Showing posts with label quyền lực. Show all posts
Showing posts with label quyền lực. Show all posts

Wednesday, November 6, 2013

Nếu tôi có đủ quyền!

>> Tham nhũng và bàn tay
>> “Cái giáo phái” này là giáo phái gì?
>> Công lý 30 hèo và những Trùm Sò đương đại
>>>>> Những ngày khốn khổ đội đơn kêu oan cho chồng


1. Nếu tôi có đủ quyền, tôi sẽ đổi toàn bộ hàng cây hoa sữa đang phát ra mùi thúi hơn dog shit bằng "lũy tre làng bé bỏng trong tiềm thức". Tưởng tượng, phố Tây Nha Trang đang nặc mùi hoa sữa làm thiên hạ phát khùng được phủ mát bóng tre các loại thì đẹp - độc nhể.

2. Nếu tôi có đủ quyền tôi sẽ phong ông già Ô zôn làm Cục trưởng cục kỹ thuật hình sự Bộ Công an. Ông ấy vừa phán quá vang lừng về vụ Cát Tường, nể cụ ghê hê hê!

3. Nếu tôi có đủ quyền, tôi sẽ phong vợ ông Chấn làm Bộ trưởng Bộ Công an. Chị ấy quá xuất sắc, qua mặt cả hệ thống tư pháp, đã điều tra ra tội phạm cứu chồng thoát án chung thân!

Túm lại là nếu tôi có đủ quyền, tôi sẽ làm đủ chuyện trên đời, từ mơ màng lãng mạn đến chặt chém đấm bàn hihi...

Nguồn: FB Mai Khuê

P/s: Lời răn này mềnh chôm chôm của ông xã nha:
Tóm lại là, ... nên tử tế với vợ một tí nha. Để khi hữu sự thì nó vác đơn đi kiện 5 năm, 10 năm, nó cứu mềnh nha (như bác Bùi Hữu Nghĩa và bác Chấn nha). Kẻo không thì hổng có con bồ nào nó cứu nhá.
Còn cái bọn nó tống dc mềnh vào tù rùi là nó chạy làng nha, nó (đ.) biết là mềnh có hoàn lương dc/ hay có nhu cầu hoàn lương hay ko nha!
Răn rùi đó nha. Lo mà tử tế với vợ một tí đi nha! (FB Cù Thị Thanh Huyền)

Xem thêm:
- Giá như Đà Nẵng...
- Nỡm ạ, vậy là đã rõ!
- Hài đến nỗi phải xem người khác ngáy để cười


Thursday, October 10, 2013

Tủ lệch...

>> Thời bao cấp
>> Ai không thích “tam quyền phân lập”?
>> Những ý nghĩa của việc tướng Giáp qua đời
>>>>> Chống tham nhũng: Đã làm thì... làm luôn!
>> Nước cờ cao khi Triều Tiên đưa tên lửa sát Trung Quốc


Tiêu Phong

Thực ra, trước nay tôi không viết về chính trị, tôi chỉ nêu lên những suy nghĩ của mình về các hiện tượng xã hội, thông qua nó để bày tỏ ý kiến của mình. Khi bản Tuyên bố 258 này ra đời do một số blogger khởi xướng, đã có một người chị bảo tôi đại ý là tôi nên tham gia vào việc đó. Nhưng tôi đã trả lời chị là tôi không có ý định đó. 

Đến khi một số người khác lại bày tỏ ý kiến trái ngược với nhóm 258, cũng kêu gọi nhiều lắm, tôi cũng chỉ đọc mà không có bình luận.

Chính trị, vốn là một lĩnh vực đa dạng và nếu nói đến nó, rất cần sự thận trọng. Bởi, phải có sự đọc hiểu, sự nghiên cứu nhất định về triết học uyên nguyên cũng như sự tầm đọc của nhiều tài liệu, mới nên nói đến nó. Tôi thích đọc nhưng tôi cũng chỉ tự cho mình thuộc hạng kính nhi viễn chi với chính trị nghiêm túc mà thôi.

