Showing posts with label Sách. Show all posts
Showing posts with label Sách. Show all posts

Sunday, September 29, 2013

Tại sao người ta sợ hãi một cuốn sách đến như vậy?

>> Putin - Gorbachev thứ hai
>> Lúng túng xử lý nợ thuế
>> Tản mạn về văn hóa “Còm”
>>>>> Gửi các bạn chê… Huyền Chíp
>> Thời của “bò rống” lên ngôi?!


Trước khi Huyền Chip xách ba lô đi bụi rồi xuất bản sách thì thói xấu người Việt Nam đã trứ danh thiên hạ rồi. Khỏi cần phải đợi đến khi cô này viết sách thì người ta mới biết đến thói chôm đồ siêu thị, thói lấy quá nhiều đồ ăn và sau đó bỏ phí trong các tiệc buffet, thói ăn to nói lớn, thói chen ngang khi người ta đang xếp hàng... của du khách Việt.

Huyền Chip chỉ viết sách, tốt xấu gì thì đó cũng là góc nhìn của cô ấy, trải nghiệm của cô ấy. Bạn nào bị truyền cảm hứng bởi câu chữ của cô ấy để rồi làm việc xấu thì chính bản thân bạn đó phải chịu trách nhiệm, không phải Huyền Chip. Bởi Huyền Chip không có nghĩa vụ truyền cảm hứng cho bạn trẻ nào ra nước ngoài làm việc xấu cả. Cô ấy chỉ viết về trải nghiệm (có thật hoặc hư cấu) của mình. Đừng đổ lỗi cho Huyền Chip.

Huyền Chip viết sách thổi phồng sự thật, hư cấu, bịa đặt...? Thì đã làm sao? Cô ấy có quyền hư cấu trong sách của mình, cô ấy có quyền bịa. Và nếu một ai đó (hoặc báo chí) thấy rằng cuốn sách của cô ấy, những điều bịa đặt (nếu có) của cô ấy gây tổn hại cho mình, vật chất hoặc tinh thần, thì cứ việc chất vấn, hỏi cho ra nhẽ, hoặc văn minh nhất, kiện ra tòa và chứng minh trước tòa để đòi bồi thường hoặc yêu cầu ngăn chặn. Hoặc là tẩy chay, kêu gọi tẩy chay cuốn sách.

Còn lại thì, bản thân tác phẩm của Huyền Chip, dù đầy rẫy hư cấu hay thấm đẫm sự thật, tự thân nó vẫn có đầy đủ quyền được xuất bản, lưu hành. Nhân danh bất kỳ cái gì để cấm lưu hành cuốn sách đều đi ngược lại niềm tin của cá nhân mình về tự do (xuất bản, báo chí, thông tin, ngôn luận...).

Mình viết quả này sau khi đọc những lời buộc tội và cảnh báo quyết liệt trên tờ Pháp luật TP.HCM: "Nếu nhà xuất bản này và Cục Xuất bản không có những động thái ngăn chặn cuốn sách thì hậu họa sẽ thật khó lường".

Tại sao người ta sợ hãi một cuốn sách đến như vậy? 

Nguồn: Đỗ Hùng

P/s: Độc giả L.N.L. bình luận: "Vụ sách của Huyền Chíp đã đi quá xa khi có kiến nghị huỷ bỏ quyền sách. Sao lại có cái trò nhân danh này kia để buộc huỷ sách được. Nếu thực sự Huyền chip vi phạm luật này kia khi di chuyển hoặc xin visa, việc đó đã có các bộ phận khác lo và giải quyết trực tiếp vào các hành động vi phạm đó, và quyển sách sẽ bị bạn đọc từ chối nếu nó làm cho độc giả mất tin tưởng, chứ không phải là trừng phạt bằng một hành động ra lệnh huỷ bỏ hay ngừng xuất bản quyển sách. Hành động tẩy chay của độc giả không bao giờ và không nên được hiện hữu bằng một hành động độc đoán của cơ quan công quyền mang tên ‘cấm’ hay ‘đình chỉ’. Đó là một hành động rất phản cảm trong một xã hội văn minh. Một khi sách là một hoạt động thuộc về lĩnh vực tinh thần và tự do tư tưởng, tự do biểu đạt, thì trong bất kì tình huống nào thì ra lệnh cấm sách, đình chỉ sách đã là một hành động không nên và rất phi dân chủ".


Xem thêm:
- Là thế này Huyền Chip ạ!
- Ông thật đáng thương, thưa GS!
- Ai sẽ làm luật sư cho Trương Duy Nhất?

