Showing posts with label Nguyễn Bá Thanh. Show all posts
Showing posts with label Nguyễn Bá Thanh. Show all posts

Saturday, October 19, 2013

Cũng sắp hết năm rồi còn gì?!

>> Diễn tập chống bạo loạn ở Đắc Nông
>> Lấy đất của dân rồi “khất lần” kiện tụng
>> Thiên tai Đà nẵng, chuyện dễ làm và chuyện khó nói


Bùi Văn Bồng

Cách đây đã hơn hai tháng, ngày 6/8, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ký ban hành quyết định thành lập các Đoàn công tác kiểm tra, giám sát việc thanh tra, khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử các vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp.

Trong 7 đoàn công tác "đặc biệt', "đặc trách" thuộc diện "to quyền" ấy, có Đoàn công tác số 3, do ông Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo TW về PCTN, Trưởng Ban Nội chính Trung ương, làm trưởng đoàn, làm việc tại Bộ Công an, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao.

Theo kế hoạch, thời gian thực hiện kiểm tra, giám sát từ 15/8 đến ngày 30/9. Tổng Bí thư giao Ban Nội chính Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan liên quan, triển khai thực hiện và tổng hợp kết quả kiểm tra, giám sát, báo cáo Thường trực Ban Chỉ đạo để trình Bộ Chính trị trước ngày 30/11.

Nhớ lại hồi đầu năm, ngày 10 -1, tại hội nghị "Quản lý đầu tư xây dựng cơ bản từ nguồn ngân sách nhà nước trên địa bàn TP" do UBND TP Đà Nẵng tổ chức, ông Nguyễn Bá Thanh tuyên bố khá là hùng hồn: "Sắp tới tôi sẽ rà vô một số cái của ngân hàng, cho "hốt liền", không nói nhiều!"

Có lẽ đây là lần đầu tiên người ta thấy ông Nguyễn Bá Thanh "lôi hết ruột gan" như lời ông nói để đề cập đến nhiệm vụ hết sức nặng nề mà ông được T.Ư điều động ra Hà Nội giao làm Trưởng Ban Nội chính TƯ, cơ quan thường trực của Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng TƯ.

Ông Thanh nói rành rẽ, như “đi guốc trong bụng” những vụ tham nhũng, cả những thủ đoạn, mánh lới và số liệu: "Miếng đất giá trị 100 tỉ đồng, ông đưa lên 500 tỉ. Lẽ ra 100 tỉ thì được vay 60 tỉ, nhưng vì ông đưa lên 500 tỉ nên họ được vay 300 tỉ". Nhưng cái mới ở lần này là ông đưa ra ngay hướng xử lý: "Nội cái đó là bắt ngay cán bộ ngân hàng "trời ơi" đó, bắt liền chứ không cần phải đợi có bằng chứng chung chi gì hết. Ai cho phép ông nâng khống giá trị miếng đất từ 100 tỉ lên 500 tỉ?".

Ông còn chỉ rõ: "Tham ô, tham nhũng, lấy tiền ngân hàng ra là như thế đấy. Không có ú ớ gì nữa, không có "vô tình" gì nữa hết. Ổng nâng lên để rồi người vay cho lại mấy tỉ liền, nên ổng nhắm mắt định giá khống. Nên bây giờ mới xảy ra nợ xấu ngân hàng, cả nước lên tới mấy chục tỉ đô la chứ có ít đâu. Chừ ôm cục đất đó khóc, không biết làm chi hết!".

Ông cũng biết rành rẽ: “Có cái lối vừa ăn vừa phá. Rước cái tàu cũ rích của người ta đáng giá có một đồng, ông về hô lên 5 - 7 đồng, xử ra mua rồi bên bán cho ổng mấy đồng nữa. Chừ ôm đống sắt vụn bán cũng không có người mua. Thiệt thảm thương. Để rồi ông thì vô tù, ông chạy ra nước ngoài cũng bị bắt cổ về. Làm ăn như thế đấy, vừa ăn rồi lại vừa phá nữa, phá tàn canh!".

Rồi, người ta (dân cả nước) hy vọng, chờ đợi, thăm dò, nghe ngóng xem cái Ban Nội chính Trung ương từ bên Chính phủ nhiều năm làm ăn tắc tị (“mày không làm được để tao làm lấy”) chuyển sang cho đảng lãnh đạo ‘trực tếp, tuyệt đối, toàn diện’ làm, theo Nghị quyết Hội nghi TW 5, nhưng xem ra, cho đến nay vẫn chưa làm được gì ra tấm ra miếng, chưa đâu vào đâu. Thiên hạ chuyển từ hy vọng sang thất vọng!…

Hơn 8 tháng sau, khi đã vững ghế Trưởng Ban Nội chính Trung ương, ông Nguyễn Bá Thanh chủ trì Hội nghị chuyên đề phòng-chống tham nhũng phía Nam, và phát biểu: “Nội chính là lĩnh vực không tiếng súng nhưng đầy hiểm nguy. Cứ đụng đâu “chém” đó thì không nên nhưng tham nhũng hàng chục, hàng trăm tỉ đồng thì phải đụng thôi. Cũng phải đương đầu với thế lực bao che tham nhũng, nhóm lợi ích, dựng chuyện, vu khống, gài bẫy, hãm hại…”.

Ông Thanh cho biết: “Tôi đã nghe 6 vụ rồi, có vụ lên đến mấy ngàn tỉ thất thoát, đằng sau sự thất thoát có tham nhũng”. “Chuyện tham nhũng đã bị lên án nhiều rồi, nói không còn lời lẽ gì nữa, hết mức rồi nhưng không làm được nhiều, có người nói là nội xâm, có người nói là bầy sâu nên bây giờ đừng nói một đường làm một nẻo nữa mà dân thêm mất niềm tin”, ông nói và nhắn gửi đến lãnh đạo Ban Nội chính các tỉnh, thành là sau khi đã ổn định tổ chức rồi thì đừng cầu toàn. Ngừng trong chốc lát, ông Thanh đề nghị “phải xáp vô làm ngay, không chờ đợi gì nữa, làm một cách quyết liệt, có hiệu quả”.

Ngày 12/9, ông Nguyễn Bá Thanh đã làm việc với Ban cán sự Đảng Viện KSND tối cao, thực hiện kế hoạch kiểm tra, giám sát việc thanh tra vụ việc, khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử các vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp. Tại buổi làm việc, Viện KSND tối cao đã ‘điểm mặt’ 10 vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp, được coi như “đại án”. Các vụ án này gồm:

1. Vụ án tham nhũng tại Vinalines
2. Vụ tham nhũng tại Công ty Cho thuê tài chính 2 (thuộc Ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn - Agribank);
3. Vụ án kinh tế tại Công ty dệt kim Phương Đông và một chi nhánh Agribank ở TP.HCM;
4. Vụ án kinh tế tại sở quản lý kinh doanh vốn và ngoại tệ thuộc Agribank;
5. Vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản tại Công ty cổ phần chế biến thực phẩm Phương Nam và một số ngân hàng ở Sóc Trăng, Hậu Giang, Bạc Liêu;
7.Vụ án tham nhũng tại Ngân hàng Phát triển VN chi nhánh Đắk Nông;
8.Vụ lợi dụng chức vụ quyền hạn tại Ngân hàng TMCP Công thương VN;
9. Vụ án kinh tế tại Ngân hàng ACB liên quan đến “bầu” Kiên;
10. Vụ cố ý làm trái, thiếu trách nhiệm xảy ra tại chi nhánh Nam Hà Nội của Agribank; vụ tham nhũng tại Tập đoàn Vinashin.

Phát biểu chỉ đạo tại buổi làm việc, ông Nguyễn Bá Thanh nêu ra một số hạn chế của công tác PCTN hiện nay. Cụ thể, một số cấp ủy Đảng, chính quyền chưa thật sự quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo công tác PCTN; công tác tuyên truyền tuy có chuyển biến nhưng định hướng thông tin tuyên truyền chưa đạt kết quả như mong muốn; việc ban hành một số văn bản dưới luật phục vụ công tác PCTN còn chậm; việc thực hiện các giải pháp phòng ngừa tham nhũng hiệu quả chưa cao; công tác kiểm tra đôn đốc các khâu, các lĩnh vực, địa bàn trọng điểm chưa được thường xuyên, liên tục...