Có một người bạn, người đã bàn luận với tôi về câu chuyện 258 trên. Bạn tôi hy vọng tôi cũng sẽ có thái độ coi những người soạn thảo 258 là chống đối Nhà nước. Nhưng tôi không nghĩ vậy. Tôi tôn trọng những người muốn nói lên chính kiến của mình, ít nhất về mặt hiện tượng. Bài viết này dù sao, cũng chỉ ở khuôn khổ một entry, nên sự diễn giải hết các suy nghĩ nhận thức, tôi e sẽ là quá dài. Vì vậy, có lẽ sẽ không thích hợp với nhiều người. Nhưng dù sao, yêu thích, quan tâm hay không, có lẽ chả quan hệ gì.

Tôi muốn nói, tôi chả đứng về phe nào trong 2 phe đang gây rùm beng trên các trang blog kia về câu chuyện 258. Cái điều luật đó, xét về bản chất là cần thiết cho điều chỉnh các hành vi xã hội. Nó giống như hạt gạo vậy. Thành cơm ngon hay không là do tay người nấu. Sống, chín, khê, nhão hay trên sống dưới khê, bốn bề nhão nhoét của 1 nồi cơm, không phải lỗi hạt gạo.

Tôi nêu quan điểm, coi những người ra Tuyên bố 258 là chống phá Nhà nước thì thật là không chính xác. Họ đang yêu cầu một sự thay đổi của thể chế, một sự thay đổi theo hướng tích cực. Bạn tôi nói đại ý, những người đó làm sao lãnh đạo xã hội được, làm sao đưa xã hội này tiến đến dân chủ được... Tôi đồng ý. Tôi cũng chả tin điều đó lắm, vì tôi cũng nghi ngờ năng lực của họ. Cũng giống như, đến giờ, tôi cũng nghi ngờ rằng, bản thân tôi có thể nấu cơm ngon hơn không, dù tôi biết nấu cơm bếp dầu từ năm học lớp 6.

Tất nhiên, tôi tin cái Tuyên bố kia cũng chả xi nhê gì đến thể chế này đâu, ít nhất là trong 1 thập niên tới. Vì cái điều 258 đấy nó chả có lỗi lầm gì cả. Vấn đề là cách mà người ta sử dụng nó. Cách họ sử dụng nó gây nên những bức xúc về quyền con người trong vấn đề tự do tư tưởng, tự do ngôn luận. Ở đây tôi không bàn sâu về các thứ tự do kia, bởi nó về bản chất, cũng có thể đặt thành một tiểu luận được.

Bạn tôi cho rằng, họ bị các thế lực thù địch lợi dụng để ra cái Tuyên bố đó, để chống phá Nhà nước, phá vỡ sự yên ổn của xã hội vốn đang bấp bênh bởi sự tác động xấu của khủng hoảng kinh tế. Tôi cũng chả loại trừ, bởi rất có thể như vậy. Nhưng nếu nhìn nó ở khía cạnh tích cực, ở góc độ họ muốn thể chế tự điều chỉnh tư duy qua những hành động của họ, thì có lẽ sẽ dễ nhìn nhận hơn.

Tôi nói rằng sự đấu tranh của họ với những bất cập thể chế không thể động chạm đến được một tư duy bảo thủ, thì họ đánh thẳng vào một điều khoản cụ thể vậy. Vụ việc anh Vươn - Tiên Lãng, và giờ vụ  anh Viết - Thái Bình là vậy. Họ chả thù hằn gì với các cá nhân mà họ nổ súng, nên họ đành nhắm vào một đối tượng cụ thể để thức tỉnh một thể chế tư duy. Cần hiểu vấn đề qua một trải nghiệm thực tế. Vậy nên, thái độ trung lập khách quan là cần thiết trong một bối cảnh xã hội như hiện tại.

Khuôn khổ bài viết này, quả thực không đủ để diễn tả những điều muốn nói. Bởi trong cuộc nói chuyện, tôi có đề cập đến khái niệm xã hội dân sự. Tôi không chắc bạn tôi hiểu khái niệm này một cách sâu sắc. Vì vậy, tóm lược như trên về cuộc nói chuyện, để dẫn đến 1 diễn giải có thể dễ hiểu nhất về khái niệm xã hội dân sự.

