Showing posts with label thông tư. Show all posts
Showing posts with label thông tư. Show all posts

Saturday, November 16, 2013

Cái bộ này vì sao càng ngày càng có những văn bản kỳ lạ quá

>> Chưa tàn giấc mơ… điện
>> Rùng mình với kết quả thanh tra thủy điện
>> Tầm nhìn mét hai, mua thang bảy hai mét
>> Đàn bà - đàn ông và bi kịch “quýt làm cam chịu”
>> Người phạm luật giao thông bị thương, dân vây đốt xe công an


Thấy báo Tuổi Trẻ đưa tin Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ban hành >>> Thông tư quy định định mức trả công giờ người làm mẫu vẽ trong các trường đào tạo mỹ thuật, tôi nghĩ tờ báo nói đùa trong mục Chuyện thường ngày của anh Bút Bi. Không ngờ đây là chuyện có thật.

Thông tư 07 quy định rất cụ thể mức trả công người làm mẫu vẽ:

Ví dụ mẫu nam ngồi có quần áo là 40.000 đồng/tiết học, không quần áo thì thêm được 5.000 đồng. Cao nhất là nữ tư thế đứng, không quần áo được 75.000/tiết học.

Cái bộ này vì sao càng ngày càng có những văn bản kỳ lạ quá. Vì sao lại can thiệp đến tận chuyện trả công cho người làm mẫu vẽ? Cho dù để áp dụng cho trường công lập nhận ngân sách nhà nước thì chuyện này nên để cho nhà trường tự chủ; không quyết định được mức thù lao cho những người làm mẫu vẽ thì làm sao tưởng tượng được các trường có quyền tự chủ cái gì?


P/s: Một nghiên cứu mới đây về truyền thông cho thấy tỷ lệ các địa chỉ IP ở nước ngoài truy cập vào các trang web tiếng Việt từ trong nước tăng đột biến trong những tháng gần đây. Khi phân tích các con số thống kê, nhóm nghiên cứu hầu như không có lý giải thống nhất. Một số ý kiến lý giải rằng, do nhu cầu thông tin của người Việt ở nước ngoài về tình hình trong nước ngày càng tăng lên, do chất lượng báo chí Việt ngày càng nâng cao, do báo chí Việt chủ động lồng ghép thông tin đối ngoại của Đảng và Nhà nước vào nội dung thông tin, đáp ứng nhu cầu của bà con. Nhưng cũng có một số ý kiến chưa đồng tình với các lập luận ấy: lâu nay báo chí chúng ta cũng nỗ lực phục vụ nhu cầu thông tin của người Việt ở nước ngoài, nhưng sao không có con số tăng đột biến như vậy.

Do không thống nhất trong lý giải, nhóm nghiên cứu quyết định gửi câu hỏi khảo sát đến các độc giả người Việt ở nước ngoài. Sau một thời gian ngắn, thư ký tập hợp các câu trả lời: “Bà con thích đọc báo trong nước vì báo chí nước ngoài chán quá. Thông tin từ trong nước thú vị hơn: ngày nào cũng xác chết trôi sông, tạt a xít, chặt tay cướp điện thoại, ca sĩ đi thẩm mỹ, bệnh nhân tử vong do bác sĩ sơ suất, đại gia giật hụi, cầu thủ bán độ, doanh nhân trốn thuế v.v... 

Bản tổng hợp của thư ký còn dài lắm. 

Trước kết quả bất ngờ này, nghe đâu các nhà khoa học đã đặt lại giả thuyết nghiên cứu. (FB Phan Văn Tú)

Xem thêm:
- Điều không nên có!
- Không bất ngờ lắm đâu!
- Chúng ta đã hết lòng với dân chưa?

Sunday, August 25, 2013

Những công văn, quy định “lạ lùng”!

>> Vô lý cũng cấm
>> Hoang tưởng của kẻ hám quyền lực
>> Triều Tiên: Chuyện của người phải ăn rác để sống
>> Tiết lộ “động trời” của một chủ dự án ở Hà Nội
>> Tố cáo đúng, bị khai trừ Đảng?


(Dân trí) - Từ việc Cục CSGT đường bộ - đường sắt ra công văn quy định “phải xin phép mới được ghi hình CSGT”, nhiều người nhớ lại những thông tư, quy định khác “lạ lùng” không kém, gây xôn xao và bất bình trong dư luận.

