Showing posts with label bốc phét. Show all posts
Showing posts with label bốc phét. Show all posts

Friday, January 17, 2014

Con lạy các thầy!

>> Hà Nội nghiêm cấm tặng quà Tết lãnh đạo
>> Nhóm vận động từ Việt Nam tới Hoa Kỳ
>> 10 công trình kiến trúc nổi tiếng Sài Gòn
>> Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản sẽ thành tâm bão lớn ở TBD
>> Chủ tịch huyện được tặng hộp quà bên trong chứa quả lựu đạn mỏ vịt


Kẻ Sỹ

Con đọc ở đâu cũng thấy các thầy nhà nọ, nhà kia rặt tung hô cái bản thông điệp gì đó mà nghe rặm cả tai. Quả thật con thấy chối tỉ lắm rồi! Mong các thầy dẹp cái đó đi nói chuyện khác hay hơn. Chả hiểu các vị căn cứ vào đâu mà hết tin tưởng lại đến nghi ngờ, rồi tung hô ầm ỹ thiên hạ quá dzậy?

Người viết bài này khẳng định các vị quá ngây thơ và ngộ nhận. Các vị nên nhớ rằng cho đến bây giờ và có thể còn lâu nữa các quan chức nắm quyền cao chức trọng vẫn “Nói dzậy mà hổng phải dzậy, hề!”. Các vị mới chỉ căn cứ vào bài phát biểu do cái tay thư kí nào đó của chú Ba viết nên mà các vị đã ầm ỹ lên là thế nào nhỉ? Bài viết đúng quy trình đấy! Cũng giống như đề bạt Dương Chí Dũng đúng quy trình, thủy điện xả lũ vào đầu dân đúng quy trình, tăng giá xăng, giá điện đúng quy trình vân vân và vân vân. Hết thảy mọi việc, thượng vàng hạ cám, nếu có sai sót thì tại cái tay đánh máy chữ chứ không phải do văn bản luật.

Con đường vừa làm xong thì sụt lún đầy ổ voi đầy hố tử thần, chỉ là do …thời tiết! Thành phố ngập lụt là do trời mưa to! Muôn vàn cái thứ để có thể đổ lỗi.

Bây giờ còn quá sớm để tin tưởng vào những gì họ nói. Đó chẳng khác gì những khẩu hiệu mà mấy chục năm qua người ta đã thấy quá nhàm chán, bực mình đến cực độ. Sau này điều họ nói không trở thành sự thật, chắc chắn là lỗi tại tay thư kí và tay đánh máy chứ “không phải do tớ đâu nhé”. Hi hi! Tin tưởng quá rồi sẽ có ngày các vị thất vọng, xẹp như quả bóng xì hơi đấy!

Con xin cắn rơm cắn cỏ xin các thầy, các cụ, các ông, các bà bớt mồm đi cho để con còn có đủ can đảm cầm tờ báo hay vào các trang blog đọc cho đỡ sầu đời!

Hãy chờ xem việc họ làm hơn là ngồi tán nhăng tán cuội về những gì họ nói!

Nguồn: Blog Quê Choa 


Xem thêm:
- Hãy mở mắt to khi hôn!
- 11 tỉnh xin cấp gạo cứu đói dịp Tết
- Truyền thông cuối năm Quý Tỵ

Friday, November 22, 2013

Đừng có bắt nhau bội thực thịt mỡ thế chứ

>> Bộ quân phục cuối cùng của Đại tướng
>> Xôn xao ảnh cụ Rùa nổi tiễn biệt Đại tướng
>> Đại tướng ra đi: Cây bằng lăng trên phố Hoàng Diệu bỗng chuyển màu lá úa
>> Nổ kho pháo hoa kinh hoàng tại Phú Thọ
>> Tranh cãi chuyện sinh viên xếp hình sex trước Hoàng thành (Chả nhẽ bắt các em ra Hoàng thành rồi cầm cuốn sách triết hay Lịch sử Đảng ra thì mới là "thiện cảm" sao?”)