Thursday, September 26, 2013

Phạm Xuân Ẩn

>> Phạm Xuân Ẩn: Tên người như cuộc đời
>> Phạm Xuân Ẩn và huyền thoại nghề báo khiến Mỹ 'chết sặc'
>> ‘CIA muốn học hỏi từ Phạm Xuân Ẩn’
>> Trần Dân Tiên thực là ai? (nhân tiện mời bà con xem lại bài >>> này!)
>> Độc quyền quảng cáo ở Đà Nẵng: Nhiều “đặc ân” cho VietArt OOH



Hai Trung Phạm Xuân Ẩn X6: Điệp viên quá hoàn hảo

Một người đi suốt hơn 15 năm Sài Gòn (tính từ khi học xong ở Mỹ trở về) ở một vị trí kỳ lạ như Phạm Xuân Ẩn, cho đến cuốn sách tiểu sử nổi tiếng nhất, Perfect Spy của Larry Berman, vẫn không khám phá được ở tầm sâu, như chính tác giả viết với không ít cay đắng:

"Một trong những điều mà tôi cảm thấy tiếc là đã không đề nghị Ẩn nói kỹ càng về cuộc xung đột hay căng thẳng nội tâm giữa việc biết bạn bè mình đang bước vào một cái bẫy kinh khủng mà ông và những người khác đã góp sức để giăng ra, và việc chẳng thể làm gì khác ngoài câu nói, "Hãy cẩn trọng". Tôi phân vân không biết trong cuộc đời của ông, ông có trải qua những đêm mất ngủ hay cảm thấy băn khoăn về mặt đạo đức hay không" (tr. 230 bản tiếng Việt).

"Những băn khoăn về mặt đạo đức" có tồn tại ở Phạm Xuân Ẩn không, nếu có thì dưới hình dạng thế nào?

Tác giả đã khéo tạo ra một số cao trào, trước tiên là việc Phạm Xuân Ẩn cứu phóng viên Anson để mở đầu, rồi các chi tiết như Phạm Xuân Ẩn chính là người Việt Nam đầu tiên xuất hiện ở trung tâm tị nạn sau này (quanh quẩn Santa Ana), và khi vợ con ông chạy khỏi Sài Gòn năm 75, nơi đầu tiên họ đến cũng chính là ở đó, chỗ Phạm Xuân Ẩn đã học nghề báo trước đó gần 20 năm (Orange Coast), hoặc chi tiết Trần Kim Tuyến được Phạm Xuân Ẩn nhét vào qua khe cửa để kịp lên chuyến trực thăng cuối cùng, rồi lại được tướng Trần Văn Đôn, một kẻ thù khác của mình, đỡ lên máy bay.

Nhưng rốt cuộc Phạm Xuân Ẩn là như thế nào? tầm vóc câu hỏi này quá lớn, cũng như tầm vóc những gì Phạm Xuân Ẩn đã làm, toàn vào những thời điểm then chốt: Ấp Bắc, Mậu Thân 68, mùa hè đỏ lửa 72 rồi vị trí xung yếu của Buôn Mê Thuột hồi đầu 75 để bắt đầu chiến dịch HCM.

Không thể hiểu nổi, chỉ biết là Phạm Xuân Ẩn giống hệt một số nhân vật đặc biệt nhất, phức tạp nhất trong các tác phẩm của John Le Carré; ngay tên quyển sách Perfect Spy cũng gợi nhớ ngay đến A Perfect Spy của Le Carré, và Phạm Xuân Ẩn đặc biệt làm ta nghĩ đến những nhân vật nói vô cùng nhiều, vô cùng quảng giao và có cái nhìn sắc sảo kỳ lạ, đặc biệt là The Taylor of Panama của Le Carré - giống nhất ở đặc điểm: vỏ bọc hoàn hảo.

Đây là bài viết của Stanley Cloud, đồng nghiệp cũ của Phạm Xuân Ẩn ở Time, khi Phạm Xuân Ẩn qua đời.

Bản dịch mới của anh Đỗ Hùng rất tốt, khác hẳn version tiếng Việt trước đây, mà tôi chỉ đọc được một đoạn rồi bỏ; ngoài vài chi tiết lặt vặt như một số lỗi typo, cách gọi hơi buồn cười "quần đùi kiểu Bermuda" hay một cái tên phim có dấu chú thích nhưng lại không thấy chú thích đâu; tr. 235 khá funny với hai chữ "Đảng" bị dán đè che đi hehe (nhưng lại dán đè sót cùng chữ ấy vài trang sau đó).

Có một chi tiết này còn funny hơn: khi viết cho tờ báo sinh viên hồi còn theo học bên Mỹ, Phạm Xuân Ẩn trích dẫn Napoléon, "Sau ta là hồng thủy"; nếu Larry Berman kể đúng thì PXA đã nhớ nhầm, hoặc theo một nguồn nào đó không khả tín lắm, câu "Après moi, le déluge" trước nay theo truyền thống vẫn được cho là câu nói của Louis XV.