Phạt người đội mũ bảo hiểm rởm

Vì loay hoay giữ an toàn cho dân nên 4 Bộ Công thương, Công an, Giao thông Vận tải, Khoa học & Công nghệ đã cùng đặt bút ký Thông tư liên tịch số 06/2013 quy định về sản xuất, nhập khẩu, kinh doanh và sử dụng mũ bảo hiểm cho người đi xe máy, xe đạp máy, xe máy điện.

Đáng chú ý nhất trong Thông tư 06 là tại khoản 2 Điều 10 quy định “phạt người đội mũ bảo hiểm rởm”, mức phạt áp dụng là 200.000 đồng, dự kiến có hiệu lực thi hành từ 15/4/2013.

Không quản lý được thì phạt người dân, quy định này được xem là một nỗ lực nhằm thay đổi tình trạng 70% mũ bảo hiểm đang lưu thông không đảm bảo chất lượng, hay nói cách khác là để giải quyết vấn đề mũ bảo hiểm rởm được bày bán công khai lâu nay trên thị trường tiêu dùng.

Dù chưa chính thức ban hành Thông tư 06, nhưng 4 Bộ nói trên đã phải đối mặt với làn sóng dư luận phản đối. Dư luận xã hội bức xúc vì cho rằng muốn xử lý vấn nạn mũ bảo hiểm rởm, cơ quan quản lý Nhà nước phải quản lý từ gốc, tại sao lại đi phạt ngọn? 
Để tháo gỡ tình hình và trấn an dư luận, 4 Bộ nói trên lại cùng nhau rút bỏ quy định “phạt người đội mũ bảo hiểm rởm”.

Cấm phát tán thông tin tiêu cực trong phòng thi

Hồi đầu năm nay, Bộ Giáo dục&Đào tạo ban hành Thông tư 04 sửa đổi, bổ sung một số điều của Quy chế thi tốt nghiệp THPT. Theo đó, điểm b khoản 1 Điều 42a quy định: “Người có bằng chứng về vi phạm quy chế thi phải có trách nhiệm gửi cho nơi tiếp nhận theo quy định, kể từ khi kết thúc ngày thi cuối cùng để xử lý, không được phát tán thông tin cho người khác, dưới bất kỳ hình thức nào”.

Quy định “cấm phát tán thông tin tiêu cực trong phòng thi” bị cho là đi ngược với quy định Luật Tố cáo và nhận được sự phản ứng dữ dội từ dư luận xã hội. Rất nhiều ý kiến cho rằng, Bộ Giáo dục đã ban hành quy định sai luật, đi ngược với Luật tố cáo và chủ trương chống tiêu cực, chống tham nhũng của Nhà nước nói chung và chống gian lận trong lĩnh vực ngành quản lý nói riêng.

Sau đó, tại Thông tư 06, Bộ Giáo dục & Đào tạo đã phải sửa đổi quy định nói trên thành: “Người có bằng chứng về vi phạm quy chế thi báo ngay cho nơi tiếp nhận là Ban chỉ đạo thi tốt nghiệp THPT Trung ương hoặc Ban Chỉ đạo thi cấp tỉnh (thành phố) và ban thanh tra giáo dục các cấp để kịp thời xử lý theo quy định của pháp luật. Việc tiếp nhận và xử lý các tố cáo vi phạm Quy chế thi được thực hiện theo pháp luật về tố cáo”.

Cộng điểm cho mẹ Việt Nam anh hùng đi thi Đại học

Lại thêm một sự lạ lùng nữa về quy định của ngành giáo dục trong mùa tuyển sinh Đại học, Cao đẳng năm 2013. Quy định tại điểm a khoản 1 Điều 1 Thông tư số 24/2013/TT-BGDĐT ngày 4 tháng 7 năm 2013 về việc sửa đổi, bổ sung đối tượng ưu tiên là mẹ Việt Nam anh hùng.
Đích thân Thứ trưởng Bộ Giáo dục & Đào tạo - ông Bùi Văn Ga - đã giải thích rằng: Không phải bà mẹ Việt Nam anh hùng trước đây mà ngay bây giờ, người mẹ có con hy sinh được xác nhận liệt sĩ cũng được gọi là bà mẹ Việt Nam anh hùng. Như vậy, 40 tuổi, 50 tuổi, 60 tuổi, thậm chí là nhiều hơn nhưng người ta muốn đi học thì không ai ngăn cấm được vì là học tập suốt đời. Bên cạnh đó, quy định này thể hiện nghĩa tình xã hội đối với những người hy sinh vì đất nước, vì độc lập dân tộc.