Cảm giác có cái gì đó không ổn. Hôm trước thì thấy người ta lo bảo vệ mộ Đại tướng khỏi bão, đến hôm qua, lại đọc >>> “Truyền thuyết dân gian” mới về sự khuất phục lạ kỳ của bão Haiyan.

Chứng kiến cảnh đổ nát, hoang tàn, chết chóc của Philippines sau trận cuồng phong mang tên Haiyan mới thấy đất nước mình thật có hồng phúc.

Sức mạnh vô hình ấy ở đâu?... Chúng tôi tin rằng nó tỏa ra từ Vũng Chùa – nơi yên nghỉ của vị Đại tướng đã thành huyền thoại, đã hiển Thánh trong lòng dân. Nhìn trên bản đồ nước Việt, khu mộ Đại tướng nằm trên một vùng đất nhô ra biển, tựa lưng vào núi, án ngữ vị trí tiền tiêu, che chắn cho biển trời Tổ quốc”.

Mình mà là con cháu họ Võ, sẽ quỳ xuống vái 3 vái cái bác viết bài này, mong bác tha cho ông cụ.

Đừng có bắt nhau bội thực thịt mỡ thế chứ.

Nguồn: FB Đào Tuấn

P/s: Bắc Triều Tiên... còn thua xa!?


Xem thêm:
- Cơn bão tâm linh
- Cảnh báo sự 'tiếm danh'
- Một lẻ ba, người mãi xa Hà Nội

Tuesday, June 25, 2013

Tiền hậu bất nhất

>> Ông Bá Thanh nói về bỏ phiếu tín nhiệm (Ông Nguyễn Bá Thanh cho biết, người phải có hai lần nhận phiếu tín nhiệm thấp thì lúc đó mới xem xét bỏ phiếu tín nhiệm hay không tín nhiệm. Ông tỏ vẻ hoài nghi về hiệu quả của quy định này: “Chờ đến khi đó thì cán bộ bị bỏ phiếu bất tín nhiệm cũng vừa hết nhiệm kỳ rồi”.)
>> Không lẽ để vài ngọn gió từ các trang mạng làm lung lay? (Chủ tịch nước cũng cho biết hiện nay trên mạng có rất nhiều thông tin sai sự thật nên người dân cần phải cảnh giác khi tiếp nhận, “nếu không tỉnh táo sẽ thấy xã hội ta đen như mực, không có ông nào tốt, tuy nhiên đại đa số bà con đều tỉnh táo. Một dân tộc anh hùng không lẽ để một vài ngọn gió từ các trang mạng làm lung lay”. – Chủ tịch nước nhấn mạnh.)
>> Cứ gặp lãnh tụ là khóc như mưa
>> Những lý do để chặn Facebook ở Việt Nam (???)
>> “Phản biện và giám sát là “phanh” để báo chí giám sát quyền lực”
>> 30% công chức thi trượt (Chiều 24/6, Bộ Nội vụ cho biết, trong đợt thi nâng ngạch từ chuyên viên chính lên chuyên viên cao cấp của các bộ, ngành có khoảng 30% thí sinh không đạt yêu cầu. Trong đó, số lượng trượt phần nhiều rơi vào các lãnh đạo cơ quan.)


