và cho đến hôm nay nó có chiều hướng tăng thêm hay giảm xuống. Song song với sự phù phiếm vật chất của ánh đèn phố hội là sự vô cảm, sự xuống cấp của đạo đức và lắm lúc, người ta còn chấp nhận thỏa hiệp với “tiêu cực” để được việc cho chính bản thân mình.

Internet và sự phát triển như vũ bão của công nghệ thông tin trang bị cho chúng ta một “bữa tiệc truyền thông” hoành tráng và những tranh luận đa chiều “nóng hổi” kịp thời về mọi mặt đang diễn biến trong xã hội. Thế nhưng, bản tin nào được truyền thông ưu ái nhất, bản tin nào được dư luận chăm chú nhất và chúng ta thực sự được “chém gió” những vấn đề gì.

Chiếc ghế nhà trường cho ta nhiều cách thức và nhiều chủ thuyết để tranh luận, để làm sáng tỏ bất cứ một vấn đề nào. Khó có thể thuyết phục mọi người khi ai đó khẳng định rằng “ở Việt Nam không có báo lá cải”. Thế nhưng, cái dư luận khủng khiếp kia nhiều khi lại trút lên đầu những số phận mà một nhân vật nổi tiếng đã được đúc tượng, vẽ tranh, lên phim ảnh từng than thở- “ai cho tôi lương thiện?”

Cái nghèo của hiện tượng “tuyết rơi” nói trên rất dễ lay động lòng người, nhưng rồi để nhìn nhận “cái nghèo” lớn lao của một đất nước thì thật không dễ, nhất là những người lắng nghe lại bị cái bệnh “lạc quan tếu”. Chỉ mong rằng cái chỉ số hạnh phúc đáng tự hào kia bắt nhịp được cùng với các “chỉ số tiến bộ” khác để mà đất nước mau được thịnh vượng khải hoàn.

Nền kinh tế trì trệ mấy năm nay không cản được dòng người tất bật đổ ra đường chuẩn bị cho cái Tết Giáp Ngọ sắp đến. Mùa xuân lại về, trăm hoa lại đua nở. Đêm ba mươi bên tách trà, chậu bông chờ đón thời khắc thiêng liêng giao thừa, mọi người được thưởng thức “bữa tiệc cười” hay nhất của năm. “Gặp nhau cuối năm” là một chương trình truyền hình ra đời đã hơn mười năm, năm nào các Táo tầm vĩ mô cũng về trời báo cáo và năm nào Ngọc Hoàng cũng đưa ra thông điệp của năm.

Từ xa xưa, dân ta đã thờ Táo quân trong nhà và luôn tin rằng Ngọc Hoàng sáng suốt biết phải làm gì cho dân bớt khổ, bớt khó khăn. Nhưng rồi, với cái “chỉ số nụ cười” ngắn ngủi ngây ngất kia, người dân lại tiếp tục muối mặt với một năm mới mà giao thông, y tế, giáo dục, văn hóa, kinh tế, xăng, điện… vẫn còn đấy, những bất cập giống y chang những năm trước đây. Chỉ sợ một ngày không xa nào đấy, người dân sẽ nhìn nhận Táo quân và Ngọc Hoàng khác đi, có khi họ quan niệm rằng những nhân vật ấy chỉ giỏi đóng hài thì cũng chẳng phải ngạc nhiên lắm đâu.

Hạnh phúc của mỗi người khác nhau, hạnh phúc của mỗi dân tộc cũng khác nhau, và đôi khi nó rất phiến diện khi được những anh nhà giàu khen ngợi.

MP


Xem thêm:
- Khuyến khích đẻ?
- Vỉa hè và người bán hàng rong
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh & văn hóa

Friday, August 30, 2013

Lương ở Việt Nam, lương ở Mỹ

>> Chủ tịch TP HCM 'choáng' với mức lương 2,6 tỷ đồng
>> Đề nghị thanh tra vụ lãnh đạo nhận "lương 2,6 tỷ đồng"
>> 'Phải minh bạch lương lãnh đạo doanh nghiệp Nhà nước'
>> Làm giàu bất hợp pháp phải bị coi là tội phạm
>> Ông Bá Thanh đã nghe được 6 vụ liên quan tham nhũng


* Từ >>> Facebook Ngọc Thu:

Lương 2,6 tỷ đồng ở Việt Nam là bao nhiêu so với mức lương ở Mỹ?