Không bức xúc nhưng dư luận bày tỏ sự không đồng tình vì quy định nói trên thiếu tính thực tế. Thậm chí nhiều người cho rằng Bộ Giáo dục đang ngồi trên mây để làm chính sách.

Chỉ bán thịt trong 8 giờ

Thông tư 33 (hiệu lực từ ngày 3/9/2012) của Bộ Nông nghiệp & Phát triển Nông thôn quy định, thịt và phụ phẩm bảo quản ở nhiệt độ thường chỉ được bày bán trong vòng 8 giờ kể từ khi giết mổ. Quy định này áp dụng vào thực tế không hiệu quả và đã bị “tuýt còi”. Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp & Phát triển Nông thôn - ông Cao Đức Phát - đã chỉ đạo xử lý kỷ luật các cán bộ liên quan đến việc xây dựng và ban hành các thông tư số 33 và 34, đặc biệt là những nội dung quy định gây phản ứng mạnh mẽ từ người dân.

Ngoài ra, nhiều văn bản với những quy định được cho là rất thiếu tính khả thi như cấm cán bộ công chức mang vòng hoa đến viếng đám tang (Nghị định 105 của Chính phủ về tổ chức lễ tang cán bộ, công chức, viên chức); quy định nguyên liệu dùng để chế biến, thức ăn ngay, thực phẩm chín phải có hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc (Thông tư 30 của Bộ Y tế), quy định trích tiền phạt để bồi dưỡng cảnh sát giao thông… Từ những văn bản "lạ lùng" cứ đưa ra rồi lại hủy này, khó ngăn được tư tưởng “nhờn luật” trong nhân dân.

Quỳnh Anh

Xem thêm:
- Lần sửa đổi cuối cùng
- Lập chưa hay, hành sao dễ?
- Những hình ảnh không thể "cấm"!


Friday, August 9, 2013

Lệnh tổng hợp...

>> Màn kịch mới của sở hữu chéo
>> Giá xăng dầu tăng nhanh, giảm chậm!
>> “Cảnh giác với lạm phát ngay từ bây giờ”
>> Báo Tây “chê” giá cả hàng hóa Việt đắt đỏ
>> Cổ phần của bà Nguyễn Thanh Phượng thay đổi
>> 161 cô gái Việt xếp hàng cho 6 người Hàn tuyển… vợ


Định nghĩa: Lệnh tổng hợp là lệnh được tổng hợp từ các lệnh... (Hic)

Nhưng, tổng hợp vốn là một khái niệm tương đối, nó có thể là "đơn tin" trong nội dung truyền đạt này nhưng sẽ là "đa tin" trong một nội dung truyền đạt khác.

Muốn biết nó có phải là "tổng hợp" hay không cần phải "thẩm định" đúng sai. Mà xét đúng hay xét sai một "khái niệm tương đối" lại phụ thuộc quá nhiều vào chủ quan của "thẩm định".

Ông triết học "phe ta" cho rằng "Con người là tổng hòa của các mối quan hệ xã hội", nhờ khả năng tổng hợp bẫm sinh có được từ thời ăn lông ở lỗ mà đạt được nhiều thành tựu vĩ đại rực rỡ như bây giờ, đã thế, với khả năng tổng hợp bẫm sinh đó, trước sau gì cũng lên thiên đàng là cái chắc.

Chuyện "nhạy cảm" đã có những người "nhạy cảm" kịp thời xử lý...
Chuyện "vĩ mô" đã có những người "vĩ mô" kịp thời xử lý...

Trong khuôn khổ giới cần lao thấp hèn, những con người rất bình thường đang là "tín đồ" của nhạc, thơ, họa, kiến trúc, y học, thời trang, nấu ăn, du lịch, thiên văn, triết học, Mác... là những cái yêu thích rất bình thường, họ tiếp cận, tìm tòi, sao chép những thông tin hàng ngày mà họ yêu thích đó vào trang mạng cá nhân của mình để dành đọc, nghiên cứu và chia sẻ, trao đổi, bàn luận với những người quan tâm, những người cùng chí hướng, cùng sở thích... Khi cái lệnh tổng hợp được thực thi, những người bình thường kia với những "động tác" thân quen yêu thích kia sẽ "có vấn đề" với... bản quyền tác giả, sao chép toàn bộ bản tin báo chí, và "nguy hiểm" hơn nó cũng là "thông tin tổng hợp" hay "tổng hợp thông tin" tùy theo "lòng từ bi trắc ẩn" của người phán xét.

