Showing posts with label nhận định. Show all posts
Showing posts with label nhận định. Show all posts

Saturday, August 3, 2013

Đọc báo đêm khuya

>> Lại cấm!
>> HR 1897: Nước cờ đầu tiên của thế “triệt buộc”
>> Về việc Mỹ thông qua Dự luật nhân quyền Việt Nam 2013
>> Ngoại trưởng Trung Quốc đang “bổn cũ soạn lại”?
>> Bắt người nhà phải ký cam kết khi đi tiêm vắc xin cho trẻ nhỏ là sai quy định


Ru mỏi cả tay gần một giờ đồng hồ thằng bé mới chịu ngủ, mở mạng đọc hai bài mới đây của hai vị họ Phạm, một bài trôi dạt ở vỉa hè ba láp ba sàm, một bài lang thang ở mỏ quặng nhôm Tây Nguyên, cùng một tách cà phê nóng, đốt liên tục thuốc lá trên tay, tật xấu chưa khi nào bỏ được...

Hai vị họ Phạm, mỗi người một phong cách viết, nhưng cả hai đều có cách dẫn chuyện rất quyến rũ, và điều quan trọng là viết về những vấn đề mà hầu như những ai quan tâm, theo dõi đều biết và biết rất rõ...

Có một điếu tế nhị không thể văn phong chỉn chu cận cạnh được, nhưng cũng xem như đã thấy trước được câu chuyện >>> tháng 9...

Mình thích câu kết trong bài viết của nhà báo tự do, tiến sĩ kinh tế ở tín hiệu "hòa hợp hòa giải", đó cũng chính là thái độ >>> gần trong câu chuyện bác Chênh, thời buổi này chẳng ai "tưng tưng" một cách vô ý và đánh cờ tướng chưa hẳn là giải trí, đôi khi đó chỉ là cái cớ để có thể quan sát được từ xa...

Thế "triệt buộc" suy đến tận cùng là "ngang giá", cho dù ai đóng vai "phú ông" hay ai đóng vai "thằng Bờm" thì dân gian cũng kết luận mọi cái khoe khoang phù phiếm đều vô nghĩa, vô dụng. Nụ cười sẽ nở trên môi cả "thằng Bờm" và cả "phú ông" khi "nắm xôi" được đưa ra giao dịch với "chiếc quạt mo"...

Hiểu mà không thể làm được, không thể vận dụng được mới chính là bi kịch!

Đ. M, thèm thuốc lá quá...

MP

P/s: Hì hì >>> Beethoven cần gì phải phân biệt được Dương Thụ với Đàm Vĩnh Hưng?

Xem thêm:
- Bức thư ngày xưa...
- Vô tư chết từ từ nhờ... lãng phí
- Cần xử lý những người ‘ngồi trên mây, làm chính sách’


Thursday, July 25, 2013

Thầy bói sờ voi

>> Sợ cắt thi đua
>> Philippines: Cảnh sát khóc khi ngăn biểu tình
>> Bạc Hy Lai chính thức bị truy tố
>> Kẻ cắp gặp...cô bé giỏi võ trong đường hầm tàu điện ngầm
>> Có một Trường Sa trong lòng núi


Bức xúc trước phát biểu nhăng cuội của một tay phóng viên, cựu ngoại giao Mỹ...

GS gạo cội người Úc Carl Thayer trước nay là người hay bình luận về xu hướng chính trị VN. Phương pháp luận của ông là chia hệ thống cai trị VN thành nhiều phe. Luận điểm của ông cho rằng những diễn biến kinh tế xã hội VN là do xung đột giữa các phe. Phe Cấp tiến vs phe Bảo thủ. Phe thân Tàu vs phe thân Tây phương. Lý giải những hiện tượng chính trị VN, ông đều dựa vào căn bản mâu thuẫn phe phái.

Xin thưa, ở đâu cũng có phe phái ngay cả trên bàn nhậu vui vẻ. Các nước dân chủ nhất cũng phải chia phe, tụ tập lại với nhau gọi là đảng phái. Lý thuyết chia phe của ông không lý giải được tại sao đời sống người Việt ngày càng đi xuống, sống trong nước ngày càng thiếu an toàn. Ông cũng không thể lý giải tại sao thuế lại tăng nhanh hơn tăng trưởng kinh tế. Lý thuyết phe phái của ông đã sai ngay từ căn bản.