2,6 tỷ đồng, với tỉ giá USD 1 = 21.000 VNĐ, tương đương USD 124.000. 

Theo số liệu của World Bank thì lương trung bình (GDP per capita) năm 2012 của người dân VN là USD 1.600/ năm, vậy mức lương USD124.000/ năm cao gấp 77,5 mức lương trung bình của 1 người dân VN. 

Cũng theo số liệu của WB, lương trung bình năm 2012 của người Mỹ là 50.000/ năm. Mức lương cao hơn lương trung bình 77,5 lần của người Mỹ sẽ là USD 3.875.000/ năm. 

Giám đốc Công ty Thoát nước TP lãnh lương 2,6 tỷ tương đương 1 người làm việc ở Mỹ lãnh lương 3.875.000 đô/ năm. 

Với mức lương này, ngoại trừ các CEO hàng đầu ở Mỹ thì có thể có được, còn dân Executive và dân Management bình thường thì cũng không dám mơ. Lương của 1 ông là bạn thân của ông xã mình, hiện giữ chức Vice President ở một công ty high-tech, nghiên cứu thuốc chữa trị bệnh nan y, cũng chỉ trên 200.000/ năm.

* Từ thông báo 623 của thành phố:

Tiền lương của 4 công ty công ích TP.HCM:

* Công ty TNHH một thành viên Thoát nước đô thị:
- Lương của giám đốc năm 2012: 2,6 tỉ đồng/năm.
- Lương của chủ tịch hội đồng thành viên: 1,6 tỉ đồng/năm.
- Lương của kế toán trưởng: 1,67 tỉ đồng/năm.
- Lương của phó giám đốc: 969 triệu đồng/năm.

* Công ty TNHH một thành viên Công viên cây xanh TP:
- Lương của giám đốc năm 2012: 759 triệu đồng/năm.
- Lương của chủ tịch hội đồng thành viên: 691 triệu đồng/năm.
- Lương của phó giám đốc: 609 triệu đồng/năm.
- Lương của kế toán trưởng: 655 triệu đồng/năm.

* Công ty TNHH một thành viên Công trình giao thông Sài Gòn:
- Lương giám đốc năm 2012: 856 triệu đồng/năm.
- Lương của chủ tịch hội đồng thành viên: 853 triệu đồng/năm.
- Lương của phó giám đốc: 584 triệu đồng/năm.
- Lương của kế toán trưởng: 716 triệu đồng/năm

* Công ty TNHH một thành viên Chiếu sáng công cộng TP:
- Lương giám đốc năm 2012: 2,2 tỉ đồng/năm.
- Lương của chủ tịch hội đồng thành viên: 2,4 tỉ đồng/năm.
- Lương của phó giám đốc: 1,9 tỉ đồng/năm.
- Lương của kế toán trưởng: 1,7 tỉ đồng/năm.

Nguồn: Blog Tân Châu


P/s: Lương thủ tướng 17 triệu/tháng sau khi đã trừ tiền đóng bảo hiểm xã hội và bảo hiểm y tế. Công ty Chiếu sáng công cộng thu nhập 52,9 triệu đồng/người/tháng. Thằng bạn phóng viên lâu năm báo SGGP vừa báo cáo có...7 triệu/tháng, bà chị làm báo Cao su bẽn lẽn khai 12 triệu/tháng, một anh Tuổi Trẻ hân hoan thông báo lương cao hơn thủ tướng...Oài...thấy có người hỏi cắc cớ nha, 17 triệu sao đủ cho con cái du học Anh, Mỹ. Bộ hổng biết ngoài lương còn có lậu sao, rồi ngân sách nhà nước, rồi còn các đại gia đi cửa sau... Con cái học hành đàng hoàng thì cha mẹ mới yên tâm phụng sự đất nước chứ. Hứ. (Facebook  Cô Gái Đồ Long)