Xã hội dân sự được các nước phương Tây nghiên cứu về khái niệm từ rất sớm. Ngay từ năm 1835-1840, một nhà học giả Pháp đã nghiên cứu về nó và viết thành cuốn Nền dân chủ Hoa Kỳ. Sau đó là cuốn Chế độ cũ và cuộc cách mạng, viết năm 1856. Những cuốn này, bật lên là sự nghiên cứu khảo sát về sự bình đẳng giữa xã hội, con người và nhà nước trong sự chuyển mình của các nước phương Tây. Vậy nói đến xã hội dân sự, lại phải nói qua vài nét sơ lược về thể chế nhà nước và hình thành xã hội.

Thế chế nhà nước thì thường là đặt dưới sự cai trị của pháp quyền. Tức là pháp bất vị thân. Với pháp luật, ai cũng như ai, hội đoàn tổ chức nào cũng vậy cả, bình đẳng. Và để tránh cho quyền lực tập trung vào một nhóm, 1 cá nhân, người ta đặt ra cơ chế kiểm soát lẫn nhau. Nero, bạo chúa đốt thành La mã đã trở thành ví dụ cho việc phải kiểm soát quyền lực cá nhân. Đế chế La mã cổ đại sau lập ra Hội đồng nguyên lão, tức là các vị nguyên lão này sẽ là 1 tập thể kiểm soát quyền lực lẫn nhau. Đây có thể gọi là nền móng cho thể chế tam quyền phân lập sau này mà các nước phương Tây áp dụng.

Tam quyền phân lập chia rõ vị trí, phạm vi và cách thức sử dụng, kiềm chế quyền lực nhà nước. Tam quyền là đại diện của 3 đơn vị nhà nước, bao gồm: Lập pháp (Quốc hội); Hành pháp (Chính phủ); Tư pháp (Tòa án - Viện kiểm sát). Với cơ chế tam quyền phân lập như vậy, quyền lực được chia đều và rõ ràng, không đơn vị nào lấn át hay chi phối được đơn vị nào. Quyền lực sẽ được Hiến pháp hiến định cụ thể cho từng đơn vị. Quốc hội bao giờ cũng là cơ quan quyền lực cao nhất, có quyền phê duyệt các chủ trương, chính sách...do chính phủ đệ trình. Tùy nước, họ có thể đặt ra Thượng viện và hạ viện trong Quốc hội. Tổng thống, người điều hành chính phủ, tức là thay mặt nhà nước, có quyền phủ quyết lớn, thậm chí giải tán Quốc hội để người dân bầu lên 1 Quốc hội khác, nhưng cũng đồng thời chịu sự chi phối bãi nhiệm của Quốc hội, thông qua hệ thống Tư pháp. Bất kỳ chi tiêu chính phủ, bao gồm duyệt chi ngân sách các khoản, đều chịu sự kiểm soát của Quốc hội và phải được phê duyệt bởi Thượng hoặc Hạ viện, tùy theo lĩnh vực... Tóm lược vậy để thấy cơ chế ràng buộc lẫn nhau trong kiểm soát quyền lực nhà nước của phương Tây.

Và điều đó nói lên tính Pháp quyền. Nó là sự bình đẳng với mọi cá nhân và tổ chức thuộc xã hội, bất kể là chính trị hay phi chính trị. Bởi nó được xây dựng nên bởi người dân qua các cuộc bầu cử trực tiếp và có những đường lối tranh cử rõ ràng của từng ứng cử viên, từ Hạ đến Thượng viện để vào Quốc hội, sau đó là Tổng thống hoặc Thủ tướng.

