Showing posts with label phiếm. Show all posts
Showing posts with label phiếm. Show all posts

Sunday, January 19, 2014

Chuyện nhà họ báo

>> Liệu có giết hết sâu?
>> Vĩnh Biệt Hoàng Sa! (nhân tiện mời bà con xem lại bài >>> này!)
>> Hồi kết cho Phạm Quý Ngọ ở đâu?
>> Công nhân điện lực “bốc cháy” trên cột điện
>> 141 bắt 2 bộ da hổ trên đường vận chuyển hộ “1 ông anh”


Nhà kia có mấy anh em trai. Mỗi người một nghề nhưng gặp nhau là đủ chuyện, từ chuyện chính trị - xã hội đến chuyện văn hóa – giải trí… Không hiểu sao dạo này tòan nói chuyện cướp giết hiếp chân dài lộ hàng đại gia gái bao… Ông bố nghe chả nói gì, thỉnh thỏang còn tham gia bàn tán. Bà mẹ thấy chướng tai nhưng nghe mãi hình như cũng quen.

Đến một ngày thấy đứa cháu nội cũng lanh chanh góp chuyện, bà mẹ mắng: - Chúng mày không còn chuyện gì hay sao mà tòan chuyện tào lao thế? 

Thằng Ba cười: tào lao mà nhiều người thích mẹ ơi, nhờ thế mà con cưa được khối em. 

Thằng Hai nghiêm giọng: chú tòan nói chuyện bậy bạ, lọai gái đến với chú cũng chả ra gì.

- Vâng, anh nói chuyện nghiêm túc tử tế. Bởi vậy mới ế dài ra đấy!
- Tử tế khối ra đấy. Anh tòan nịnh bố mẹ thôi, em còn lạ gì. Thằng Tư nói.
- Trong nhà cũng phải có đứa ăn nói đàng hòang chứ. Mất dạy hết như chúng mày để thiên hạ người ta chửi cả bố lẫn mẹ à?

Thằng Út khinh khỉnh: người ta chửi lâu rồi, từ khi bố mẹ không nuôi được bắt chúng con phải tự kiếm sống.

- A thằng kia mày hỗn phỏng? Chó không chê chủ nghèo mà chúng mày chê bố mẹ hả? Ai bảo chúng mày muốn giàu nhanh sang vội? Mà ai cấm chúng mày làm giàu tử tế, sao cứ rúc vào mấy cái chỗ không ra gì mà kiếm tiền?
- Chỗ tử tế mẹ tưởng dễ vào lắm à? Đấy, anh Hai kiếm tiền tử tế nên bố mẹ cứ phải bao cấp mãi đấy.
- Nhìn lên ko bằng ai nhưng nhìn xuống xem nhà mình còn hơn khối nhà. Sao chỉ biết có tiền mà không coi ai ra gì? Tiền kiếm được vào túi chúng mày chứ có nuôi bố mẹ nuôi thằng Hai ko mà tỵ nạnh?
- Vâng, không nuôi ai, mẹ tưởng chúng con ăn một mình chắc? Mẹ hỏi bố xem tiền đâu bố đi chơi golf, ngày nào cũng nhà hàng khách sạn 5 sao, năm nào cũng du lịch khắp nơi, chưa kể… Thằng Ba nói mặt lạnh tanh.
- Thằng kia im đi kể lể gì? Mày làm ăn bậy bạ không có tao che chắn chạy chọt thì có tồn tại mà kiếm được tiền như thế ko?
- Ối giời ơi, cả ông cả bố như thế, sau này các cháu tôi liệu có nên người không?!

Nguồn: FB Hậu Khảo Cổ


Xem thêm:
- Đẹp mặt chưa!
- Cần lao chơi đồ cổ!
- Cổng chùa thiện ác

Monday, September 16, 2013

Mít Đặc và Biết Tuốt

>> Nghị định “vượt” luật
>> Cổ đông FPT ào ạt thoái vốn: "Không phải ngẫu nhiên"
>> Coi chừng nhầm lẫn giữa chè vằng và cây lá ngón


(Mít Đặc và Biết Tuốt là hai bạn thân, nhưng Mít Đặc làm toán hay bị sai, còn Biết Tuốt thì hay làm đúng hơn. Hãy thử xem xem Mít Đặc sai ở những chỗ nào)

1. Vận tốc trung bình

Mít Đặc chạy vào khoe với Biết Tuốt:

- Hôm nay tớ đạp xe quanh bờ hồ hai vòng. Vòng đầu tớ hăng hái nên đạp với vận tốc 20km/h. Vòng sau tớ mệt rồi nên chỉ đạp với vận tốc 10km/h. Tính ra là tớ đạt vận tốc trung bình 15km/h cho hai vòng quanh hồ !

- Bạn tính nhầm rồi! – Biết Tuốt nói – Vận tốc trung bình của bạn không phải 15km/h đâu.

- Nhầm là thế nào – Mít Đặc phản đối – 20 cộng với 10 chia cho 2 bằng 15 chứ còn gì nữa.

- Đúng thế, nhưng mà vẫn nhầm.

