Showing posts with label trộm chó. Show all posts
Showing posts with label trộm chó. Show all posts

Sunday, June 23, 2013

Của chó và người

>> Vì sao DNNN khó minh bạch thông tin? (hic, vì minh bạch thông tin thì không còn "đất sống" của lợi ích nhóm)
>> Truyền thống và sự tiếp biến trong hình thành âm nhạc xã hội Việt Nam (Xem bản gốc tại >>> đây)
>> Phương pháp thu mua và xuất khẩu gạo (Chưa phát hiện... đang là những tít báo thời thượng!)
>> Đại hội giết chục nghìn con chó và chuyện mạng người
>>>>> Làm thầy thể thao (Ấy vậy nhưng lãnh đạo Trung tâm HLTTQG Đà Nẵng cho rằng “khiển trách và cách chức HLV” là nặng và đúng người, đúng tội rồi, bất chấp chỉ đạo từ Tổng cục trưởng Tổng cục TDTT Vương Bích Thắng yêu cầu cần loại khỏi môi trường thể thao một HLV tha hóa, biến chất như thế.)


TP - Chỉ trong tuần đầu tháng 6 này, có đến hai vụ kẻ trộm chó bị dân làng vây lại đánh đến chết. Vụ đầu ngày 10/6 tại Yên Thành (Nghệ An), hai kẻ trộm chó là anh em ruột, anh bị đánh chết, em thập tử nhất sinh.

Vụ sau ngày 18/6 tại Thạch Thành (Thanh Hoá), hai tên trộm chó khi bị truy đuổi đã bắn súng hoa cải làm bị thương một số người dân. Kết cục cũng không khác hơn, một trong hai kẻ bị đánh tử vong tại chỗ.

Toà an tỉnh Bắc Ninh vừa tuyên án tử hình kẻ trộm chó bắn chết một cán bộ của uỷ ban tỉnh, khi anh này phát hiện mất chó đã cố sức truy đuổi. Một con chó đổi 2 mạng người ! Trộm chó và chết chóc, đốt xác, đốt xe luôn song hành với nhau trong mấy vụ việc vừa qua.

Trộm chó bây giờ hầu hết đều trang bị dao kiếm, roi điện, súng tự chế…, sẵn sàng chém giết những người truy bắt. Còn phía bên kia là hàng ngàn con người với gậy gộc, nắm đấm và những mồi lửa cuồng nộ. Nhiều vụ, xe cấp cứu chở đối tượng đang hấp hối bị đám đông quây chặt, khiến “cẩu tặc” chết ngay trên xe cứu thương.

Sự tàn bạo một cách vô thức của anh chàng khờ khạo Lennie trong tiểu thuyết “Của chuột và người” (John Steinbeck, Mỹ-Nobel Văn chương 1962), gợi ít nhiều liên hệ đến những gì “của chó và người” trong xã hội Việt Nam hiện tại.

Đôi tay khổng lồ của anh chàng nông dân Lennie luôn thích ve vuốt, cưng chiều những con vật có bộ lông mềm mại, từ chuột, thỏ, đến chó. Nhưng kết cục bao giờ những con vật đó cũng bị bóp nát dưới bàn tay khổng lồ và ngốc nghếch của anh ta. Để rồi sau lần “ve vuốt” đến gãy cổ một người đàn bà, Lennie bị chính người bạn đồng hành kết thúc cuộc sống bằng một phát đạn vào gáy.

Kết liễu giấc mơ của hai người đàn ông nông dân làm thuê nghèo khổ ấy, đó là mua được một ngôi nhà trên mảnh đất nhỏ để trồng trọt, nuôi thỏ, nuôi gà lấy trứng đổi rượu uýt ki, để không còn cảnh tha phương cầu thực.

Cái ác và sự tàn bạo, dù xuất phát điểm là bản năng yêu thương, nhưng không được điều khiển, điều chỉnh bởi sự tỉnh táo, rốt cục sẽ phải trả giá. Giờ thì không chỉ là một đôi tay khổng lồ nhưng mù loà nữa, mà là cả đám đông khổng lồ. Đám đông nhân danh tình thương yêu một loài vật bị cướp đi mạng sống đưa lên bàn nhậu, để bóp nát mạng sống của đồng loại.

Sẽ còn tốn nhiều giấy mực để bàn về tính răn đe chưa nghiêm khắc của pháp luật, cũng như nghiên cứu tâm lý lộng hành, ngang ngược đến kỳ lạ của loại tội phạm này.

Khẳng định con người là “niềm hy vọng duy nhất của chúng ta”, tác giả “Của chuột và người” cũng phải bàng hoàng “chính con người đã thành mối nguy to lớn”. Bởi sợ sệt và lóng ngóng chẳng biết làm gì, nhưng con người lại được thay Thượng đế nắm quyền sinh sát đối với tất cả thế giới này.


Trí Quân

Xem thêm:
- Cái ác lên ngôi khi chính quyền bất lực!
- Mợ chó
- Thịt chó và truyền thông
- Có đất nào như đất ấy không?
- Không nhỏ chút nào!


Thursday, June 13, 2013

Cái ác lên ngôi khi chính quyền bất lực!