Gần đây, có vẻ như GS Thayer dè dặt hơn với những nhận định trật chìa của mình, bằng chứng là những bình luận ngày càng thưa hơn. Nay lại nổi lên ông GS khác từ một nước tư bản giãy chết khác - GS David Brown viết cho ĐH Yale. Không biết ông này có học hàm GS hay không nhưng ông được ĐH Yale tin cậy thì cũng đáng để phong tước Giáo sư (not gia sư). Khoa học chính trị Mỹ vốn danh bất hư truyền về việc tung hỏa mù, bốc thơm đối thủ trước khi đối thủ không gượng dậy được.

GS David Brown nhận định về Chuyến công du hội kiến gấp gáp của Chủ tịch nước CH XHCN VN với Tổng thống Liên bang Cờ Hoa. Ông GS cho rằng do thất bại của chuyến công du Trung quốc trước đó nên chính quyền VN quay ra nhượng bộ về nhân quyền với Mỹ để đổi lấy sự ủng hộ của thế giới Tây phương.

Tào lao đến thế mà cũng có người tin,

Thứ nhất, chiêu bài nhân quyền là để bảo vệ những người mang quốc tịch Mỹ. Ngay đến viên Tham tán Sứ quán Mỹ bụng bự bị đánh đòn ở Huế mà Bộ Ngoại giao Mỹ cũng im lặng thì làm sao bảo vệ được người Việt.

Thứ hai, ý thức hệ của các thế hệ lãnh đạo VN được giáo dục, rèn luyện, phát triển và củng cố từ 1930 đến bây giờ, không thể thay đổi chỉ sau 1 chuyến đi. Ý thức hệ đó là xem Tây phương mà đứng đầu là Mỹ là kẻ thù chiến lược trong cuộc đấu tranh "Ai thắng ai". Mỹ đồng thời là kẻ cầm đầu "Diễn biến hòa bình" chống phá đường lối cách mạng do Đảng CSVN lãnh đạo.

Không phải những vị này kém tài, mà là các vị ấy phân tích tình hình VN với giả định thực tiễn diễn ra tại các nước dân chủ. Phương Tây lúc nào cũng có những tên hề lừa bịp dân Việt Nam thiếu thông tin.

Nguồn: Blog Lý Toét


Xem thêm:
- Hóng hớt chỏng mông chờ tháng chín
- Đàn ong trên đầu ngọn khói
- Căn bệnh mãn tính

Friday, July 19, 2013

Người Việt và người Nhật

>> 'VN đứng đầu nghề bán dâm ở Malaysia' (mời bà con đọc thêm bài >>> này và bài >>> này)
>> Công khai tham nhũng: Còn hình thức (Biết rồi, khổ lắm nói mãi!)
>> Vàng: một nửa sự thật!
>> Đừng “nổ” quá, làm khổ nông dân
>> Sẽ tiếp tục công bố kết quả kiểm tra đất đai ở Đà Nẵng



Hai bài vừa đăng trên GNA (Cúi mà không thấpBức xức về tự hào dân tộc) tạo nhiều tranh cãi và cảm xúc với các BCA. Mới biết cái tính sĩ diện hảo trong con người Việt vẫn còn cao lắm. Nhiều bạn quá khích cho là bất cứ phê bình gì về người Việt “anh hùng” (đúng hay sai) đều là phản động, (wow, chúng ta vẫn sống ở thập niên 1950s à?); nhiều bạn thì lại thấy xấu hổ nhục nhã với hiện trạng “cúi mặt”. Nhiều Emails hỏi ý kiến tôi…

Thực sự, ông già Alan không có xúc cảm gì về vấn đề này. Mỗi con người là một vũ trụ riêng biệt, cái chân giá trị của cá nhân chỉ mình mình định phẩm và đặt mục tiêu; ý kiến của người khác chỉ là…chuyện người ta. Ai khen thì cám ơn, ai chê hay chửi thì cũng không có gì để phản ứng. Vả lại, nói về cả xã hội, thì luôn luôn có đủ loại người, mọi phương thức để phân tích đánh giá đều không khoa học lắm. So sánh về mức độ giàu nghèo hay tỷ lệ tội phạm và môi trường sống có tự do dân chủ hay sạch bẩn thì khá hiển nhiên, nhưng để cho rằng dân tộc này “có đời sống tốt” hơn dân tộc kia sẽ gây nhiều mâu thuẫn vì không thể thống nhất tiêu chuẩn.