Muối, đường, tiêu, chanh, hành, tỏi... cũng là tổng hợp...
Xăng, dầu, ga, điện, gạo, bắp... cũng là tổng hợp...
Mũ, giày, quần, áo, vớ... cũng là tổng hợp...
Kịch, tuồng, chèo, cải lương... "trộn" tất cả chúng lại với nhau... là "tổng hợp", và nếu chưa "trộn" thì riêng bản thân chúng đã là mớ "hỗn độn" kinh hoàng rồi!

Mơ hồ sương khói ảo ảnh quá đúng không bà con?
Chờ! Đành chờ... cái "văn bản hướng dẫn" xem nó có khá hơn không, có rõ nghĩa hơn được bao nhiêu không?
Có lẽ sẽ lâu... nhưng lệnh thì phải gọi là lệnh chứ biết gọi cách nào khác hơn được nữa bây chừ!

MP

P/s: ...dân biết, dân làm, dân bàn, dân kiểm tra!
- Trong Luật công nghệ thông tin, trang thông tin điện tử đã được khoanh rất rõ là chỉ những website, tại Điều 4. Giải thích từ ngữ, mục 17, mà hoàn toàn không nhắc tới “blog” hay các trang được lập trên mạng xã hội. Thêm nữa, ngay trong chính NĐ72, trong Điều 3. Giải thích từ ngữ, mục 21 cũng ghi rõ “trang thông tin điện tử”các website, có nghĩa không bao gồm các dạng blog.

Xem thêm:
- Sao chưa ai bị phạt?
- Internet - Sự bát nháo nếu có chủ yếu là do chính sách lỏng lẻo
- Hiểu khái niệm “Trang thông tin điện tử cá nhân” thế nào cho đúng?


Sunday, August 4, 2013

Ban rồi rút!

>> Đẳng cấp "đánh úp" dân!
>> Toilet ‘dát vàng’: Mở hướng lãng phí mới?
>> Báo động cán bộ dùng doanh nghiệp sân sau để tham nhũng (nhân tiện mời bà con xem lại bài >>> này)
>>>>> Chính sách phải vì con người (Theo tôi Bộ TTTT phải kỷ luật quan chức giải thích sai trong cuộc họp báo đầu tiên vì phải nói đã gây hậu quả nghiêm trọng. Xong rồi phải gởi thư đến các báo nói sai yêu cầu họ nói lại cho rõ. Nếu cần phải tổ chức họp báo mời các hãng tin nước ngoài đến. Ngoài ra phải chỉnh sửa lại Nghị định 72 cho chặt chẽ, rõ ràng, tính khả thi cao chứ để nguyên như vậy vẫn còn nhiều điểm mơ hồ.)


(Tin nóng) - Thông thường, các bộ ngành hay địa phương muốn ban hành một văn bản cỡ như thông tư, nghị định, quy định, quyết định thì những người tham mưu dự thảo văn bản tính kỹ dữ lắm.

Họ phải ngó tới ngó lui, tham khảo các bộ luật, nghiên cứu thực tế cuộc sống, chọn từng chữ từng câu để viết thành dự thảo. Viết xong dự thảo, họ trình lên cho lãnh đạo duyệt, lắng nghe dư luận xã hội, ý kiến nhân dân và có thể sửa đi sửa lại. Một văn bản luôn quan tâm đến hai điều chính yếu: nội dung của nó có vi phạm pháp luật hay không và có thể thực hiện được hay không. Chắc ăn cả hai điểm đó thì cơ quan chủ quản mới dám ban hành.

Về lý thuyết thì nói cho oai vậy chứ trong thực tế, có cả ngàn văn bản chỏi tông với pháp luật, bị Bộ Tư pháp “tuýt” còi yêu cầu thu hồi. Điều này nói lên trình độ nhận thức pháp luật của cơ quan chủ quản còn chưa đầy đủ. Tuy nhiên, khía cạnh pháp luật của văn bản chỉ là khía cạnh thuần lý. “Đau” nhất là về khía cạnh thực tế, có những nội dung văn bản không thể thực hiện được, trở thành đề tài đàm tiếu của nhân dân và tốn khá nhiều giấy mực của giới báo chí. Người ta gọi đó là những nội dung văn bản phi thực tế.