ANTĐ - Bác có thích sự hài hước không?
- Ai chẳng thích, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ mà. Đây chính là yếu tố gắn kết con người với nhau, xóa bỏ mọi hận thù, chiến tranh, đem lại hạnh phúc…
- Thảo nào mà gần đây quan chức nhà mình thích khôi hài thế.
- Làm quản lí có rất nhiều áp lực nên họ cũng cần cười thật nhiều để giảm xì-chét. Ai mới khiến cả xã hội vui vẻ thế bác?
- Dựa trên cơ sở nào mà tính toán như vậy nhỉ, số tiền đó còn chưa đủ cho thằng cháu đích tôn của tôi nộp tiền học thêm mà?
- Ông ấy tính toán thế này, hộ gia đình 3 người mỗi tháng chi tiêu hết 3 triệu đồng, còn 2 triệu trả góp cho ngân hàng, trong 10 năm là sở hữu nhà riêng.
- Ba triệu đồng đó phải chi tiêu tằn tiện như lão Gờ-răng-đê may ra mới đủ, vậy còn tiền thuê nhà, tiền học của con cái, chữa bệnh, ma chay hiếu hỉ, khách khứa nội ngoại hai bên thì tính sao?
- Tôi cũng nghĩ như bác vậy. Để mua được nhà thu nhập thấp mỗi người buộc phải có sức khỏe như Lý Đức, dạ dày bé như của trẻ sơ sinh, họ hàng, thân bằng cố hữu cũng đã chết cả. Trong 10 năm liền vợ chồng con cái cũng không mua sắm gì, chỉ được ăn bỏng ngô ngâm với nước giếng thôi.
- Tôi vẫn còn nhớ, chính vị lãnh đạo này chỉ ít tháng trước đã từng phát ngôn, lương của bộ trưởng phải 40 năm mới mua được nhà thu nhập thấp, sao tiền hậu bất nhất thế nhỉ?

Cận

P/s: Hic, lời nói gió bay!

Xem thêm:
- Hóa ra là như vậy!
- Xây nhà vệ sinh chỉ là một phần nhỏ
- Đừng lẫn "công" với "tư"
- Cò truyền thông



Wednesday, January 11, 2012

Sự hài hước của Nguyễn Thế Thịnh

Chào mừng bạn đến với Phuocbeo Blog!


Đọc xong entry Sẽ đến lúc muốn làm người Triều Tiên của blogger Thịnhbabel, có điều gì đó thật khó tả, vừa có cảm giác hy vọng, vừa có cảm giác thất vọng. Làm sao không hy vọng được khi một đảng viên, một nhà báo kì cựu như anh viết lên được những dòng chữ như thế này.

" ... Giật mình là vì họ vẫn còn kính yêu lãnh tụ của họ. Đừng cười, hãy nghĩ lại mà coi, bây giờ, ta có yêu kính lãnh đạo đến như thế không? Hay thử hỏi, cũng khá lâu rồi, khi nghe vị nào đó qua đời, có ai trong chúng ta rơi lệ? Lại hỏi, vì sao? ...

Tôi cũng phục họ rất công khai, Đảng toàn quyền thì cứ nói lãnh tụ cao nhất toàn quyền, Kim Jong-il được kế vị thì nói ra là sẽ kế vị và thực tế là đã kế vị. Không vòng vo Tam Quốc (để chạy đôn chạy đáo), không đổ cho "tập thể" ...

Tôi nghĩ cuối cùng cũng thế thôi, ăn uống để sống chẳng đáng bao nhiêu. Hiếp đáp, bòn rút của người khác (kể cả việc bán nước từng phần -cách nói của Nguyễn Duy) không cần đến cả liêm sĩ, cuối cùng của cải cũng chẳng để làm gì, chỉ để tiếng cho đời nguyền rủa ...

Trong lúc, tôi thấy mỗi lần quan chức nào đó ở các ngành trên trung ương về địa phương mang theo vợ con, thậm chí là bà con nội ngoại bắt các tỉnh phải cung phụng, lại còn tinh tướng chê hết cái này cái kia, tôi thấy họ không có liêm sĩ. Họ không biết dù phải cung phụng nhưng trong lòng những người cung phụng (kể cả người phục vụ) coi họ chẳng là cái đinh gì ...

Họ không ve vãn, lúc thằng này, lúc thằng kia như một con điếm lại luôn mồm nhân phẩm ..."