Các nhà khoa học xã hội từ lâu đã cho rằng, con người sống trong 1 xã hội lưỡng cực là kinh tế - chính trị, chuyên biệt rõ ràng với 1 bên là nhà nước và 1 bên là thị trường. Đây chính là 2 thành tố chính và quan trọng trong đời sống xã hội, đã được nghiên cứu rất nhiều bởi đủ các lý thuyết gia, các nhà nghiên cứu hay khoa học xã hội. Và tổng kết gọn về khái niệm xã hội dân sự, thì các yếu tố chủ chốt như sau:

Sự hạn định của chính phủ, phổ thông đầu phiếu, tính pháp trị (rule of law), tự do lập hội, tự do ngôn luận, nền kinh tế thị trường mở, các tổ chức thiện nguyện để giúp đỡ người nghèo, trẻ em, người khuyết hay bệnh tật... Điều quan trọng, các tổ chức, hội đoàn được thành lập là vì tự thân nhu cầu và do chính người dân thành lập, không phải do nhà nước lập nên. Các tổ chức, hội đoàn dân lập này cấu thành một xã hội hoạt động thay vì cấu trúc xã hội được dựng lên trên cơ sở quyền lực nhà nước hay những đơn vị thương mại.

Hegel, một triết gia vĩ đại người Đức, đã đề cập đến vấn đề xã hội dân sự mà tôi đã đọc đâu đó với sự phân biệt về nhà nước và xã hội, đã bàn đến ý chí tự nhiên và ý chí này chỉ có thể được hình thành bằng quyền tư hữu và tương quan trong xã hội phức tạp, các khế ước, cam kết đạo đức, đời sống gia đình, nền kinh tế, hệ thống pháp lý và 1 xã hội có tổ chức. Nhắc lại, phạm vi đề cập rất dài, tôi không lạm bàn quá nhiều về các định nghĩa khái niệm này nữa. Chỉ xin nhắc thêm rằng, trong 1 xã hội dân sự, các tổ chức phi chính trị cũng là thành tố sinh tử cho nền dân chủ. Dân chủ thành công là nhờ những liên kết, khế ước ngang hàng trong xã hội dân sự. Lòng tin và những giá trị chung xây đắp nên vốn xã hội, là kết quả của các thành tố xã hội gắn kết với nhau, chia sẻ và cảm thông, nâng cao nhận thức giữa tương quan mọi thành phần và quyền lợi trong xã hội.

Sự tương quan chặt chẽ của hệ thống xã hội dân sự là sự tác động đa chiều của kinh tế thị trường, xã hội (dân sự), chính trị (nhà nước). Điều này khỏi cần phủ nhận. Tại hệ thống nhà nước của XHCN, chỉ có một lọai nhà nước, đó là nhà nước chuyên chính vô sản. Tôi không giải nghĩa từ chuyên chính, mời các bạn nếu không hiểu xin tra từ điển. Liên quan đến lưỡng cực đã nói ở trên, điều này loại bỏ luôn thị trường là cực thứ hai trong lưỡng cực kinh tế - chính trị, điều mà đã thành sự phổ biến ở các nước dân chủ.

Với đà phát triển, người ta cũng đã thừa nhận khái niệm pháp quyền, nhưng buồn cười là khái niệm đó gắn luôn với XHCN. Nhà nước pháp quyền XHCN. Đây chẳng qua là 1 sự tránh né, đánh tráo khái niệm để giữ nguyên tính chuyên chính, củng cố quyền lực bất khả chia sẻ mà thôi, mà trong những văn kiện đã ra đến đời sống văn học, đời sống văn nghệ 1 thời, sáng tác mà không có tính Đảng là hỏng. Thậm chí ở nhà tôi, bầu tổ trưởng tổ phó, tính tham quyền ăn sâu vào máu đến nỗi có bà còn tự ứng cử mình vào cương vị tổ phó, vì bà ấy là đảng viên. Bà ấy bảo, tổ dân phố cũng phải có tính đảng, mà hiện tại tổ này lãnh đạo tổ không ai là đảng viên cả !!!

Tiếp nối tính pháp quyền XHCN là nền kinh tế thị trường định hướng XHCN. Và để dân chủ, để rộng đường dân chúng hiểu rằng Nhà nước pháp quyền XHCN là NN do dân làm chủ, nên các nhà lý luận của Hội đồng lý luận TW nghĩ ra thêm cái đuôi ''của dân, do dân và vì dân''. Đến đây, xin các bạn đọc lại chỗ in nghiêng về quyền tư hữu của Hegel tôi đã đề cập ở trên, và bài "Của ai" tôi đã viết tại blog này, có đề cập đến khái niệm Sở hữu toàn dân về đất đai. Thực ra, sự từ bỏ quyền lực là không dễ. Quyền lực có một sức thu hút đến không thể cưỡng nổi. Hơn nửa thế kỷ nắm quyền, bảo rằng một ngày rời bỏ nó, chỉ với những sự kêu gọi của Tuyên bố 258, với sự kêu gọi thành lập đảng đối lập của ông Lê Hiếu Đằng, của án tù Phương Uyên - Nguyên Kha, của Cù Huy Hà Vũ hay của rất nhiều những người khác, thì là không thể. Vậy thì cách đặt vấn đề là, thay đổi thể chế hay thay đổi tư duy lãnh đạo ???