Đáng chú ý, ông Nguyễn Bá Thanh nêu rõ tiến độ xử lý một số vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp, dư luận xã hội quan tâm còn chậm; việc phát hiện, xử lý tội phạm tham nhũng còn ít so với thực trạng tình hình tham nhũng; công tác giám định tư pháp phục vụ xử lý án tham nhũng, án kinh tế có dấu hiệu tham nhũng còn nhiều bất cập.

Trong khi đó, ngay tại Hà Nội cũng đang xác minh 9 vụ có dấu hiệu tham nhũng. Hiện cơ quan điều tra thành phố Hà Nội và các quận huyện đang xác minh 9 vụ việc có dấu hiệu tham nhũng, củng cố tài liệu chứng cứ để xử lý theo luật định…

Ấy thế mà, tại buổi tiếp xúc cử tri tại UBND quận Hải Châu sáng 23/9,  sau khi đưa ra những lý giải để thấy rằng ông hiểu quá sâu vè những tiêu cực của ngành y tế, ông ông Nguyễn Bá Thanh đề cập đến tình trạng nợ xấu, tham nhũng trong lĩnh vực ngân hàng, cử tri Bùi Diệu An nêu quan điểm: “Nợ xấu trong lĩnh vực ngân hàng có nhiều nguyên nhân, trong đó chủ yếu do đạo đức cán bộ ngân hàng. Họ đã nâng khống tải sản dẫn đến nợ xấu, gây ảnh hưởng đến nền kinh tế. Tôi làm trong lĩnh vực ngân hàng nên sẵn sàng cung cấp hồ sơ để làm trong sạch đội ngũ cán bộ ngành này”.

Tiếp nhận ý kiến của cử tri, ông Thanh nói như đinh đóng cột: “Cứ gửi hồ sơ đến nhà tôi số 189 đường Cách Mạng Tháng 8 (Đà Nẵng), tôi sẽ xử lý. Nói do đạo đức cán bộ là đúng, không sai. Ông đi vay nâng khống giá trị tài sản để kiếm chác và ông cho vay cũng vậy nên cuối cùng đẩy thiệt hại về phía nhà nước. Cán bộ không tốt thì có đường lối, chính sách chi ổng cũng làm bậy".

Sao ông Thanh nói giống "O Tiến" – Bộ trưởng Y tế và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang quá! Rằng: "Cứ mạnh dạn tố cáo, cứ gửi hồ sơ, chứng cứ đến thẳng tôi…"! Thế là các ông/ bà đã biết là cả cái bộ máy cồng kềnh thanh tra, kiểm tra, giám sát cho đến khối nội chính của cơ chế này bị tê liệt, bị vô hiệu hoá hết rồi, phải đến tay “đầu chòm, chủ trò” cấp bự làm thôi! Và, các vị đâu có thiếu hồ sơ, đâu có đến mức không nắm được các vụ tày đình đang còn nằm chình ình ra đó?!

 Thôi, trong khi chờ ”hồ sơ” của bà con, cũng sắp hết năm rồi, tháng tới đây phải báo cáo kết quả lên Trưởng Ban PCTN Nguyễn Phú Trọng về kết quả 7 đoàn, 7 “thanh bảo kiếm” rồi, ông cứ lo 10 vụ lớn của cả nước và 9 vụ ở Hà Nội mà ông đã biết đi cái đã, đừng ngồi đợi dân gửi “hồ sơ” mà mất công. Thế đấy, cũng là cấp bách, nước rút để chứng minh hiệu quả, thành tích  một năm ở cương vị mới được Bộ Chính trị, Ban bí thư tin cậy, giao cờ vào tay…để ông phất. Săp hết năm rồi!

Nguồn: Blog Bùi Văn Bồng

P/s: Truyền thuyết kể rằng, ngày xưa các cụ đi đâu cũng trồng cây đa vì các cụ tiên đoán được nước mình sẽ có nhiều Cuội... (Nghia Nghêu Ngao)

Xem thêm:
- Cổng chùa thiện ác
- Ông là quan to, tôi tin ông!
- Lời lộng ngôn đã được hóa giải

Wednesday, October 16, 2013

Lời lộng ngôn đã được hóa giải

>> NHNN chuẩn bị nhận thêm lãi khủng đấu thầu vàng
>> Ngân hàng đang hưởng lãi 'khủng' từ dịch vụ thẻ ATM
>> TP. Đà Nẵng: Nhiều trường học tan hoang sau bão Nari
>> Vẫn giữ quy định “quan tài không được dùng nắp kính”
>> Luật sư Mỹ giúp Philippines kiện Trung Quốc về Biển Đông



Khi được "chất vấn", ông cựu bí thư thành phố nọ đáp lời ngon ơ "Đó, bà con thấy đó, nhờ xây chùa thật to, đắp tượng Phật bà Quan Âm thật lớn mà mỗi lần bão vào thấy thành phố là né đó, bà con còn kêu ca chi hè?!". Bây chừ, bão đã vào thăm thành phố, thăm một cách thiệt tình nên cảnh vật xơ xác te tua. Vậy ông cựu bí thư nhé, coi như hết linh, coi như xí xóa "lời nguyền", coi như lời lộng ngôn đã được hóa giải. Biết rằng ông chỉ bông đùa, tếu táo một tí cho vui, thế nhưng chỉ mong lần sau ông có nói gì cũng nên nói thật, nói đúng sự thật. Bỡi vì, dân mình thì thiệt thà, lại có quán tính lâu đời khó bỏ là hay sùng tín "lãnh tụ", "lãnh tụ" đã nói gì là tin ngay, là cho là đúng tất... Đã thế, một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn ngàn, lời nói gió bay .., đến khi họa đến thì trở tay không kịp. Tội nghiệp.

Thắng ai thì thắng, nhưng lại đòi thắng cả đất trời thiên địa là điều tối kỵ.

Chùa to cũng đã xây xong, Phật lớn cũng đã thỉnh về, và siêu bão cũng vừa kịp thời ghé chơi. Dân đen vừa lo dọn dẹp vừa nói đùa với nhau "Tại ổng không có ở nhà đó thôi!"

MP







P/s:

* Hôm ấy, có một con rùa già trồi lên giữa Hồ Gươm. "Giáo sư" Hà Đình Đức phán: Cụ Rùa nổi lên để tiễn biệt Đại tướng. Nhà báo Hao-Nhien Q. Vu bảo: Rùa ngoi lên để đón Thủ tướng (Trung Quốc) Lý Khắc Cường đấy. Cũng có ý kiến cho rằng rùa nổi lên để thở.(FB Mít Tờ Đỗ)

* Không nên đánh giá nước mắt, khóc cũng là một cung bậc đáng trân trọng trong tình cảm con người. Tuy nhiên, người Việt cần chủ động bước ra khỏi bóng các tượng đài. Thay vì chờ đợi, nương tựa các minh quân hãy thiết lập cho mình những thiết chế ngăn chặn các hôn quân xuất hiện. (FB Osin)


Xem thêm:
- Tiếc cho cái học vị tiến sĩ!
- Đó là đa nguyên đấy các cụ ạ!
- Sao lại cực đoan đến thế hả bác Chênh



Friday, May 31, 2013

Khoảng khắc thanh bình !?

>> Chuyện buồn mà cười
>> Điều hành kinh tế như đang trên dây
>> Chính sách sai, chưa ai bị giáng chức!
>> Vì sao Quốc hội "siết" Luật biểu tình?
>>>>> Tin buồn: Ông Hồ Đức Việt qua đời



Bức ảnh đậm chất báo chí, thời sự, chính trị!
Một khoảng khắc "tuyệt vời" bên hành lang Quốc hội.

Tin: Ông Thời lại tiếp tục lên đời !?

Ngày 29-5, Ủy ban Thường vụ Quốc hội ban hành Nghị quyết số 609/NQ-UBTVQH13 tiếp nhận ông Thân Đức Nam, Chủ tịch Hội đồng thành viên Tổng Công ty Xây dựng công trình giao thông 5 (CIENCO 5) thuộc Bộ Giao thông vận tải, đại biểu Quốc hội khóa XIII đơn vị thành phố Đà Nẵng, về công tác tại Văn phòng Quốc hội và bổ nhiệm ông Thân Đức Nam giữ chức Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội. Thời hạn bổ nhiệm là 5 năm, kể từ ngày 1-6-2013. 

Ông Thân Đức Nam sinh năm 1958 tại huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam; trình độ chuyên môn Thạc sĩ quản trị kinh doanh

Như vậy, hiện nay Đoàn đại biểu Quốc hội thành phố Đà Nẵng có 4 đại biểu Quốc hội công tác ở các cơ quan Trung ương và 2 đại biểu công tác tại địa phương. 