Theo bạn thì Mít Đặc có nhầm thật không ? Nếu nhầm thì vận tốc trung bình của Mít Đặc là bao nhiêu?

2. Tăng trưởng bao nhiêu

Mít Đặc và Biết Tuốt lạc vào một xứ lạ, do một Lãnh Tụ Sáng Suốt (LTSS) cai quản. LTSS đang kể thành thích của mình với nhân dân:

- Hỡi đồng bào, hai năm quá chúng ta đã trải qua một năm thời tiết khó khăn rồi đến một năm thời tiết thuận lợi. Năm khó khăn,  thu nhập của bà con bị giảm 40% so với năm trước đó. Còn trong năm thuận lợi, thu nhập của bà con tăng được những 50% so với năm trước đó. Như vậy là sau hai năm, trải qua cả thời kỳ khó khăn và thuận lợi, nhờ có sự lãnh đạo tài tình của tôi, thu nhập của bà con đã tăng lên được 50% – 40% = 10%

Mọi người vỗ tay ầm ỹ hoanh nghênh tài lãnh đạo kinh tế của LTSS. Cả Mít Đặc cũng vỗ tay theo. Tuy nhiên có mấy người vẫn thắc mắc: “Thu nhập tăng lên, mà sao ta vẫn đói hơn hai năm trước nhỉ”.  Riêng có Biết Tuốt buột miệng nói: “Tăng đâu mà tăng, có giảm 10% thì có”. Vì câu đó mà Biết Tuốt suýt bị LTSS tống vào tù, may mà kịp chạy thoát thân.

Vậy thì thực ra là thu nhập của người dân xứ đó tăng hay giảm bao nhiêu phần trăm trong hai năm, vì sao ?

3. Bộ trưởng tham nhũng

Biết Tuốt cầm một tờ báo đọc rồi chỉ cho Mít Đặc xem:

- Cái nước X này tham nhũng ghê chưa này. Nội các có 20 bộ trưởng, trong đó có bộ trưởng trong sạch, nhưng cứ hai bộ trưởng bất kỳ thì có ít nhất một bộ trưởng tham nhũng trong đó.

- Nhiều thế cơ à, đến một nửa số bộ trưởng là tham nhũng cơ à! – Mít Đặc thốt lên. – 10 bộ trưởng tham nhũng thì đúng là nhiều thật!

- Nhiều hơn thế nữa cơ – Biết Tuốt nói.

Theo bạn thì nước đó có bao nhiêu bộ trưởng tham nhũng, và bao nhiêu bộ trưởng trong sạch ?

Nguồn: ZeTaMu

P/s: Nhân dịp Trung Thu, giới thiệu với các em một tập truyện thiếu nhi của nhà văn Nikolai Nosov (Nga) rất hay, rất thú vị ra đời vào năm 1953 có tên là "Cuộc phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn", các em tìm đọc nhé...

Xem thêm:
- Tội đồ quốc gia!
- Giấc mơ, thiên tài
- Tiên sư cha thằng cơ chế !

Tuesday, September 3, 2013

Tư duy nào "tích cực" hơn?

>> "Vai trò quyết định của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng"
>> Cần hiểu đúng về nghị định quản lý Internet mới
>> “Sự thật về Thác Bản Giốc” và nhận thức sai lầm về chủ quyền lịch sử
>> Cafe Cộng & Nghị Định 72


Đã rất nhiều lần tui muốn bỏ thuốc lá nhưng cảm thấy xấu hổ. Nhìn gói thuốc, tui lại nghĩ về những người nông dân một nắng hai sương cho các vườn nguyên liệu xanh tốt. Thấy làn khói trắng, tui lại nghĩ về những người công nhân vất vả trong các dây chuyền sản xuất thuốc lá.

Những người nông dân ấy, những người công nhân ấy đều có gia đình, đều cần chăm sóc những người thân, đều có những dự tính tương lai cần tiền bạc để thực hiện.

Nếu tui không hút thuốc, dù chỉ mình tui, có thể họ sẽ thất nhiệp, có thể những giấc mơ học hành của con cái họ sẽ sụp đổ.

Tui không thể ích kỷ chỉ lo cho sức khỏe của mình. Tôi hút để góp phần biến ước mơ của rất nhiều người thành sự thật.

He he, tuần mới vui vẻ!!!

Nguồn: Facebook Phan Văn Tú

Phản biện của >>> Cù Thị Thanh Huyền: Nhìn gói thuốc, mình không thể không nghĩ đến vài đồng nghiệp của mình có cha đi sớm vì ung thư phổi; không thể không nghĩ đến bác ruột của mình, ở giai đoạn cuối, xung quanh khối u, máu phún ra không thể cầm được. 

Nhìn khói thuốc, mình hình dung ra cái giọng gay gắt của con, vì con không thể chịu được cái mùi hăng hắc xộc thẳng vào mũi; mình nhớ đến bao lần mang con đi bác sỹ tai mũi họng, mà lần nào bác sỹ cũng dặn, không dc cho ba nó gần nó, hôn nó nghe chưa! 