Nếu thay đổi tư duy lãnh đạo, thì tôi nghĩ, những ý kiến phản biện của các nhóm trí thức, các blogger kia không phải là không có ý nghĩa.

Xin tạm kết tại entry này. Mỗi người đọc sẽ có suy nghĩ cho riêng mình. Riêng tôi, nếu các bạn dư luận viên có tình cờ ghé vào đây, thì xin đừng như thế này nhé (hình minh họa ở bên cạnh)

 Vì nó phản cảm lắm. Mình tự tôn trọng mình thôi.

P/s: Do khuôn khổ, còn nhiều vấn đề chưa thể diễn giải rõ ràng và hết ý. Tiêu mỗ xin được lượng thứ.

Nguồn: Tiêu Phong

Monday, September 9, 2013

Tiên sư cha thằng cơ chế !

>> Du lịch cứ xin lỗi hoài vậy?
>> Khen thưởng không dành cho chức sắc
>> Người ta vẫn tốt cho đến lúc... bị kỷ luật!


Hơn một nghìn trang sách. Ngồn ngộn các sự kiện . Đại gia thực sự là món quà quý và hấp dẫn mà nhà văn Thiên Sơn đã chuyển đến bạn đọc. Càng bị cấm đoán, càng nhiều người tìm đọc. Trên các hiệu sách ở Bờ Hồ , rất nhiều sách in lậu đã được bày bán . Bìa sách không được in nổi chữ mạ vàng như bản chính mà thậm chí màu sắc từ màu đen cũng chuyển thành màu xanh và in ấn vội vàng để kịp phục vụ thị hiếu của người đọc . Thiên Sơn từ một nhà văn trẻ ít người biết đến bỗng thành nổi tiếng, thành một hiện tượng cho dù anh chả có thêm đồng nhuận  bút nào từ các sách in lậu.

Xuyên suốt tác phẩm là ba tuyến nhân vật :
 Các đại gia lắm tiền, lắm mưu mô thủ đoạn , tàn bạo mà điển hình là nhân vật Tấn Đạt, chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Tập đoàn Đại Á.

Các quan chức đầy quyền lực, thoái hóa biến chất bị các đại  gia biến thành con tin buộc phải kí các quyết định đầu tư theo “chỉ thị” của các đại gia mà điển hình là Lê Đức, một nhân vật phụ trách kinh tế sống trong một  biệt thự ở phố Phan Đình Phùng . Mà ai là người được ở đó thì cả nước đều biết.

Má mì chuyên cung cấp gái đẹp để mua chuộc các quan chức lớn nhỏ , một thủ đoạn quen thuộc để “chăn voi” , điển hình là nhân vật Vân Chi.

Ba thế lực này xoắn quyện vào nhau trong tác phẩm của Thiên Sơn làm nổi rõ sự hoành hành của mạng lưới mafia đầy cạm bẫy giăng mắc khắp nơi.

Điều khá lạ là có hàng trăm nhân vật trong tác phẩm nhưng không tìm thấy một nhân vật nào gọi là chính diện. Nếu có thì nó cũng bị bôi đen hoặc chết yểu dưới bàn tay của tội ác . Tất cả đều là các nhân vật phản diện đầy màu sắc mà nếu dựng thành phim thì đạo diễn tha hồ có đất dụng võ

Cái ngày xưa không xa lắm khi Thuyết “buôn vua” là nhân vật có thật nổi đình đám trong vụ án Năm Cam đã tha hóa cả ủy viên Trung ương Đảng thì nay Tấn Đạt nêu thành chủ thuyết dùng tiền và gái đẹp chăn cả đàn voi kể cả con voi đầu đàn và đã thành công mĩ mãn.