Trong thời gian qua, ta thấy có nhiều nội dung văn bản phi thực tế như vậy. Tương đối xa xưa, có nội dung cấm người thấp bé nhẹ cân dưới 40 kg không được chạy xe gắn máy 50 phân khối; chỉ được bán thịt heo lẻ trong vòng 8 giờ sau khi giết mổ; muốn làm giấy khai sinh cho con thứ ba và thứ tư phải “tình nguyện” đóng tiền từ 1 triệu đến 1,5 triệu đồng.

Tương đối gần gũi có các nội dung: không được xây dựng những công trình mô phỏng kiểu kiến trúc cổ của Pháp và châu Âu; phạt những người đi xe gắn máy không chính chủ; phạt những người đội mũ bảo hiểm dỏm đi xe gắn máy... Gần đây nhất có nội dung cộng điểm thi đại học cho thí sinh là bà mẹ Việt Nam anh hùng.

Những văn bản có nội dung ngộ nghĩnh như vậy đã không được thực hiện bởi dù nhân dân ngoan ngoãn cách mấy, muốn thực hiện cũng không thể làm được. Cơ quan chủ quản đành ngậm ngùi lên tiếng rút lại.

Có những người bi quan, yếm thế hình dung anh em cán bộ, công chức làm công tác tham mưu dự thảo văn bản đông đảo quá, dường như rảnh việc nhiều, bèn đổi nghề sang làm “họa sĩ” dù chưa học hội họa ngày nào. Họ cứ suy nghĩ và vẽ ra những nội dung quái chiêu, không có trong sách vở và không ăn nhằm gì vào thực tế cuộc sống nhân dân cả. Có người bạo gan hơn, cho rằng các vị bề trên không có thì giờ đọc kỹ văn bản, hoặc có đọc cũng không nắm rõ được; cấp dưới trình lên cứ gật đại nên mới ra cái nông nỗi rút. Nói gì thì nói, việc ban hành những nội dung văn bản bất khả thi cuối cùng đành rút lại đã tạo ra những hệ quả xã hội đáng tiếc.

Nguyễn Trãi viết: “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”. Cuộc sống của nhân dân bình thường đã có lắm mối lo, đặc biệt là mối lo cơm áo gạo tiền trong giai đoạn kinh tế rất khó khăn này. Ban hành thêm một vài nội dung quy định phi thực tế sẽ khiến nhân dân lo thêm; lòng trở nên bất an. Sống mà lòng cứ nơm nớp bất an vì sợ bị phạt, bị làm phiền thì sướng ích cái nỗi gì?

Một tổ chức tốt bụng nào đó có nhã ý đánh giá chỉ số hài lòng của người Việt Nam khá cao có lẽ do họ chưa đọc được những quy định có vẻ hài hước như phạt xe không chính chủ hoặc cấm người nặng dưới 40 kg không được đi xe gắn máy. Xin lỗi, những người bị bệnh Down, những người bị thương tật cố gắng lắm mới mua được chiếc xe gắn máy. Cấm họ đi xe gắn máy thì họ phải đi xe gì? Mà cũng chưa có một kết luận y học nào khẳng định người dưới 40 kg không xử lý tình huống giao thông linh hoạt bằng người 41 kg.

Những nội dung xa lìa thực tế cuộc sống của các văn bản còn khiến cho dư luận bất bình. Đáng lẽ các cơ quan chức năng trị anh làm mũ bảo hiểm dỏm để hướng nhân dân vào chuyện mua mũ bảo hiểm có chất lượng cao thì lại đi phạt người dân nghèo mua mũ dỏm. Vả chăng, dân trí của chúng ta cũng cao lắm, không ai muốn đem cái đầu mình ra mà đùa giỡn với mặt đường. Chẳng qua là người ta công khai bày bán bán mũ rẻ và tâm lý người dân cứ thấy cái gì rẻ thì mua. Trị như vậy là chỉ trị cái ngọn mà quên trị cái gốc.