Đọc nghe sướng thật!
Nhưng rồi toàn bài vẫn toát lên một sự thất vọng, chợt nhớ đến "Nghịch lý Quảng Bình" của nhà báo tự do Xuân Bình, thầm thích thú một mình. Trong một entry blog mình, anh Thịnh từng tâm sự anh chỉ muốn làm một chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng, nhưng xem ra, cái tư tưởng ấy có vấn đề rồi, cũng xin anh bỏ qua cho tui cái tính ngạo mạn, góp bàn tí chút.

- Nếu như anh viết ... giàu để làm gì, trẻ và giàu như Mark Zuckerberg là cùng, thì cũng qua Việt Nam cưỡi trâu và chơi trò bịt mắt bắt dê ... Thưa anh, người Việt Nam muốn giàu để đi du lịch qua Mỹ ngắm tượng Nữ thần Tự do, qua Pháp để ngắm Tháp Eiffel, qua Nhật ngắm núi Phú Sĩ, qua Trung Quốc để ngắm cái chuồng gà dán hình ông Mao... và cuối cùng để tìm hiểu nguyên nhân vì sao bọn đế quốc, thực dân, phát xít, bành trướng bá quyền ấy đã đến và làm khổ Việt Nam trong quá khứ nhiều như thế. Khát khao thịnh vượng là chính đáng anh à, quan trọng là cách làm như thế nào thôi.

- Nếu như anh viết ... không ai chết vì không có điện thoại di động, cũng không ai chết vì không có Internet ... Thưa anh, đúng như vậy, không ai chết vì không có những thứ ấy, kể cả không có áo quần, nhưng người Việt Nam bình thường không ai lại cởi truồng đi ra ngoài đường. Anh đã từng tác nghiệp tại báo Quảng Bình và nay là báo Thanh Niên. So với hơn 700 tờ báo trong nước, báo Thanh Niên khác gì là " chiếc di động hiện đại nhất, internet tốc độ cao nhất " trong hệ quy chiếu môi trường, phương tiện, phong cách làm việc và tiếng tăm. Ví dụ, một lần nữa, nếu cho anh chọn lựa làm việc ở báo Quảng Bình và báo Thanh Niên, anh sẽ chọn nơi nào?

- Nếu như anh viết ... dân tộc Triều Tiên giàu liêm sĩ. Nghèo thì nghèo, mày đừng hòng đụng đến tao.Tao có thể nhịn ăn để làm vũ khí hạt nhân, mày hãy coi chừng, tao không đụng đến mày thì thôi ... Thưa anh, một dân tộc liêm sĩ không bao giờ chịu nhịn đói, cày cuốc khổ cực để chỉ phục vụ quyền lợi cho một nhóm người, một tộc dân liêm sĩ không bao giờ cứ ai "cù lét" một tí lại giẩy nẩy lên, dọa "đánh" người anh em ruột thịt máu mũ của mình, một dân tộc liêm sĩ không thể nhịn đói để làm ra cái vũ khí mà khi bắn ra nó có thể giết hại hàng loạt sinh linh vô tội, một dân tộc liêm sĩ không chấp nhận nghèo đói để ngữa tay xin viện trợ lương thực, họ là một dân tộc có tài thực sự nhưng bất lực, bế tắc vì bạo tàn quyền lực. Không riêng gì tui, đa số những người tiến bộ trên thế giới mong muốn và tin rằng họ sẽ thoát ra hoàn cảnh đó và trở nên giàu sang thịnh vượng.