Ngày xưa không xa lắm, chúng ta đã say sưa xem “Một mình chống lại mafia” , đã kinh sợ bàn tay giết người như ngóe của các thế lực tội phạm Italia thì trong Đại gia, bàn tay của mafia Việt Nam còn ghê tởm , tàn ác và nguy hiểm hơn nhiều.

Tất cả chỉ là tiểu thuyết hư cấu . Nhưng vì tác giả đã đưa ra nhiều thông tin rất nóng bỏng , đụng chạm đến nhân vật chịu trách nhiệm trong vụ đổ vỡ của tập đoàn kinh tế Vinashin mà trong tác phẩm đổi tên thành Oceanship nên sách bị thu hồi vì phạm thượng và không có lợi trong khi chúng ta đang chủ trương “tái cơ cấu” . Trong khi các đại gia đã nắm bắt chủ trương này để hớt váng làm giầu nhờ “tái cơ cấu”theo kiểu lấy mỡ nó rán nó.

Phải nói Thiên Sơn tuy là nhà văn, hiện đang công tác tại Tạp chí Điện ảnh nhưng rất am hiểu các vấn đề kinh tế . Các ý kiến của các nhân vật về điều hình kinh tế vĩ mô có thể nói rất chuẩn xác , chuẩn xác đến dễ sợ . Thiết nghĩ các quan chức đương quyền đọc những điều này cũng sẽ giật mình.

Nhưng có một chi tiết rất tài tình khi tác giả cho nhân vật Lê Đức từ chỗ lo lắng mất ăn mất ngủ cho trách nhiệm của mình trong việc làm ăn thua lỗ của các tập đoàn kinh tế đã cười khầng khậc khi tìm ra thủ phạm đã giải thoát cho mình cũng như cho cả hệ thống đó là “lỗi ở cơ chế” . Tiên sư cha thằng cơ chế !

Wednesday, January 30, 2013

Trường ca cá nước lợ

Theo Bộ trưởng Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Vũ Đức Đam: “Nhưng thanh tra lại chỉ tiến hành với thanh tra bộ, tỉnh. Còn với Thanh tra Chính phủ thì không có khái niệm thanh tra lại”


Dẫn lời: Con cá nước ngọt có thể dạo chơi vui đùa theo các khe suối, tung tăng rong ruổi trên các triền sông, tha hồ ngụp lặn, búng nhào từ đầu thượng nguồn đến cuối hạ lưu ... Con cá nước mặn có thể đối đầu với gió to bão lớn, vững vàng lướt sóng đại dương, khám phá, chinh phục những điều kỳ bí mênh mông bất tận của biển cả... Cá nước lợ cũng đớp, cũng vùng vẫy, cũng hung hăng, cũng bầy đàn ... như mọi con cá khác, nhưng nếu nó muốn hóa rồng xưng bá .., nó cũng chỉ có thể làm tung tóe, huyên náo ... một cửa sông nào đó mà thôi. (MP)



Nếu ông giời cho mình chấm điểm, chắc mình sẽ chấm cho cụ Bá Nẵng đạt danh hiệu là “Chính trị gia có nhiều phát biểu lùn văn hóa” nhất trong năm :))

Không phủ nhận sự tham gia ồ ạt của giới truyền thông lá cải kiêm cờ lóc gơ, khai thác cụ Bá như một khía cạnh “lạ” để câu view, thì việc tỉnh táo khi ý thức rằng, nếu không có sự bật đèn xanh, và kín đáo phụ họa của cụ ấy, thì dẫu có bố bảo – báo chí cũng không dám tự tung tự tác đến độ như vậy.

Thế thì túm gọn đại khái được, lá cải cũng là cụ, và cụ cũng là lá cải, nhẻ?