P/s: Đúng là... thời của những "siêu nhân", chắc cũng đã nghiên cứu rất kỹ càng chu đáo vở kịch "Đường đua trong bóng tối" mà Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh cất công nặn não liều mình cho ra "ý tưởng".

Xem thêm:
- Trường ca cá nước lợ
- Quá ẩu hay là sự ngây thơ đầy toan tính
- Hiện tượng "hốt liền" qua nét cọ của Thông tấn xã Vỉa hè

Sunday, May 26, 2013

Cây Kim Giao của ông Thánh Ba

>> Nick và văn hóa tranh luận
>> Bán dâm hay bán máu?
>> Có một thứ rác khác
>> Hoãn cuộc thi "đối thoại" quốc tế




Trong thời gian ở thăm và làm việc tại tỉnh Phú Thọ, đồng chí Trưởng Ban Nội chính Trung ương và đoàn công tác đã tới thăm khu di tích Quốc gia đặc biệt Đền Hùng, thắp hương tưởng niệm các Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước và ghi sổ lưu bút tại Bảo tàng Hùng Vương.

Đoàn cũng đã đến thăm, thắp hương tri ân công đức Đức Quốc Tổ Lạc Long Quân và trồng cây lưu niệm tại Đền Quốc Tổ Lạc Long Quân, trên núi Sim – Khu di tích đặc biệt Quốc gia Đền Hùng; chăm sóc cây sao đen mà Ban Nội chính Trung ương đã trồng tại Vườn cây lưu niệm Đền Hùng.

Nguồn: Báo Phú Thọ Online/Blog Giao

Xem thêm:
- Trồng cây đầu năm hay là phá?
- Nó chết thật rồi!
- Cổng chùa thiện ác
- Cần lao chơi đồ cổ

Thursday, March 14, 2013

Lời hứa không chạy làng

>> Chết lâm sàng
>> Thu hồi đất cho dự án kinh tế - xã hội: Dễ bị lạm dụng (Hic! Bị hoài, bị rùi... và tiếp tục bị)
>> Trong cơn khốn cùng!


Đào Tuấn
- Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh hứa với những “người dân phong cùi” là sẽ “không chạy làng”, hy vọng đó không phải chỉ là lời hứa xuông với những người mất đất cho thành phố làm rì sọt. Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh đã có buổi đối thoại chưa từng có với những dân phong cùi Làng Vân, và một cách dân giã, ông hứa chính quyền sẽ không bao giờ “chạy làng”.
Ở nơi ở cũ nếu gặp khó khăn quá, đôi khi chính quyền với không tới, nhưng ở đây thì chắc chắn được hỗ trợ. Giàu sang chưa nói nhưng để dân Làng Vân vào nơi ở mới phải sống mức nghèo khổ thì không bao giờ. Thỉnh thoảng tôi sẽ lên thăm. Không phải đưa bà con vào đây rồi là thôi mà chính quyền sẽ luôn theo dõi. Tôi nói là làm, không có chuyện chạy làng”.

Lời nói của người đứng đầu Thành phố là “vì dân”, hay “mị dân”, còn cần thời gian để chứng minh. Nhưng rõ ràng những người phong cùi vốn đã chịu bao điều cay đắng đã có thể tin tưởng về một tương lai không quá tồi tệ khi ít nhất một chính khách đã hứa sẽ không bỏ rơi dân chúng, không có chuyện “chạy làng”.

Thực tế cho thấy sự tồi tệ và niềm tin trong dân mất mát rất nhiều khi những người chăn dân, theo quan niệm trước đây, hay nô bộc của dân, theo tư tưởng bây giờ, nói quá nhiều tới sự vì dân, nhưng thực tế lại vì lợi ích của nhóm, thậm chí lợi ích của chỉ một vài người. Vài năm gần đây, người dân lại chứng kiến một khía cạnh khác, đó là các quan chức lại ngại hứa, ngại nói tới chuyện sẽ vì dân, hoặc biến báo nó theo một cách cưỡng từ đoạt lý. Gương tày liếp là chuyện một vị bộ trưởng, mặt không đổi sắc, chối ngon ơ về lời hứa chấm dứt cảnh nằm ghép giương ở bệnh viện. Và một vị khác, thậm chí được đưa hẳn vào “thơ ca dân gian” khi câu trước nói về “sự đồng thuận của người dân”, câu sau đã phát ngôn nổi tiếng “Người dân thấy hạnh phúc, tự hào khi đóng phí”.

Nhớ hồi Ủy ban thường vụ Quốc hội thảo luận báo cáo giám sát di dân thủy điện, Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội Phùng Quốc Hiển đã nói về một thực trạng đáng lo lắng “Đồng bào ở nhà đẹp nhưng chỉ suốt ngày xem tivi”. Cái đáng lo không phải là việc đồng bào xem ti vi, mà đáng lo là bởi họ xem tivi vì không biết sẽ làm gì. Sự tồi tệ, phó mặc trong câu chuyện “cái cần câu cơm” cho dân tái định cư còn có những con số kỷ lục khác: Khu tái định cư xã Hiền Lương, huyện Đà Bắc, Hoà Bình, sau khi di dân cho thuỷ điện Hoà Bình 40 năm có tới gần một nửa là hộ nghèo. Khu tái định cư xã Ngọc Lâm, huyện Thanh Chương, Nghệ An sau 5 năm chuyển đi để xây dựng thuỷ điện Bản Vẽ, 90% trong số 2.100 hộ là hộ nghèo.

Lời hứa của vị chính khách hôm nay, đã gầy dựng niềm tin ban đầu cho người dân. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đối với người dân, cuộc sống hoàn toàn không phải chỉ là một mái nhà. Đã có cụ già phong cùi 80 tuổi, tưởng rằng đã nếm tất cả những vị đắng ở đời, giờ khi hòa nhập giữa cộng đồng mới biết rằng: “Mọi thứ từ tiền điện, nước, con tôm, con cá đều đắt đỏ”. Và lo hơn nữa là chuyện cái cần câu cơm, khi người ta không thể sống với mức chi thành phố với chỉ những đồng tiền hỗ trợ hộ nghèo, khi bản thân phong cùi trong tiềm tàng tư duy của những “người hàng xóm” vẫn là một trong tứ chứng nan y. Liệu vị bí thư nào có thể can thiệp khi người ta cứ nhất nhất lắc đầu với “lao động phong” vốn chỉ có duy nhất một nghề là bơi thuyền kiếm cá ngoài biển- như cả trăm năm nay người ta vẫn lắc, dù đã có “tem bảo hành” của sở y tế là đã khỏi hoàn toàn, là khó lây?

Xin trân trọng những gì Bí thư thành ủy Nguyễn Bá Thanh đã gặp, đã nói, đã hứa, với những người có lẽ là dưới đáy xã hội, từng phải sống biệt lập heo hút dưới chân đèo, trong sự kỳ thị của xã hội. Và hy vọng đó không phải chỉ là lời hứa xuông với những người mất đất cho thành phố làm rì sọt.

(10/09/2012)

P/s: Ông Thanh... hứa với bà con rùi đó!

Xem thêm:
- Cổng chùa thiện ác

- Đối ngoại, đối nội của một anh quan tỉnh lẻ
- Quá ẩu hay là sự ngây thơ đầy toan tính
- Nhân định và thiên lý

Sunday, February 3, 2013

Viết cho Ban Nội chính ngày đầu hoạt động



* Bày đặt ra ban bệ chống tham nhũng là chuyện không mới. Ban bệ sinh ra rồi lại tham nhũng ác hơn đã trở nên thường tình.

Năm xưa, khi nạn tham nhũng mới lên đến độ ác liệt, Ban Chống tham nhũng được thành lập với ông Nguyễn Kỳ Cẩm tức “Chánh Cẩm”, được đặt lên ghế Trưởng ban. Lúc đó ông Chánh là Ủy viên trung ương Đảng, nguyên Chánh thanh tra nhà nước. Trong mắt các đồng chí, ông là người nổi tiếng liêm khiết và trong sạch lúc bấy giờ. Vẻ khó tính với khuôn mặt sắt đen sì rất kỳ dị của ông khiến người ta dễ sợ khi mới gần. Người thường nhìn vào đã thấy khiếp. Chắc bọn tham nhũng nhìn ông còn khiếp hơn. Ông không đi nhậu nhẹt, liêm khiết từ cử chỉ đến lời nói. Tên ông là Kỳ Cẩm nhưng đám nhân viên thường gọi là Kỳ Cục với lý do như vậy.