- Nếu như anh viết ...toàn đất nước Triều Tiên biến thành một bảo tàng lớn, sống động, lấy nguồn thu chính từ khoáng sản và du lịch ... Thưa anh, như tui đã viết trong entry "Tản mạn sau cái chết của nhà độc tài", luật pháp không cấm ai ước mơ, nhưng ước mơ muốn biến Bắc Triều Tiên thành một viện bảo tàng XHCN nguyên thủy chỉ để thế giới xem chơi thì... nhẫn tâm quá. Anh cũng đã từng sống qua thời đó rồi, tự ngẫm nghĩ mà so sánh. Ở Việt Nam, một trong những nổi buồn nhất là bán tài nguyên khoán sản, thế mà anh lại đem nổi buồn ấy cấy cho nước họ. Còn muốn làm du lịch thành công, muốn người ta biết đến nhiều thì phải mưu mẹo, lừa lọc giống như anh không muốn mà cũng phải làm tuyên truyền viên cho Vịnh Ha Long đấy thôi. Giỡn vậy để mà nói rằng, làm du lịch cũng là kinh tế thị trường, cũng phải cạnh trạnh gây gắt lắm.

Còn anh sẽ hay không sẽ làm người Triều Tiên thì tùy. Như anh từng tuyên bố sống vì vợ vì con là không hèn, một người sống vì vợ vì con như anh thì nếu những thành viên ấy không chịu qua nơi đó sống, đoán là anh sẽ không đi một mình đâu.

Hy vọng và thất vọng của tui là thế, tự an ủi mình rằng chắc anh ấy hài hước mà thôi.


Xem thêm:
- Khôn như Thượng thư văn hóa
- Gái mại dâm lại đứng đường và điếm chúa sẽ lên ngôi


Friday, July 31, 2009

Đại học tiêu chuẩn quốc tế?

Đọc bài " Đà Nẵng xây đại học 'tiêu chuẩn' quốc tế " trên BBC mà giật cả mình, ôi những nhà lãnh đạo Đà Nẵng nhìn xa trông rộng, luôn đi trước thiên hạ... Nhưng mà cái gần nhất, sát nhất thì họ không nhìn thấy...
Để có miếng đất 50 ha ở Hòa Vang tậu trường thì đó là điều có thể.., để có khoản tiền 100 triệu USD vay từ Ngân hàng Phát triển Á châu (ADB) và Ngân hàng Thế giới (WB) thì cũng là điều có thể.., để có giáo sư tiêu chuẩn quốc tế về dạy cũng lại là điều có thể..!

Nhưng cái không thể ở Đà Nẵng nói riêng này và cả miền Trung khốn khó nói chung kia, là có vơ vét, là có lùng sục khắp hang cũng ngõ hẽm cũng không thể nào tìm kiếm được đủ lực lượng sinh viên đạt "tiêu chuẩn" quốc tế để học...

Muốn có sinh viên đạt tiêu chuẩn quốc tế, thì trước tiên, phải có mầm non, mẫu giáo đạt tiêu chuẩn quốc tế, phải có tiểu học, trung học đạt tiêu chuẩn quốc tế. Không phải cái gì "phịa" ra cũng được, đừng xây nhà trên nóc nữa các ông àh!

Thưa các vị lãnh đạo đáng kính của Đà Nẵng, có khi nào các ông ngồi uống trà và ngẫm nghĩ về chính bản thân các ông, rồi giật mình thảng thốt, tài "lãnh đạo" của mình đã đạt "tiêu chuẩn" quốc tế chưa nhĩ!

Con diều nó bay thiên hạ ngắm nhìn, các ông mà "bay" thiên hạ cười ra nước mắt đấy ạh!

MP

P/s: Giáo sư Nguyễn Lân Dũng nói qua tham khảo bài viết mới đây của hiệu trưởng đại học Harvard, có ba điều cốt lõi của đại học - mà Việt Nam chưa làm được.
“Đại học là nơi thu hút tinh hoa, kể cả những người nghèo không có điều kiện đi học, cũng phải cấp tiền cho họ học. Nó là cục nam châm thu hút tất cả nhân tài,
“Điều thứ hai đại học là nơi giải quyết các điều khoa học bức xúc của đất nước, là nơi khám phá khoa học mới,
“Điều thứ ba là nơi phản biện những điều đất nước cần phản biện. Nếu như chính khách không nói được thì đại học phải nói lên những trăn trở một cách rất độc lập.