Cũng là điều dễ hiểu, khi trong bối cảnh chính trị hiện tại, Cụ Bá chọn lối phát ngôn nhắm vào lực lượng xã hội bình dân số đông, từa tựa như đám ca sĩ trẻ mới nổi, muốn câu tin nhắn bình chọn và thu hút lượng khán giả tuổi teen, thì cứ rặt chơi kiểu ca khúc một đập ăn quan, dạng như “giờ thì anh hứa để làm gì, đã không còn là gì ...”, hoặc bước hai, sẽ là nude toàn thân để bảo vệ môi trường!

Và nếu thế, thì cụ Bá, là một trong những chính trị gia hiếm hoi có những phát biểu kiểu dân dã đến độ vô học đạt kỷ lục, đại loại như “cho hốt liền, không nói nhiều!!!”

Kiểu nói chuyện, phát ngôn của cụ Bá, là như thế này “Lượt đầu, chả nói làm gì. Lượt hai, anh mới lên nhoằng cái anh ra ngay. Ra thì ra nhưng là vẫn lên, vẫn cứng cỏi như chưa ra, phải không? Cái này thì phải đợi thôi. Ai mà biết được, nhỉ?” :)), nghe hừng hực vãi luyện!!! @ Nhời con Acoustic Guitare phụ họa.

Có lẽ, hơn lúc nào hết cụ Bá Đà Nẵng đang cảm nhận được sự tai hại như thế nào bởi lối chém gió vô tội vạ của cụ.

Cụ đã thấy cái cách mà đám BBC, RFA hay đám rận tri thức nửa mùa bâu vào chưa cụ?

Hốt ai mà không cần nói nhiều hử cụ? Cụ tính hốt cái đám mà nó đã nai lưng ra bơm xèng cho Nẵng trong suốt bao nhiêu năm qua á? Cứ dính đến BĐS và tài chánh ngân hàng là cụ hốt tất á? Thế cụ tiếp tục có ý định đưa dân cụ về với thời thiên đường trâu trước, cày sau à?

Mà cụ thật, đụng ai không đụng, cụ lại đi tuyên chiến với đám đó mần chi hử cụ?

Công tội phân minh, tại sao khi xã hội chơi đẹp ghi nhận công lao của cụ, thì cụ lại không đủ bản lĩnh đứng lên dõng dạc nhận cái khuyết của mình xem nào?

Bản kết luận thanh tra dài 34 trang chứ cóc phải 9 trang như đám kền kền và lũ tri thức rởm đang vần vò. Và thanh tra nó đã múa câu gọt chữ tránh cho cụ mấy ý, cụ chẳng biết hay cụ cố tình không biết mà còn lớ lờ lơ chỉ đạo đám đàn em mồm loa mép giải!!!

Kể cũng tội anh X và cũng nực cười cho đám tri thức rởm thiên hạ. Một thằng nó đã đủ bãn lĩnh ngồi im rung đùi kệ mẹ khi từ cụ Tổng Nú đến cụ 4 Sang thi nhau nổ đùng đoàng đá đểu, thì hà cớ chi mắc mớ chi đến độ nó phải đi tay đôi kiểu đờn bà uýnh ghen với cụ Bá?

Nhẻ?

Huỵch toẹt ra mà nói, Nẵng là một trong những địa phương cực giỏi về ….bịt (kiểm soát hehe) thông tin trong suốt thời gian qua. Thiên hạ chỉ nhìn được vào mặt ưu, chứ cóc nhìn vào được cái dở. Vì thế, chẳng có gì ngạc nhiên khi bản kết luận thanh tra được tung ra, khối chú nức nở như đúng rồi, chửi bới văng mạng. Mà nức nở, cũng rặt lối a dua, tỉnh táo xem cụ Bá sai đúng thế nào thì ít, mà nhắm mắt nhắm mũi lôi cụ X ra chửi thì nhiều :))

Chẳng đâu xa, đám các con giời anh hùng núp lùm vừa vả cụ Bá không thương tiếc trong vụ ông Thanh Cớm ra tòa, nay đã vội lờ tịt đi để ủn đít cụ, mục đích? Chẳng có thương xót ti toe gì mẹ ngoài tham vọng lùa cụ X xuống, nhân thể tiện tay dắt dê đả luôn cụ Nú cụ Bốn?! Nhẻ?