Vài năm ngồi ghế này, tháng 9/1996, nhà ông Nguyễn Kỳ Cẩm – Trưởng ban Chống tham nhũng của CP bị cháy (cơ sở 2 ở Sài Gòn). Phải nêu rõ như vậy vì ông có rất nhiều “cơ sở” trên toàn quốc. Cảnh sát phòng cháy chữa cháy nhiệt tình thế nào mà khi dập xong đám cháy nhà thì vợ ông làm đơn kêu mất 200 lạng vàng. Phải nhờ cậy Bộ Công an vào điều tra mới xong. Ra là mấy lính thấy đống vàng, hoa cả mắt, nhanh tay đút một mớ vào túi. Chỉ một cái quơ tay thôi đã khiến ông Chánh Cẩm mất 200 lạng vàng. Số còn lại gấp 5, gấp 10 lần như vậy.

Những năm Chánh Cẩm  ngồi ghế Trưởng ban chống tham nhũng, ông có thành tích là không đưa được vụ nào ra ánh sáng trong khi nạn tham nhũng hoành hành ngày một dữ dội khắp cả nước. Thậm chí Phó Chủ tịch QH Mai Thúc Lân buộc phải chất vấn trước QH thì Chánh Cẩm nhanh miệng đổ cho cơ chế.

Ông Chánh Cẩm ra đi không kèn, không trống cùng với quyết định giải thể cái ban
vô tích sự. Nhiều người nói, nó ra đời chỉ tiếp tay tham nhũng chứ làm được việc
gì. Đẻ ra nó, dân lại phải nuôi thêm một thằng tham nhũng.

Sở dĩ ông phải ra đi vì chính các đồng chí trước kia đã giới thiệu và ủng hộ Chánh Cẩm, sau lại là những người đả phá ông mạnh nhất. Ông làm gì để có đống vàng to như vậy? Trong khi ông xuất thân từ thành phần bần cố nông, “cả đời theo cách mạng” như ông Chánh Cẩm vẫn tự bạch. Dân thì mỉa mai: cuộc đời cách mạng của ông ăn nhau ở vài năm cuối khi ghế Trưởng ban Chống tham nhũng, tuy muộn mằn, đã kịp đưa vào tay ông cả vài nghìn lạng vàng.



* "Ê-kíp của bác Bá đem theo từ Đà Nẵng"?

Nếu đội ngũ mà anh Triệu Tử Long dẫn đi đủ 5 người thì có cả “anh nấu ăn” nữa đấy anh Bà Sàm à.

Phan Văn Tâm – Thư ký của Bí thư Nguyễn Bá Thanh trước khi làm Bí thư quận Liên Chiểu là một người may mắn vì hợp tuổi với anh Bá.

Lê Hồng Minh – Chánh văn phòng HĐND, dân gốc Nghệ Tĩnh được coi là quân sư quạt mo. Nhân vật này ít khi lộ diện, kín tiếng, bề ngoài không ai biết đây là đại gia.

Ông Thuận – thư ký hiện nay của ông Thanh là dân gốc Hà Tây – Hà Nội, học ở Anh. Sau khi Phan Văn Tâm đi làm Bí thư Liên Chiểu, ông Thanh tuyển nhân vật này trong thời điểm “nắm chắc” chức Chủ tịch Hà Nội. Ông Thuận tuổi trẻ, học hành đàng hoàng, được đánh giá là người lịch lãm.

Ông Nhe – lái chiếc Toyota Crown biển 0234 sau đổi qua xe Mẹc cũng biển tương tự.

Người thứ 5 là Mai Tài – Trưởng phòng quản trị ủy ban Đà Nẵng, đi chiếc BMW biển 0234. Mai Tài còn có biệt danh là Tài Râu vì có bộ râu rất kỳ quái, anh em ở văn phòng ủy ban còn gọi là Tài Hột Vịt Lộn vì nửa đêm anh Bá muốn ăn hột vịt lộn kêu một tiếng Tài Râu hộc tốc đi mua ngay. Mai Tài là người ông Thanh công khai nói với CLB Thái Phiên là “cơm đưa nước rước cho tôi mà con đi xe BMW được huống hồ gì con tôi”. Cán bộ Đà Nẵng rất ghét Tài Râu vì vô học nhưng ỷ lại. Anh Tài Râu là anh nấu ăn đấy!

Ngoài Thuận, tất cả những nhân vật trên đều là người tâm phúc của anh Triệu Tử Long đi theo anh từ thuở ở Sở Nông Nghiệp tỉnh QN – ĐN. Giang hồ đồn anh Triệu Tử Long luôn sát cánh đội ngũ phò tá này vì hợp tuổi, hợp mạng. Khi anh Tâm đi, anh Triết Bí thư thành Đoàn lên làm Bí thư Liên Chiểu, anh Nguyễn Bá Cảnh con trai vừa trúng cử Ủy viên BCH Trung ương Đoàn lên làm Bí thư thành đoàn Đà Nẵng.

Ngoài những người trên, Trương Duy Nhất, trước đây làm báo Đại Đoàn Kết, giả vờ chống anh Bá để tiếp cận sau thành tâm phúc. Dịp này sao không tuyển Trương Duy Nhất ra làm Tổng biên tập tạp chí Nội Chính luôn?

Nguồn: Người thứ 6 (ABS)


Xem thêm:
- Tân trưởng ban Nội chính
- Đại học tiêu chuẩn quốc tế
- Chúng ta là người thua cuộc

Saturday, January 19, 2013

Thông tin không đóng dấu mật

Vấn đề đất đai tại Đà Nẵng, cần làm rõ là bán hay cho thuê, chuyển nhượng ..,và thời gian sử dụng là bao lâu? Thu lợi từ chênh lệch giá đất như thế thì đã đóng thuế chưa và đóng bao nhiêu? Bộ Công an nên vào cuộc...


Tiếp theo câu chuyện Thanh tra đất đai tại Đà Nẵng vừa qua (kết luận Mật, rồi chỉ vài ngày sau giải Mật), NCB được nghe một số thông tin khác cũng về đất đai tại ĐN, thông tin không đóng dấu Mật, nhưng lại ít ai được biết.

Đó là vào ngày cận cuối năm 2012 tại ĐN, cụ Bá đã tổ chức một cuộc họp liên ngành để chỉ đạo thực hiện gấp một số vụ việc đất đai trước khi cụ lai Kinh ứng


Chỉ trong cuộc họp khẩn cấp này, một số vụ đã được cụ Bá thông qua ngay như sau:

- quyết định phương án Vỏ sò, xây dựng cầu đi bộ qua Sông Hàn.
- duyệt luôn phương án xây dựng Nhà hàng xịn ven biển: nhà hàng Con cá vàng
- duyệt luôn phương án xây mở rộng khán đài xem pháo Hoa
- duyệt luôn việc chuyển quyền sử dụng đất cho ông Nguyễn Bá Lân
- duyệt luôn việc xây dựng trạm xăng kinh doanh cho Sở Cảnh sát PCCC
- duyệt luôn khu đất xây dựng nhà ở cho cán bộ trại giam Hòa Sơn….

Cụ Bá thật là “ngon” ! Trong lúc Thanh tra nhà nước đang sờ gáy một số vụ việc liên quan đến đất đai thì trước khi ra đi, cụ Bá vẫn nhất định làm thêm vài cú chót. Tuy chưa thực hiện ngay, nhưng với tư cách chủ tich HĐND, Bí thư Thành ủy, Ủy viên Trung ương Đảng… và sắp tới là Trưởng ban Nội chính TW, các chỉ đạo này của cụ thì các anh Chủ tịch UBND, các giám đốc Sở đố dám cải lại.

Hehe, vậy là cụ cũng đã ban bố ân huệ cho các chủ đầu tư các dự án được phê duyệt chủ trương nói trên rồi. Mấy ông chủ này phải nhớ ơn và cám ơn cụ Bá nhé!

Nguồn: Facebook Caoboi Luongthien

Xem thêm:
- Chuyện riêng Đà Nẵng
- Nhân định và thiên lý
- Quá ẩu hay là sự ngây thơ đầy toan tính

Thursday, January 17, 2013

Giai thoại về hai ông Thanh

Tân Trưởng ban Nội chính sinh năm 1953 - Quý Tỵ., năm 2013 cũng là Quý Tỵ, năm tuổi!