Xem thêm:
- Lần sửa đổi cuối cùng
- Cả đời sống trong mơ
- Internet và lý tưởng đại đồng


Monday, July 22, 2013

Nghịch lý con số thất nghiệp

>> Khổ vì vốn... dồi dào!
>> Đổi quặng lấy... ghế
>> Cần sớm xoá sổ những trang web "bẩn"


(TBKTSG) - Tỷ lệ thất nghiệp là một trong những chỉ số quan trọng trong kinh tế vĩ mô. Khi được đo lường chính xác, tỷ lệ thất nghiệp cho chúng ta thông số về sức khỏe nền kinh tế và là một trong ba thành tố quan trọng đóng góp vào tăng trưởng GDP, bên cạnh vốn đầu tư và năng suất lao động.

Theo số liệu của Tổng cục Thống kê, sáu tháng đầu năm 2013, tỷ lệ thất nghiệp chung của cả nước là 2,28%. Tỷ lệ thiếu việc làm là 2,85%. Lực lượng lao động từ 15 tuổi trở lên của cả nước tại thời điểm 1-7-2013 là 53,3 triệu. Như vậy, con số thất nghiệp là 1,2 triệu người và có 1,5 triệu người thiếu việc làm. Trước đó, năm 2012 tỷ lệ thất nghiệp chỉ ở mức 1,99%, so với mức 2,8% và 2,2% lần lượt của các năm 2010 và 2011.

Tỷ lệ thất nghiệp của Việt Nam thấp hơn nhiều so với các nước kinh tế phát triển nhất như Mỹ và Đức (7%). Các nước châu Âu khác mà tình hình kinh tế đang rất khó khăn như Hy Lạp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, con số này còn cao hơn nhiều, lần lượt là 27,2%, 27% và 17,6%.

Với con số tỷ lệ thất nghiệp nêu trên thì lẽ ra nền kinh tế nước ta chưa đến mức đình đốn như thực tế đã diễn ra. Nghịch lý này cho thấy cần xem xét lại con số, cách tính tỷ lệ thất nghiệp, và có lẽ không thể không đề cập đến những người trong lực lượng lao động, có việc làm nhưng chưa được toàn dụng lao động.

Đơn cử như ở khu vực nông thôn, trước hết là lao động trong nông nghiệp, tỷ lệ lao động chưa toàn dụng là rất cao. Ở nhiều vùng, nông dân chỉ làm việc vài tháng trong năm trên mảnh đất nhận khoán của mình. Thời gian còn lại là nông nhàn, họ phải tìm kiếm việc làm khác để tăng thu nhập. Chỉ một số ít có nghề phụ tại chỗ, phổ biến là nghề truyền thống, làm gia công các mặt hàng thủ công đơn giản. Những người không có tay nghề, phải ly hương ra thành phố kiếm sống, làm đủ mọi nghề từ phụ hồ, giúp việc gia đình, thu mua phế liệu đến lao động cơ bắp… và cũng chỉ chủ yếu là ở Hà Nội và TPHCM. Số người và thời gian nông nhàn không có việc làm, nghĩa là chưa toàn dụng lao động, phải được tính vào tỷ lệ thất nghiệp.

Chưa toàn dụng lao động là lãng phí lớn nhất về vật chất và con người. Thực tế cho thấy, người lao động trong nông nghiệp đang rất thiếu việc làm, điều đó cũng nói lên chính sách và môi trường xã hội chưa đủ sức tăng cầu lao động. Con số thống kê vừa được công bố chưa nói hết góc cạnh về toàn dụng lao động. Từ đó, chưa thấy hết được sự cấp bách phải có những chính sách đột phá hợp lý để tăng tỷ lệ toàn dụng lao động.


Anh Thư


Xem thêm:

- Lặp đi, lặp lại-vì sao?
- Nợ đời phải trả
- Cả đời sống trong mơ