Hành động vội vã ban hành các văn bản có nội dung bất khả thi rồi sau đó tuyên bố rút lại cũng làm nên lắm nụ cười trong thiên hạ. Nhân dân cười vì chủ nghĩa quan liêu bao cấp đã được xóa đi từ khi chuyển sang thời đổi mới nhưng tinh thần quan liêu của cán bộ công chức soạn thảo văn bản thì vẫn còn tươi hơn hớn như đám rau sau cơn mưa. Rõ ràng, tư duy của họ không theo kịp cuộc sống, không phù hợp cuộc sống cho nên mới đẻ ra được những quy định trên mây, lãng mạn và phiêu bồng hơn sương khói. Qua những nội dung bất khả thi như vậy, người dân giảm niềm tin vào trình độ chuyên môn của cán bộ công chức và ngành chủ quản.

Rút lại một văn bản được xem là kịp thời sửa sai. Sửa sai là tốt nhưng không làm sai để phải sửa thì vẫn tốt hơn. Trước nay, não trạng xem sửa sai là tốt phần nào đó đã cho phép người ta nghĩ sai, làm sai. Cuộc sống bây giờ đặt ra yêu cầu nghiêm nhặt hơn nhiều: Không được làm sai, nhất là không được cứ việc nhắm mắt làm sai để sau đó sửa sai. Điều này cũng tương đương với chuyện phòng bệnh hơn chữa bệnh. Bởi một khi bắt tay vào việc sửa sai thì những tổn thất (và tổn thương) do sự sai lầm tạo ra là không có gì bù đắp được.

Tóm lại, phần lớn những nội dung văn bản quái chiêu ban hành trong thời gian qua đã được rút lại. Một vài nội dung còn lại không ai thực hiện được bởi có muốn nghiêm túc thực hiện cũng không làm được. Thí dụ như chuyện quy định dành cho người bán hàng rong, quà vặt. Đối với những bà con lao động nghèo này, ta chỉ có thể kêu gọi, nhắc nhở họ tuân thủ những nguyên tắc vệ sinh thực phẩm, không được phép buôn bán trong một số nơi cấm quà vặt, hàng rong. Và chỉ có thể làm được như vậy. Hai thành phố Hội An (Quảng Nam) và Đà Nẵng làm rất tốt công việc này.

Còn chuyện bán hàng rong, quà vặt có từ đời tám hoánh. Người ta chỉ nghe nói thực phẩm của nhà hàng, các tiệm ăn sang trọng, các công ty thầu nấu cơm gây ra ngộ độc thực phẩm chứ chưa nghe nói đến gánh hàng rong. Cuộc sống còn người nghèo có nhu cầu ăn uống thì còn những người bán hàng rong.


Vũ Đức Sao Biển

Xem thêm:
- Chẳng có nhân tài nào ở đây cả
- Vô tư chết từ từ nhờ... lãng phí
- Cần xử lý những người ‘ngồi trên mây, làm chính sách’

Sunday, July 14, 2013

Suy nghĩ nát nước

>> Lại nói chuyện “chiêu hiền đãi sĩ”
>> Lấp lửng
>> Luận bàn về vần 'ệ'?
>> GĐ Mẹ VN anh hùng nói về 2 điểm Đại học


Đọc báo, thằng Điên than thở với thằng Khùng:
- Thông tư gì đâu mà buồn cười quá?!
Thằng Khùng không thèm nhìn bài báo, tỉnh queo buông lời:
- Người ta học cao hiểu sâu, bằng này cấp nọ, nhìn xa trông rộng, suy nghĩ nát nước cả rồi, đâu đến lượt cái thằng dở hơi như mày thọc mạch, thắc mắc hả.
Thằng Điên điên tiết đáp trả:
- Suy nghĩ mà để nát... nước thì suy nghĩ làm gì hả cha nội! Mày mới đúng là cái đồ dở hơi...

MP


P/s:
Thông tư do ai >>> , sao các nhà báo không trực tiếp hỏi thẳng ông ấy?

- Thực ra, phát hiện điều không hợp lý thì nhận lỗi, nhận thiếu xót rồi điều chỉnh lại cho hợp lý, cãi chày cãi cối trên báo làm gì cho phiền phức, rách việc.
- Người tri thức đàng hoàng ngay thẳng dể dàng nhận ra điều ấy!

Xem thêm:
- Nghe lại tiếng chửi
- Chứng vĩ cuồng
- Còn bao lâu nữa mình lên được chủ nghĩa xã hội?