Sau vụ việc cây cầu có thể ngang có thể dọc, ông Thanh tướng nhận quyết định ra Bộ làm việc. Trước khi đi công tác xa, ông Thanh tướng và ông Thanh bí uống rượu tiễn đưa, men vào lời ra. Ông Thanh tướng buông lời trách:

- Tại ông chơi tui...

Ông Thanh bí cười nhẹ:

- Tao chơi mi hồi mô, tại mi lao đầu vô tao, tao né, tự đầu mi đập vô tường thôi chứ bộ...

MP

P/s: Câu chuyện được thêu dệt, đồn thổi năm xưa... xem như đang ứng ngược trở lại, theo thuyết gieo gặt của nhà Phật.

Xem thêm:
- Hết tầm
- "Khâm phục" Thủ tướng
- Tiết kiệm Thủ tướng
- Nhân định và thiên lý
- 'Chắc lép' với mẹ Việt Nam anh hùng

Tuesday, January 15, 2013

6 bà vợ và 700 tờ báo

- Làm giàu không khó nè bà con: "Thưởng 100 tỷ đồng cho ai chứng minh được vợ vay tiền" Hic, trừ bác Triết ra nhé!



Sáng nay, câu chuyện xảy ra ở Nigeria, khi doanh nhân giàu có Uroko Onoja đang làm "chuyện ấy" với người vợ trẻ nhất thì 5 bà vợ còn lại tay dao tay gậy lao tới và đòi Onoja cũng quan hệ với từng người một trong số họ.

Ông Onoja sau đó đã liên tiếp quan hệ với bốn bà nhưng "ngừng thở" khi người vợ thứ năm đến bên giường. Vụ việc xảy ra tại Ogbadibo, nhật báo bưu điện Nigeria cho hay.
Ông Onoja được thông báo là ngừng thở và không thể hồi sức cấp cứu sau khi phải quan hệ liên tiếp với các bà vợ. Người vợ trẻ nhất của ông này nói, 5 bà vợ đã chạy vào rừng khi biết chồng đã chết.

Doanh nhân trên, được mô tả là một nhà hảo tâm đã có những cống hiến tích cực cho sự phát triển của cộng đồng địa phương, đã kháng cự lại các yêu cầu trước khi bị khuất phục.

Hiện nay, câu chuyện đang xảy ra ở Việt Nam, khi nhà chính trị khổng lồ Nguyễn Bá Thanh có quyết định nhận chức Trưởng ban Nội chính Trung ương, báo chí quốc doanh ca rầm trời. Nghĩ thử xem, trong nước có hơn 700 tờ báo, mỗi tờ viết từ một đến hai... bài khen ngợi, hy vọng ông làm việc này, làm việc việc nọ.., hỏi sức người sao chịu nổi. Mà ông Thanh thì cũng chỉ có hai lỗ tai, hai con mắt, một cái đầu... 

Cái gì cũng vừa phải thôi! Chuyện chăn gối cũng như lời khen ngợi, quá là không tốt, là không hấp thụ nổi, là lợi bất cập hại.

Khen nhiều quá, nói nhiều quá, lỡ sau này ông Tân Trưởng ban Nội chính đuối sức.., không được như kì vọng của báo chí thì mấy anh Tổng biêp tập kia có "chạy vào rừng như 5 bà vợ kia" không, hay lại tiếp tục ngồi chỉ đạo bút viên gõ bàn phím những điều ngược lại, chê bai, thất vọng...

Làm báo chí cách mạng cũng phải sành, phải giỏi tâm lý, lên dây cót cái đồng hồ Việt Nam khác với dây cót đồng hồ Thụy Sĩ, viết sao cho ông ấy cân bằng được tinh thần, đảm bảo được sức khỏe, để ông tỉnh táo, đủ sức "bắt sâu con, sâu chúa" cho nhân dân, đủ sức "hốt liền" mấy đứa "trời ơi" kia nữa chứ.

Suy cho cùng, yêu nhau như thế bằng mười ghét nhau, và ..,
chết vì "sướng", đôi khi cũng lắm nổi  nhiêu khê...

MP

P/s: Nhớ lại... "một thế hệ bộ trưởng mới"...

Xem thêm:
- Tổ cha tụi bây! Chỉ được cái ồn ào...
- Vì sao CEO facebook xuất hiện ở Việt Nam

Friday, January 11, 2013

Quá ẩu hay là sự ngây thơ đầy toan tính

Hy vọng vào sự đổi thay, khao khát sự thay đổi ư? Người viết xin nhắc lại câu này, chữ ký rõ ràng là của một người nhưng tập thể lãnh đạo...


Bút chiến!

Việc "Một góc nhìn khác" chê Tổng bí thư Trọng nhu mì, chê Chủ tịch nước Sang không dám nói tên 'đồng chí X', chê Thủ tướng Dũng điều hành chính phủ kém... và khen 'cụ Bá' (từ của blogger Trương Duy Nhất) có đủ tài khuynh loát đám đông mà trong lịch sử Việt Nam (chắc là cận đại) chỉ có Hồ Chí Minh và Lê Duẩn làm được, đó là chuyện riêng, nhận định riêng của tiên sinh, không bàn cãi làm gì. Nhưng, có những câu từ ngữ nghĩa mà người cầm bút lọc lõi kia đã định hướng và phán quyết khiến người viết bài này thắc mắc, nghi vấn, phải đặt dấu chấm hỏi.

thật sự dân chủ?

Trong entry "Chia tay cụ Bá", anh Nhất viết "Chưa có quan tỉnh nào bước chân vào cửa Ba Đình lại được dân tình khen nức nở và kỳ vọng lớn vậy. Nếu có một cuộc bỏ phiếu thật sự dân chủ vào lúc này, tôi tin dân tình cả nước dồn phiếu cho cái tên Nguyễn Bá Thanh nhiều nhất." Không hiểu tiên sinh hiểu thật sự dân chủ là như thế nào, nhưng đã quả quyết đánh dấu chấm than nhận định của mình là "dân tình cả nước dồn phiếu cho cái tên Nguyễn Bá Thanh nhiều nhất."

Xem như, bạn đọc đã được mở mắt một khái niệm thật sự dân chủ đang chứa đựng trong đầu blogger Trương Duy Nhất so với một khái niệm dân chủ khác thường nghe, đọc, viết, thấy "công bằng, dân chủ, văn minh" thông qua các phương tiện thông tin đại chúng. Cái khẩu hiệu ấy đã ngấm sâu trong mỗi người dân và theo suốt hành trình của báo chí cách mạng Việt Nam, nơi mà nhà báo Trương Duy Nhất từng công tác một thời gian rất dài, nơi đã rèn luyện, tạo điều kiện và định hình những bước đi đầu tiên về chuyên môn, cơ sở vật chất, mối quan hệ... của con người Trương Duy Nhất, kết quả là dân cư mạng biết đến một blog lẫy lừng như hiện nay đang dẫn dắt dư luận một khái niệm dân chủ mới mà anh ấy cho là thật sự.

Vậy thì từ trước đến nay, người dân mình đi bầu, đi bỏ phiếu vì mục đích gì, để làm gì... và có thể coi là vô nghĩa nếu áp dụng cái thật sự dân chủ của anh Nhất. Và cũng nên nhắc lại, cụ Bá nổi như cồn hiện nay chính là nhờ những lần đi bầu, đi bỏ phiếu theo khái niệm dân chủ của báo chí cách mạng Việt Nam đấy.

Thực ra, ông Thanh có được bầu làm Chủ tịch thành phố, Bí thư thành phố hay Tân Trưởng ban Nội chính... thì kết quả ấy có được là do sự chọn lọc giữa ông ta và các đồng chí của ông ta, do sự sắp sếp nhân sự của đảng ông ta. Nhân dân biết được gì, hiểu được gì... trong các chức danh đó mà bầu với bỏ.

Còn nếu bỏ phiếu theo kiểu dân chủ thiện cận của riêng người viết thì ông Nguyễn Bá Thanh cứ ra tranh cử thử xem, nhưng cũng cần phải cho biết đối thủ tranh cử của ông ta là ai chứ.

- Nếu như đối thủ của ông Thanh là giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, nhà sử học Dương Trung Quốc, tiến sĩ Lê Đăng Doanh, tiến sĩ Nguyễn Quang A, kinh tế gia Trần Du Lịch...
- Nếu như đối thủ của ông Thanh là tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, luật sư Lê Công Định, blogger Điếu Cày...
- Nếu như đối thủ của ông Thanh là Osin Huy Đức, chủ nhân blog Ba Sàm, chủ nhân blog Quê Choa, chủ nhân blog Một góc nhìn khác, chủ nhân blog Beo...