>> Im lặng là... bạc
>> Phê bình và tự phê bình
>> Tham nhũng vặt trong khu vực công
>>>>> Bắt khẩn cấp ông Phạm Viết Đào


Lời bàn: Câu chuyện kẻ trộm chó bị dân (Nghệ An) đánh hội đồng cho đến chết mới >>> đây, việc này xưa nay đã từng xảy ra quá nhiều, quá quá nhiều trong sự bức xúc tận cùng của xã hội. Không ai phủ nhận sự hung bạo, lộng hành của "cẩu tặc", nhưng trong cái nhân sinh quan lòng trung thành của loài chó được nhân loại tôn vinh ca ngợi với cái nhân sinh quan đồng loại người với người tạo nên tuyệt tác tiếng Việt hai chữ "đồng bào" rõ ràng đang có vấn đề báo động. Các quan ông, quan bà khi phát ngôn thường viện dẫn vấn đề dân trí, vậy dân trí là gì, nguyên nhân sâu xa nào khiến trong phút chốc người dân trở nên "man rợ, mất nhân tính" đến như vậy?. Nhà báo Phan Văn Tú, trên facebook cá nhân đã đưa ra một thắc mắc rất đáng suy ngẫm:

"Trong chiến tranh, nhiều phi công Hoa Kỳ bị bộ đội bắn rơi máy bay phải nhảy dù, đa phần lọt vào vùng nông thôn miền Bắc. Bấy giờ, dù rất căm thù “giặc lái”, những người nông dân vẫn kìm chế để cùng dân quân tự vệ áp giải họ về giao cho cấp trên xử lý. Vậy mà tại sao giờ đây, chỉ vì bức xúc trước chuyện bị mất chó, người ta có thể giết người, thậm chí giết xong còn tưới xăng đốt xác? 

Những câu chuyện khó tưởng tượng ấy đã và đang xảy ra ở những vùng nông thôn Việt Nam: cả làng giết người, đốt xác! Không chỉ một vụ mà hàng loạt. Không chỉ mới xảy ra mà chuyện kéo dài nhiều năm qua. Tại sao? Tại sao? Tại sao?"

Mình chưa bao giờ có thiện cảm với nhà báo Đức Hiển, nhưng không vì thế ghét lây luôn bài viết hay của anh ta, dù bài viết dưới đây được ra đời đã lâu và đề cập đến vấn đề tưởng chừng như phải cũ! (MP)


PL - Phía sau những vụ giết, đốt xe kẻ trộm chó là sự bất lực của bộ máy công an, chính quyền trong việc điều tra, xử lý hành vi giết người.

Nếu nạn trộm chó gây bất an một thì việc đám đông đánh chết người trộm chó, đốt xe, ngăn cản công an đưa nạn nhân đi cấp cứu... đang gây bất an mười. Phía sau nó là sự bất lực của bộ máy công an, chính quyền trong việc điều tra, xử lý những kẻ giết người; là sự bất lực của xã hội khi cái ác lên ngôi và mặc nhiên được thừa nhận; là sự bất lực của công lý khi để người dân tự xử mà không cần đến chính quyền.

Rõ ràng nạn trộm chó và hành hung những ai dám ngăn cản ở Nghệ An đã khiến người dân phẫn nộ và bức xúc. Nhưng chia sẻ những bức xúc ấy không có nghĩa là đồng tình với việc một đám đông giết người ngay trước mắt chính quyền. Kẻ trộm chó, cho dù côn đồ và hung hãn, thì quyền bất khả xâm phạm về tính mạng, sức khỏe và tài sản của họ vẫn được pháp luật bảo vệ. Và cơ quan công an, kiểm sát, tòa án là công cụ của chính quyền trong việc bảo đảm những quyền căn bản ấy.

Để nạn trộm chó lộng hành tức là trách nhiệm ngăn ngừa, phòng chống tội phạm của công an và chính quyền còn thấp. Khi người dân tự rào làng, dựng barie, tự hạn chế quyền tự do đi lại của mình và người khác để ngăn trộm tức là họ đã tự phát thực hiện những điều mà chỉ có quyền lực công cộng - Nhà nước - được làm. Điều đó thể hiện sự bất lực của chính quyền trong việc bảo vệ tài sản nhân dân.

Sở dĩ kẻ trộm - thực ra là cướp - chó tác oai tác quái vì kháng thể của xã hội trong cuộc chiến chống cái xấu rất thấp. Tội phạm không sợ bị trừng trị, không sợ bị lên án, đánh mất lòng tự trọng nên thay vì xấu hổ và lo sợ, chúng quay lại thách thức xã hội, hành hung những người dám ngăn cản hay bắt giữ.

Tuy nhiên, những con chó dù đắt tiền đến mấy cũng không thể so sánh với sức khỏe, tính mạng con người. Việc giết kẻ trộm chó, cho dù nhân danh nỗi căm phẫn, cũng thể hiện bước lùi của xã hội về tính nhân văn và sự văn minh. Nó gợi nhớ thời sơ khai về pháp luật, khi người ta có thể ném đá đến chết một tội đồ mà không cần phán quyết của tòa án.

Trách nhiệm của cả xã hội là làm sao để kẻ trộm biết sợ hãi sự lên án. Trách nhiệm của chính quyền là làm sao để kẻ trộm chó sợ hãi bị bắt giữ và trừng phạt. Và trách nhiệm lớn hơn nữa của chính quyền là làm sao để người dân không cần phải rào làng, ngăn đường và không thể hè nhau giết người, đốt xe và nếu điều đó xảy ra thì phải bắt giữ và trừng trị thích đáng.

ĐỨC HIỂN


P/s:
Cho tôi chất vấn: Nghiệp vụ điều tra đâu mà sao mấy anh lại dễ dàng bó tay vậy? Những vụ giết người, hủy hoại tài sản “hội đồng” như thế này đâu phải mới mẻ gì mà sao tỉnh khác xử được, Nghệ An lại không? Các anh nghĩ sao nếu có ý kiến cho rằng chính các anh với thái độ chần chừ, buông xuôi đã làm cho tội ác lộng hành? (minhha@...)

Xem thêm:
- Phải gọi thẳng tên tục là thằng ăn cắp
- Chó đàn
- Thịt chó và truyền thông