Hô hào Thanh tra công bố kết luận không đúng thời điểm? Thế thì lúc nào là đúng thời điểm? Lỗi thì trước sau cũng là lỗi, nhẽ lúc cụ Bá yên vị mới công bố thì đúng thời điểm chắc?

Nẵng là gì mà tự cho phép mình được ưu ái khác đi hàng chục địa phương nằm trong chuỗi kết luận thanh tra? Tự trị chắc?

Một nội dung thanh tra như thế, kiểu gì chả nằm chềnh ềnh trên bàn của UB Kiểm tra Trung ương, VP Trung ương, các bố trong Bê Cê Tê từ nảo từ nào. May mà nó còn đường đường chính chính công bố trên Vờ Tờ Vờ đấy, chứ nói gở mồm chẳng may thằng nào mắt xếch răng móm chơi đểu nó thậm thụt ăn cắp rồi tung mạng câu view như quả tờ trình đòi đánh roi cụ X thì bỏ bố!!!

Vấn đề là, biết tỏng như thế tại sao các cụ còn lớ lờ lơ đi lúc quyết định bổ nhiệm cụ Bá?

Và cụ Bá cũng đã thừa biết mình như thế nào, sao vẫn còn hung hăng gái đĩ già mồm, trưng dao trưng kiếm làm bộ mặt ngầu diễn trò trên báo như đúng rồi, đòi chém anh này anh nọ, mà anh này anh nọ lại tuyền anh hổ báo?

Cụ Bá, khoái cụ thì cũng khoái thật đấy, nhưng ... cũng đau đầu thú vị phết nhẻ? :))

Để bức biếm họa này đây làm bằng. Bạn nào tìm hộ mình nó đã được đăng trên tờ báo nào với nhé.

Bức họa này, góp phần không nhỏ trong việc mua vui cho thiên hạ mấy ngày qua. Là một trong những lý do (lớn) mà đặng chẳng đừng, cụ Bá bắt buộc phải nhận được đúng thứ cần phải nhận!

Dù, cụ X có muốn lờ đi chăng nữa, khi sự tréo ngoe cũng đã trót rồi!

Đôi khi, cứ đao to búa lớn, thực ra nó lại bé tẻo tèo teo đến độ phì cười. Ít nhất sau vụ này, bố bảo cụ Bá cũng không còn cái trò chém gió như một gã thất phu hàm hồ trên mạng nữa!

Nguồn: DG Blog

P/s: Mệt, mạng miết gì mà cứ rối như rừng...

Xem thêm:
- Rối vì mập mờ
- Hình như có hai Thủ tướng
- Đối ngoại, đối nội của một anh quan tỉnh lẻ
- Quá ẩu hay là sự ngay thơ đầy toan tính
- Phát ngôn ngu ngơ đầu tiên của Tân trưởng ban Nội chính
- Chém vơi Ba Thánh



Monday, January 7, 2013

Nghe lại tiếng chửi

Bà bên trái nhà Ông Ké bán cơm gà... nổi tiếng lắm.
Bà bên phải nhà Ông Ké bán bún gà... cũng nổi tiếng không kém.

Một hôm, khách quá đông, vì tranh dành khách mà hai bà cơm gà, bún gà to tiếng với nhau. Cuộc cãi lộn, chửi lộn kéo dài, ồn ào, đinh tai, nhức óc...

Ông Ké ở giữa, bực mình quá mà không biết làm cách gì để can ngăn, đành im lặng thu lại những âm thanh nặng nề, khủng khiếp đó...
...

Hai bà chửi nhau chán rồi cũng thôi!

Đợi cho tình hình bình yên trở lại, Ông Ké mở loa ngồi rung đùi thưởng thức một lần nữa cuộc hội thoại não nề đó...

Hai bà biết được, đoàn kết, bắt tay cùng nhau... chửi tơi bời khói lửa Ông Ké... khà khà...

Đấy, bà con thấy đấy, chẳng ai muốn nghe lại tiếng chửi của chính mình thêm một lần nữa!

MP

P/s: Ông Ké bịa cho vui thôi... điên gì mà làm như thế phải không bà con... hề hề!


Xem thêm:
- Chợ đời nhốn nháo nói leo
- Cổng chùa thiện ác