Thành phần tranh cử mà 'dữ dằn' như thế chắc dân tình cả nước phải đau đầu, đắn đo suy nghĩ kỹ càng.., không biết chừng lại dồn phiếu cho cái tên blog Một góc nhìn khác nhiều nhất.

Viết ba láp ba sàm vậy thôi, bà con đừng có vỗ tay mà tội nghiệp.

Anh Nhất khen cụ Bá thì anh Nhất có quyền bỏ phiếu, nhưng đừng ép chữ 'thật sự dân chủ' để định hướng, dồn dân tình cả nước bỏ phiếu nhiều nhất vào một cái tên Nguyễn  Bá Thanh mà không cho nhân dân biết đối thủ tranh cử với ông ấy là nhân vật nào thì thật sự là quá ẩu, còn nếu chỉ một mình ông ta ra ứng cử thì nói làm gì nữa, có thể phong thánh cho tiên sinh vì đoán quá đúng.

Riêng chuyện bầu bán giữa ông ta và các đồng chí của ông ta, của đảng ông ta thì xin miễn bàn. Và dân tình cả nước cũng đừng có mơ...

đúng sai gì không biết?

BBC vừa mới đăng bài "Tại sao kỳ vọng vào Nguyễn Bá Thanh?", nhà báo Trương Duy Nhất cho biết "Người dân đang khát khao một sự thay đổi, đúng sai gì không biết, nhưng tình hình đã quá u ám, trì trệ kéo dài. Phải thay đổi, phải khác những gì đang có." Khi túng tiền, nhiều người đàng hoàng cũng đã tìm cách đánh kèo bóng đá để mong có một số tiền như ý trong một thời gian thật ngắn, dân cá độ chuyên nghiệp nói rằng kèo đó năm ăn năm thua, và cũng dân cá độ chuyên nghiệp thống kê rằng, thua thì nhiều chứ ăn được bao nhiêu, chỉ có những thằng làm cò, làm cái mới là hưởng lợi. Khao khát một sự thay đổiđúng sai gì không biết cũng sẽ có kết quả như vậy đó.

Người viết chưa bao giờ tin rằng 'blogger cẩn thận từng lỗi chính tả này' có thể suy nghỉ thiếu chín chắn, vô minh như vậy được. Nhưng ngồi dò dẫm cả bài báo, vẫn không tìm được cái ý chính, cái ý thuyết phục để có thể đồng thuận cùng anh Nhất kỳ vọng vào Nguyễn Bá Thanh. Nhà báo không cho biết và hình như cũng chẳng biết cụ Bá sẽ làm gì, có những hoạch định gì trong cương vị mới.

Cơ chế và cách quản lý nhà nước này đã sinh ra, tạo nên những nhân vật nổi bật. Trong chính trị có 'hiện tượng' Hồ Đức Việt, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Bá Thanh, Nguyễn Trường Tô, Nguyễn Sự... Trong kinh tế có 'hiện tượng' bầu Kiên, bầu Đức, chúa đảo Tuần Châu, bà Tư Hường, Dương Thị Bạch Diệp, Đặng Lê Nguyên Vũ...Trong điều hành vĩ mô có 'hiện tượng' Trần Xuân Giá, Nguyễn Văn Bình, Đinh La Thăng, Vương Đình Huệ, Phạm Thanh Bình, Dương Chí Dũng... Chưa kể những lĩnh vực khác như báo chí, thể thao, văn hóa, nghệ thuật, xã hội đen, thế giới ngầm... thì con số đó thống kê không xuể mà điển hình nhất là 'hiện tượng' thơ Hoàng Quang Thuận. Để hiểu cơ chế và cách quản lý nhà nước này như thế nào, không cần tìm kiếm đâu xa, chỉ cần vào xem blog Trương Duy Nhất là có thể nắm được khái quát vấn đề. Và nghịch lý cũng nằm trong những câu văn tưởng chừng như có lửa đấy, bạn đọc nào tinh ý sẽ nhận ra ngay.

Khi không biết trong đầu người ta nghĩ gì, sẽ định làm gì, mãi vùng vẫy trong hệ quy chiếu hẹp của canh bạc chính trị đặc thù Việt Nam hay thổi vào đó hơi hướng của thời đại, của tiến bộ xã hội trên tinh thần 'phải cho dân mở miệng', tinh thần thượng tôn pháp luật để rồi hiếp dâm chữ 'quyền lực chỉ thông suốt' trên chiếc gường có tên là 'có tài khuynh loát đám đông', đặt số phận người dân đỏ đen vào khao khát một sự thay đổi đúng sai gì không biết là quá ẩu. Dân chủ bài bản cũng như lô đất hình chữ nhật, như ngôi nhà mà tiên sinh đang thường trú, nó không có sẵn, nó có được là do mồ hôi, nước mắt, nhiều khi phải trả giá bằng máu nữa. Đời không ai cho không ai cái gì, ngay cả một lời khen.

"Móc họng, đấm nốc ao" một Ủy viên BCT, Bí thư Thành ủy Phạm Quang Nghị, một Bí thư Tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn, một Chủ tịch tỉnh Nguyễn Trường Tô, một Tướng công an, Tổng biên tập báo CAND Nguyễn Hữu Ước, một Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Đinh La Thăng.., nhưng lại hết sức "kín kẽ, nhẹ nhàng" với 'những tì vết', với 'khá nhiều điều tiếng' của cụ Bá mà Trương tiên sinh biết, biết rất rõ. Cẩn thận không bao giờ thừa, ngạn ngữ xưa có câu "tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa". Bỏ ngõ một vế, rồi cố tình "khuếch trương, tô vẻ hay lột trần trụi, xách mé" một vế, đấy là việc làm của một kẻ có chủ đích, có mưu lợi. Khôn khéo đến tận cùng, hình ảnh 'Nhân vật của năm 2012' được blogger Trương Duy Nhất chọn là 'Dân oan giữ đất' làm hả hê nức lòng những công dân mạng. Nhưng, như một sự kiểm duyệt tuyệt đối, sẽ chẳng có 'Dân oan giữ đất' của Đà Nẵng (nơi địa phương tiên sinh thường trú) và vấn đề oan trái của họ được xuất hiện trên blog của tiên sinh. Thực tế đến nghiệt ngã, Đà Nẵng không thiếu hay nói chính xác hơn là rất nhiều 'dân oan giữ đất', không thiếu người trong số họ đã tìm đến nương tựa sự công bằng chính trực của tiên sinh, và chẳng lẽ những khiếu kiện của họ đều vô lí, dối trá cả. Còn báo chí tại địa phương, bạn đọc xin đừng thắc mắc, vô ích.

Khát khao một sự thay đổi khiến 'hiện tượng Nguyễn Bá Thanh' bội thực trên khắp các mặt báo quốc doanh, bản thân cụ Bá cũng bội thực những lời khen. Trên thế giới mạng, đâu đó lại lấp lánh một cụm từ rất mới 'nhà độc tài thương dân' trong tiếng Việt, bạn đọc cũng có thể hòa chung bữa tiệc với blog Quê Choa khi nhà văn Nguyễn Quang Lập ca ngợi ông Nguyễn Bá Thanh biết đội xã tắc trên đầu và đỉnh điểm là cách ví von của nhà báo Trương Duy Nhất về cái tài khuynh loát đám đông sánh ngang Hồ Chí Minh và Lê Duẩn. Ở đời, muốn cưỡi ngựa xem hoa đâu dễ, phải sang trọng, quý phái mới làm được, và lịch sử, vẫn từng công nhận Hòa Thân là bậc tài trí hơn người. Thôi thì, một người nông dân giỏi là một người nông dân tạo dựng cho mình một ngôi nhà cao tầng khang trang, sạch đẹp, tiện nghi đầy đủ, hiện đại sau khi đã bán xong 80% phần trăm thửa ruộng mà ông bà tổ tiên để lại cho mình.