Với Alan, tôi không hãnh diện hay xấu hổ khi làm người Việt, người Mỹ hay người ngoài hành tinh. Và chắc chắn là không ai quan tâm là tôi có quốc tịch gì, trừ khi mình ra ứng cử hay đi bầu cử. Vả lại, tôi vẫn thường nói, một thằng “chó đẻ” vẫn là một thằng chó đẻ dù nó có bạc tỷ hay được phong thánh phong thần.

Tuy nhiên, sự so sánh điểm mạnh hay yếu của hai dân tộc Việt Nhật là một đề tài thú vị. Hai dân tộc này đều có “tiếng tăm” về thành tích anh hùng trong chiến tranh. Nhất là khi anh hùng Việt đánh bại Pháp rồi Mỹ; trong khi anh hùng Nhật thua đau đớn tại thế chiến 2 và trả giá khá nặng. Hai xã hội cũng nằm trong ảnh hưởng của Khổng Nho và Phật giáo cả ngàn năm; nên có thể cũng đồng nhất về chuẩn mực đạo đức và trí tuệ.

Nhưng nhìn lại lịch sử, từ đống tro tàn năm 1945, con phượng hoàng Nhật đã hồi sinh mạnh mẽ 40 năm sau đó. Giữa thập niên 1980’s, nhiều trí thức Âu Mỹ phải báo động là mặt trời Nhật sắp khống chế và trở thành nền kinh tế số 1 của thế giới. Bất cứ một người Á Châu giàu có và trí thức nào đều được đồng hóa với người Nhật trong mọi cắp mắt Âu Mỹ. Giới nghệ sĩ, khoa bảng và đại gia của họ đã say mê khám phá văn hóa Nhật và sao chép cùng sáng tạo nhiều truyền thuyết Nhật qua các bài giảng, mô hình kinh doanh và phim ảnh tiểu thuyết.

Cũng khoảng 40 năm sau “mùa xuân đại thắng”, mọi khía cạnh từ chính trị kinh tế đến văn học thể thao của người Việt là một trò cười lớn của nhân loại. Sau khi tiếp xúc va chạm với đủ thành phần người Việt, gần như tất cả mọi dân tộc toàn cầu bắt đầu coi thường khi dễ người Việt, kể cả những đồng minh anh em bằng hữu “hảo hảo” như Trung Quốc, Liên Xô…

What went wrong? (Cái gì sai trái đã xảy ra?).

Chúng ta không thể chỉ phiến diện quy tội cho một cơ chế vay mượn tệ hại. Những yếu tố lịch sử, văn hóa hay dân trí nào khác đã cấu tạo nên tư duy và cư xử hiện tại của người Việt? Khi so sánh với các dân tộc láng giềng, sự lựa chọn của Việt Nam trước đây và bây giờ có là một lầm lỡ vô phương cứu chữa? 

Đây là chủ yếu của đề tài Alan muốn mời các bạn BCA đăng đàn. Xin động não và đóng góp.

Alan Phan

P.S. Riêng các dư luận viên, tôi nghĩ các bạn cứ gởi thẳng bài cho báo Nhân Dân, chúng tôi đã quá quen thuộc với quan điểm của các bạn về “sự thật”, về “biện bạch”, về “răn đe” 70 năm rồi. Tôi nghĩ chúng ta không nên làm mất thì giờ của nhau, vì lương các bạn là do người dân trả đấy chứ không phải ông sếp, ông kẹ nào đâu.

Nguồn: Blog Tiến sĩ Alan Phan


Xem thêm:
- Nghĩ về dân chủ
- Món hàng mang tên "cô gái Việt Nam"
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh và văn hóa