Nhìn gói thuốc, mình không thể không nghĩ đến ngày mai của con mình, nếu không còn cha nó. Vì cha nó là niềm tự hào, là tấm gương, là điểm tựa của tụi nó. Và mình cũng nghĩ đến mình, làm thế nào mà mình có thể nuôi dc hai con nhỏ, một mẹ (chồng) già/ quá già, nếu chỉ còn một mình đây. Mà còn một mình còn là may mắn, lại đeo theo một người dặt dẹo nữa, thì biết làm thế nào! 

Và trên tất cả những khó khăn ấy, mình không muốn sống một mình, khi đã có 2 mình suốt gần 20 năm qua. Nói ra có vẻ ích kỷ nhỉ. Nhưng, cứ nếu mỗi một tế bào nho nhỏ của xã hội này cũng đang gào thét nỗi khát khao như thế, mình nghĩ cũng đáng để lắng nghe lắm chứ! 

Cái to lớn ngoài kia không biết có xây đắp được bằng khói thuốc không, chứ cái nhỏ bé là tổ ấm của mình kiểu gì cũng bị khói thuốc thiêu rụi ấy. 

Phải nói những lời này mình cũng ngại quá à. Mình thấy mình nhỏ nhen, ích kỷ thiệt á! Đúng là đàn ông sinh ra để lo những chuyện to lớn, còn đàn bà tui mình chỉ biết quẩn quanh những hũ mắm với lọ tương cà! 

Mình chỉ đùa thôi nha! Đừng ai cảm thấy bị tổn thương nha! Hihi!

P/s: "Hút thuốc lá có thể gây ung thư phổi"

* Khi hút thuốc là cực hình

Nhân hôm qua Từ Thứ nói về chuyện bị tra tấn ở phòng hút thuốc tại các sân bay, mình nhớ có chụp bức ảnh này ở sân bay Skavsta (Stockholm – Thụy Điển). Đây là sân bay phục vụ các hãng hàng không giá rẻ, ở rất xa trung tâm (Hình như đi xe bus hơn 100 cây số mới ra tới). Phòng hút thuốc tại đây giống như một cabin điện thoại công cộng hinh lăng trụ, chỉ có một người vào được, ai xong thì ra cho người khác vào. Người hút thuốc bị các hành khách chờ lên máy bay nhìn vào qua "bức tường" kính trong suốt như những kẻ lạc loài... (Facebook Phan Văn Tú)


Xem thêm:

- Chiến thắng kép?
- Cái này gọi là sai lầm khó đỡ
- Nổi "oan ức" của bác Thợ Kạo

Thursday, May 9, 2013

Màu lạ

>> Thống đốc Nguyễn Văn Bình
>> Sự thật đằng sau việc NHNN liên tục bán vàng
>> Ngân hàng Nhà nước đang tự sát


SGTT.VN - Bức không ảnh đầu tiên mà vệ tinh viễn thám VNREDSat-1 gửi về khiến ai nấy bối rối. Trên dải đất chữ S bên bờ Thái Bình Dương, màu xanh của rừng giờ chỉ còn vài đốm nhỏ. Trong khi mọi người buồn rầu, một nhà khoa học an ủi:

– Thôi, không sao đâu, khi 500 sân golf xuất hiện thì nước mình lại xanh rì ấy mà!

Nghe thế cũng an lòng, mọi người tiếp tục nghiên cứu bức không ảnh. Một tiếng kêu mừng rỡ:

– Vàng, vàng choé! Mỏ vàng lộ thiên vừa xuất hiện!

– Bé cái lầm. Đó là mấy chục tấn vàng được đem ra đấu giá đó.

Nhà nghiên cứu kia tẽn tò tiếp tục xem xét, lát sau lại la lên:

– Chết cha, sao trên mặt nước mình lại có… nốt ruồi đen? Tính theo tỷ lệ thì cái cục này phải lớn bằng hòn núi chứ không ít!

Một nhà khoa học già nhíu mày suy nghĩ rồi phán:

– To như thế mà màu đen thì đích thị là hòn… nợ xấu!

Săm soi tiếp, lại có tiếng kêu:

– Trời, Biển Đông đầy những chấm đỏ như hòn than. Núi lửa xuất hiện hồi nào sao bọn mình không biết cà? Chà, đủ thứ màu lạ thế này thì chắc phải nhờ nhạc sĩ Trần Tiến, tác giả bài Sắc màu giải đáp hộ.

– Nhưng câu trong bài Sắc màu là “Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng”, còn đằng này là chấm thêm… đỏ đỏ! Quý vị theo dõi báo chí có thấy nói gì về tình hình Biển Đông hổm rày không?

– Theo báo chí trong nước thì Biển Đông vẫn yên tĩnh.

– Thế theo báo chí nước ngoài?

– Để xem… A, có rồi: hàng chục tàu láng giềng xâm nhập vùng biển Việt Nam, thậm chí có ảnh tàu họ xịt vòi rồng đuổi tàu cá người ta nữa. Thế thì rõ rồi.

– Rõ cái chi?

– Nộ khí xung thiên đã tới trời: mấy cái chấm đỏ đỏ đó là… cục tức của ngư dân đấy!

NGƯỜI GIÀ CHUYỆN