Xóa bỏ ban Nội chính cũng là một sự thay đổi lớn, lập lại ban Nội chính cũng là một sự thay đổi lớn. Nhưng người dân cần, mong muốn, khát khao, nguyện cầu một sự thay đổi đúng vì mỗi sai lầm đều đem lại sự đau đớn, nghiệt ngã cho chính người dân, mà họ mệt mỏi, lo lắng thì chính phủ mạnh sao được, đất nước hùng cường sao được. Chữ kí rõ ràng là của từng cá nhân nhưng tập thể lãnh đạo, ông Thanh trên cương vị mới sẽ làm được gì với bài toán trên. Ông có quyết định ra Hà Nội khi Đà Nẵng đang rục rịch phát hành trái phiếu. Đây không phải là phát minh gì ghê gớm, trái phiếu địa phương thì Trung Quốc cũng làm rồi, thất bại, cuối cùng xóa bỏ, chấm dứt. Việc phát hành kia chỉ chứng minh được một vấn đề, ngân sách địa phương hiện tại rất khó khăn, nợ công đang nhiều. Giá như sự thay đổi, tài khuynh loát của vị Tân Trưởng ban Nội chính trước khi chia tay để lại cho Đà Nẵng một đô thị khang trang sạch đẹp, một ngân sách kha khá và nợ công bằng zê-rô thì hay biết mấy, điều đó là không tưởng phải không bạn đọc. Nhưng, Đà Nẵng không phải là tập đoàn kinh tế, không phải là doanh nghiệp.., Đà Nẵng chỉ có đầu tư công và nợ công, có vay vốn hay phát hành trái phiếu thì suy cho cùng tiền đó cũng từ dân mà ra, cũng là do dân nộp thuế.

Từ một thành phố nhỏ, Đà Nẵng đã chuyển mình thay đổi cùng với sự ra đời của công viên nước, phá bỏ những cánh rừng phi lao, dương liễu phòng hộ ven biển, trồng hoa sữa cho nồng nàn xanh đẹp đô thị.., rồi Đà Nẵng tiếp tục chuyển mình thay đổi bằng cách xóa sạch công viên nước, trồng lại những cánh rừng phi lao, dương liễu, nhổ bỏ hoa sữa để thay thế bằng một thực vật khác... Sự thay đổi lần thứ nhất hay sự thay đổi lần thứ hai hay sự thay đổi lần n... thì cũng là tiền của dân, dân sướng hay khổ cũng chỉ là chuyện của riêng dân. Nhắc lại những sai lầm bé nhỏ kia thì thật sự không tương xứng cái tài khuynh loát của nhà chính trị khổng lồ Nguyễn Bá Thanh, chỉ mong ông trên cương vị mới chỉ thay đổi đúng chứ đừng thay đổi sai, tội nghiệp dân lắm. Cũng may, bằng sự nhạy bén thiên bẫm của mình, ông kịp thời phát hiện và đào tạo cho Đà Nẵng yêu thương một nhà chính trị trẻ trung Nguyễn Xuân Anh, rõ ràng gốc gác, học vị đàng hoàng.., coi như bộ phim kết thúc có hậu.

Bỏ lại sông Hàn nước lợ, cụ Bá sẽ được tắm gội nước ngọt sông Hồng, khí tiết Hà Nội làm mùi hoa sữa êm dịu, nhẹ nhàng lan tỏa chứ không hung hăng, xồng xộc, nồng nặc đến nghẹt thở như hoa sữa Đà Nẵng mà ai đó đã từng xông xáo, hùng hổ đêm về trồng, để rồi đột phá. Hy vọng dòng sông ấy, khí tiết ấy, mùi hoa sữa ấy... sẽ cảm hóa được lòng người xa xứ, điềm đạm hơn, hiền lành hơn, cao thượng hơn, công bằng hơn, sáng suốt hơn, trong sạch hơn.., và điều quan trọng là có những thay đổi đúng, chứ cái kiểu vừa làm vừa sửa, vừa mò mẫm... thì tội nghiệp dân lắm các ông ơi!

Trương Duy Nhất nhận định ông Thanh nhận chức mới để tạo đà bước chân vào Bộ chính trị, rồi sẽ ngồi ghế Thủ tướng nếu như có thể... Đó là thì tương lai, lịch sử nước mình đã có nhiều ông vào Bộ chính trị, đã có không ít ông làm Thủ tướng... Xong nhiệm kỳ, họ về an dưỡng tuổi già, thành tích và chỉ có thành tích được chính phủ công nhận qua các huân, huy chương, bằng khen, được báo chí cách mạng tôn vinh. Đối với người dân, họ hiểu đơn giản rằng khi ngồi vào những chiếc ghế vua có nghĩa là an toàn tuyệt đối, và hình như, cũng đem lại an toàn cho những kẻ tôi trung, xem đó như phần thưởng cho sự sáng suốt biết tìm ra minh chủ.

Hy vọng vào sự đổi thay, khao khát sự thay đổi ư?
Người viết xin nhắc lại câu này, chữ ký rõ ràng là của một người nhưng tập thể lãnh đạo...

chất Quảng?

có người từng nói nhà báo Phan Khôi đậm chất Quảng,
có người từng nói 'nhà thơ điên' Bùi Giáng đậm chất Quảng,
có người từng nói nhà chủ bút Huỳnh Thúc Kháng đậm chất Quảng,
có người từng nói nhà chí sĩ yêu nước Phan Chu Trinh đậm chất Quảng...

Người viết từng đọc 'Người Quảng Nam' của nhà thơ Lê Minh Quốc, cuốn sách cho thấy rõ cái hay cái dở của người Quảng Nam một cách cụ thể, sinh động. Giờ đây, thêm một tham khảo về chất Quảng khi Trương tiên sinh truyền thần chân dung cụ Bá: 'Ấn tượng nhất là ông Thanh luôn luôn thích đối thoại. Tính khí của ông Nguyễn Bá Thanh mang chất Quảng rất rõ - con người lúc nào cũng hừng hực, luôn luôn muốn làm việc, luôn luôn muốn đổi thay. Tôi thích tính cách đó.' Vội ghi lại, cất đó, nghiền ngẫm, quan sát, xem như một tư liệu sống.

Nhưng quá ẩu là điều này, khi 'Một góc nhìn khác' trả lời còm của một bạn đọc có nickname Lê Hùng tại entry "Nhân vật đầu năm: Nguyễn Bá Thanh". Lê Hùng hỏi: "Những hình ảnh trên sân bóng có khi lại liên tưởng đến việc thay đổi chiến thuật: đảo cánh, chồng biên. Mong rằng lịch sử không lặp lại những cái tên như Phan Diễn, Trương Quang Được, Nguyễn Văn Chi anh Nhất nhờ. Nhưng không hiểu sao ông Nguyễn Xuân Phúc người xứ Quảng mà lờ đờ nước hến, chán !??" Anh Nhất đáp:

"- Nguyễn Bá Thanh không phải tuýp người như Phan Diễn, Trương Quang Được. Ông Diễn, ông Được chắc sống ở Bắc quá lâu nên nhiễm chất Bắc Kỳ rồi, không còn chất Quảng nữa.
- Nguyễn Xuân Phúc là con người gặp vận may, chứ không phải người tài. Và cái khí chất Quảng trong con người ông Phúc rất mờ nhạt. Ông nói tiếng Quảng chay nhưng cái khí chất trong ông lại có vẻ… Bắc Kỳ!" (Tiên sinh nhận định thiếu ông Nguyễn Văn Chi?)

Vì sao người viết cho là quá ẩu, có 3 điều cần phải bàn đến:

Thứ nhất, người Quảng là người Quảng, hay dở gì cũng là người Quảng, không phải vì những người đó trái ngược với tính cách cụ Bá mà blogger Trương Duy Nhất suy diễn chất này, chất nọ. Vậy cứ theo lối suy diễn ấy, anh Nhất bói xem thử xem trong các cuộc họp Hội đồng Nhân dân Tp Đà Nẵng, có bao nhiêu người mang chất Quảng, có vẻ... Quảng?

Thứ hai, tiên sinh định nghĩa như thế nào là chất Bắc Kỳ, có vẻ... Bắc Kỳ hay chỉ viết cho sướng tay theo kiểu "ngu mà tỏ ra nguy hiểm". Và tiên sinh cũng nên nhớ thêm một điều rằng, người Bắc không bao giờ gọi người Nam là Nam Kỳ, người Trung là Trung Kỳ.

Thứ ba, thực ra từ Bắc Kỳ xuất hiện thời Pháp thuộc, là cách gọi của người đàng trong, người miền Nam đối với những ai nói giọng Bắc với mục đích không tốt, có ý chê bai, miệt thị, phân biệt vùng miền.., do điều kiên lịch sử ngày xưa khó đi lại, ít giao tiếp lẫn nhau. Bây giờ, người dân đi lại khắp nơi trong cả nước, đã hiểu quá về nhau, rất hiếm kẻ nào phát ngôn như vậy. Một trí thức, một nhà báo thâm niên, một blogger chính luận có lượng bạn đọc kỷ lục cả trong và ngoài nước lại dùng từ... một cách tùy tiện thì quả thật là đáng tiếc.

Lại bàn về chất Quảng, theo thống kê, theo suy luận chủ quan của người viết, thì người Quảng Nam hợp với nghề viết lách, văn chương, thơ phú, báo chí.., nhưng không giỏi làm chính trị, nói thật ra là thường thất bại khi ham hố quyền lực đỉnh cao. Cái nhận xét đầy cảm tính này mong bạn đọc góp bàn thêm.

Buồn cười cái chuyện trước đây, khi Đà Nẵng bằng mọi giá xin trung ương tách ra khỏi Quảng Nam-Đà Nẵng khốn khó để vụt sáng trở thành 'hiện tượng miền Trung' như bây giờ, vấn đề sắp xếp lại nhân sự để chia tách tỉnh vô cùng rắc rối khó khăn, đa số cán bộ nòng cốt, công chức các sở ban ngành đều nằm ở Đà Nẵng, thường trú ở Đà Nẵng, và ai cũng chỉ muốn làm việc ở Đà Nẵng, trụ lại ở Đà Nẵng. Cuối cùng, theo quy luật mạnh thắng yếu, một số nhân sự đành phải chấp nhận công tác tại Quảng Nam. Thế là, đầu tuần phải dậy thật sớm đón xe chạy vô xứ Quảng, cuối tuần đón xe về đoàn tụ gia đình, cứ như thế cho đến ngày nhận sổ hưu. Và ông Nguyễn Bá Thanh ở lại Đà Nẵng, ông Nguyễn Xuân Phúc vô Quảng Nam cũng từ đó, bây chừ nhà báo lại ôm lấy cái chất Quảng vào người cụ Bá, làm nền cho một tinh thần chính trị mới, một ngôi vị mới. Yêu xứ Quảng đến thế, mang chất Quảng đến thế sao? Định viết thêm, nhưng viết ra thấy nó trớ trêu, cay nghiệt và cũng buồn cho xứ Quảng.

Thôi thì, thay đổi tư duy mình đi, làm mới mình đi, cần phải đột phá... như phong cách anh Nhất đã và đang thể hiện trên trang 'Một góc nhìn khác',  như phong cách 'hiện tượng' Nguyễn Bá Thanh, mạnh dạng khẳng định, ông Thanh là người Đà Nẵng, ông Thanh mang chất Đà Nẵng có hay hơn không, có sáng tạo hơn không. Đừng sợ, nói riết cũng thành quen, thay đổi đi, thay đổi lại cũng thành 'hiện tượng'. Nhiều khi, chất Đà Nẵng lại may mắn, đem đến đỉnh vinh quang của quyền lực, một thương hiệu lớn cho mai sau.

Mang chất Quảng thì Quảng Nam vẫn còn đó nghèo nàn, khốn khó.
Mang chất Đà Nẵng, một nơi 'đáng sống' đến một nơi 'khó sống', Hà Nội, biết đâu cụ Bá sẽ trở thành duy nhất.

MP


P/s:
Cùng mục đích, nhưng tiên sinh tinh và kín hơn blogger này, này.


Xem thêm:
- Chuyện riêng Đà Nẵng
- Nhân định và thiên lý
- Trương Duy Nhất & Tom Cat

- Nhìn đất nước qua cảm nhận thành phố nhỏ bên sông Hàn.
-
 Sự hài hước của Nguyễn Thế Thịnh


Thursday, January 10, 2013

Phát ngôn ngu ngơ đầu tiên của Tân trưởng ban Nội chính


Đào Tuấn - Rất buồn cười câu chuyện, và cũng là một lối tư duy: Ta mở sòng cho “khoai tây” đến chơi và “ngồi đó thu tiền”. Còn “khoai tây”, Campuchia chẳng hạn, thì mở sòng cho “khoai tây Việt”.

Vẫn với cách thức “thẳng thắn xứ Quảng” thường thấy, Tân Trưởng Ban Nội chính Trung ương vừa bàn đến hai vấn đề: Số lượng sân golf tại VN chưa nhiều và nên mở thêm bàn đánh bạc cho người nước ngoài tại Đà Nẵng.

“Tui mới đi Nhật Bản. Ở thành phố Osaka có 6,5 triệu dân mà họ có tới 100 sân golf. Còn chúng ta có gần 90 triệu dân mới có 20 sân golf mà đã la làng. Như ở Thái Nguyên, 4 năm ni chạy đi xin làm sân golf mà cũng không cho. Tui thấy toàn đồi núi không, chứ có đụng đến đất sản xuất lúa đâu. Làm gì thì làm, như làm sân golf không được đụng đến đất sản xuất lúa là được. Chứ ở mấy gò đồi cằn cỗi không sản xuất được mà cũng cấm làm sân golf là thấy không ổn”.

Còn sòng bài, đó là chuyện 7 bàn trong một sòng bài dành cho người nước ngoài ở Silver Shores Đà Nẵng. “Tôi nói thiệt, có khác gì đâu về bản chất giữa các con số 7 bàn, 30 bàn hay 50 bàn, mà đi xin tăng thêm hoài cũng không cho lên. Cứ cho họ mở rộng ra càng nhiều càng tốt, rồi khách nước ngoài mới kéo đến chơi thoải mái, đông đúc, còn ta cứ ngồi thu thuế chứ mất đi đâu mà lo”.
Sân Golf tội đồ một thời nay được cho là chưa nhiều. Và “Sòng bài”, chủ đề tương đối cấm kỵ đối với người Việt- dường như không mấy liên quan đến nhau. Tuy nhiên, trong trường hợp này, cả hai có điểm chung: Chúng đều là những ví dụ mà ông Nguyễn Bá Thanh dùng để minh họa cho nhận định “Cơ chế chính sách để kêu gọi đầu tư phát triển trong nước” đang có nhiều cái “rất lạ”.

Vấn đề chỉ là ở câu hỏi: Sân golf dành cho ai khi mà chỉ riêng bộ gậy của người chơi golf đã tốn hàng ngàn USD, một thẻ thành viên tốn hàng chục ngàn USD khác, và phí chơi golf là “hàng triệu đồng” cho mỗi buổi “vác gậy”. Bởi vậy, nói golf là môn thể thao dành cho người giàu là chưa đủ, bởi ở đó, còn có câu chuyện lối sống xa hoa cách biệt của một bộ phận không nhỏ người chơi là công chức nhà nước.

Hồi cuối năm 2011, khi Bộ trưởng Đinh La Thăng ra lệnh cấm cán bộ chơi golf, lệnh cấm cực đoan này ngay sau đó bị Bộ Tư pháp “thổi còi” cho dù nó nhận được sự ủng hộ của đa số dư luận, cũng là những người không chơi golf.

Cái gì cực đoan cũng đều không tốt cả. Và dư luận vỗ tay không thể là lý do biện hộ cho việc một quyết định hành chính vi phạm đến tự do của công dân.

Nhưng nếu chỉ một lý do nào đó, vì thiếu đầu tư chẳng hạn, để mở lại câu chuyện những sân golf, trong tình huống kinh tế khó khăn khiến người dân đến ăn còn chẳng đủ, doanh nghiệp nợ thuế đầm đìa thì rõ ràng, điều đó khó là ví dụ cho câu chuyện bất cập của cơ chế, của chính sách nhiều khi chẳng mấy liên quan đến sân golf.

Nếu tân Trưởng ban Nội chính TƯ muốn có một cuộc cách mạng, hoặc giản dị là một sự thay đổi, thì đó cũng không phải là việc mở 30 hay 50 bàn thay vì con số 7 ở Silver Shores Đà Nẵng, để “người nước ngoài kéo đến…còn ta ngồi đó thu thuế”.

Bởi rất buồn cười câu chuyện, và cũng là một lối tư duy, ta mở sòng ở Phú Quốc, ở Đà Nẵng, ở Hải Phòng cho “khoai tây” đến chơi và ta thu tiền. Còn “khoai tây”, Campuchia chẳng hạn, thì mở sòng cho “khoai tây Việt”.

P/s: Trận chiến chưa bắt đầu đâu...

Xem thêm:
- Đại học tiêu chuẩn quốc tế?
- Mưa cũng đánh, tối cũng đánh
- Nhân định và thiên lý