Ở tr. 300 có câu này (chép nguyên văn): "Tôi lo lắng bởi một ai đó bên an ninh sẽ dễ dàng nói không với con trai của tôi vì những điều tôi vừa mới nói. Lần này tôi đã gặp may. Tôi nghĩ là họ cho rằng bằng cách cho phép con tôi tới Mỹ. Vì thế, điều trái ngược với lo ngại của tôi thực sự đã xảy ra".

Nguồn: Nhị Linh


Xem thêm:
- Chính trị & sex
- Quyền năng của chữ nhẫn
- Phỏng vấn một giám đốc tình báo : Đào tạo và tuyển mộ

Friday, September 20, 2013

Dựa theo tài liệu chính quy, Trần Dân Tiên là bút danh của Hồ Chủ tịch

>> Khùng, khùng, khùng
>> "Sức khỏe" nền kinh tế nhìn từ mùa bánh Trung thu
>> Vụ chôn thuốc trừ sâu: Sở TN-MT “ém” kết quả phân tích?
>> Hành xử như thế, dân không chán mới lạ!
>> Kỷ luật cán bộ "ngồi trên trời làm luật"


Một phần tư thế kỉ đi qua, vẫn kiên trì quan điểm Trần Dân Tiên là bút danh của Hồ Chủ tịch, vì dựa chắc chắn theo tài liệu chính qui.

Đây là trường hợp bác Hà Minh Đức - Giáo sư văn học, Nhà giáo Nhân dân, người từng trải nhiều chức vụ quan trọng, và đặc biệt đã nhận giải thưởng Hồ Chí Minh. 

Tư liệu cụ thể thì như sau.



1. Năm 1985 (tức là ở vào đêm trước của Đổi Mới, và nhà nghiên cứu nói rõ là ông dựa vào tài liệu chính thức đã xuất bản năm 1976):


2. Năm 2010 (một phần tư thế kỉ trôi qua, ông vẫn giữ nguyên quan điểm của năm 1985):

Trích từ sách Sự nghiệp văn thơ Hồ Chí Minh (trang 316) - Hà Minh Đức, Nxb KHXH, 2010
3. Nhà nghiên cứu dựa theo tài liệu chính qui, của một ban biên soạn chính qui, xuất bản bởi nhà xuất bản chính qui. Bởi vậy, về phương diện xuất xứ thông tin, với trường hợp này, không có gì phải bàn. 

Giới học thuật, bạn đọc bình thường, hay cơ quan liên quan đến xuất bản nếu có ý kiến khác, thì rõ ràng, tác giả với bao nhiêu lần tái bản suốt một phần tư thế kỉ qua (1985-2010) sẽ đưa ra lí không cãi được: tôi dựa vào sách chính qui đã xuất bản năm 1976.

Nguồn: Blog Giao


Xem thêm:
- Vấn đề thú vị của báo Mỹ
- Lương ở Việt Nam, lương ở Mỹ
- Phỏng vấn một giám đốc tình báo : Đào tạo và tuyển mộ

Friday, October 7, 2011

Sách Đắc nhân tâm

Đắc nhân tâm, tên tiếng Anh là How to Win Friends and Influence People là một quyển sách tự giúp bản thân bán chạy nhất từ trước đến nay.

Quyển sách này do Dale Carnegie viết và đã được xuất bản lần đầu vào năm 1936, nó đã được bán 50 triệu bản trên khắp thế giới. Nó cũng là quyển sách bán chạy nhất của New York Times trong 10 năm. Quyển sách đưa ra các lời khuyên về cách thức cư xử, ứng xử và giao tiếp với mọi người để đạt được thành công trong cuộc sống.

Tóm tắt nội dung (theo dịch giả Nguyễn Hiến Lê) - [vi.wikipedia.org]

Phần I: Những thuật căn bản để dẫn đạo người

Chương 1: Muốn lấy mật đừng phá tổ ong
Chương 2:Một bí quyết quan trọng trong phép xử thế
Chương 3:Hãy khêu gợi ở người cái ý tự muốn làm công việc mà chính ta đề nghị với họ
Chương 4:Tám lời khuyên để giúp các bạn đọc sách này được nhiều lợi ích nhất

Phần II:Sáu cách gây thiện cảm

Chương 1:Để cho tới đâu cũng được tiếp đón niềm nở
Chương 2:Một cách dễ dàng để gây mỹ cảm lúc sơ kiến
chương 3:Không theo quy tắc sau này tức là tự rước lấy thất bại
Chương 4:Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắm
Chương 5:Làm sao để gây thiện cảm
Chương 6:Làm sao cho người ta ưa mình liền

Phần III:Mười hai cách dẫn - dụ người khác cho họ nghĩ như mình

Chương 1:Trong một cuộc tranh biện không có người thắng kẻ bại
Chương 2:Một cách chắn chắn để gây thù oán. Tránh nó cách nào?
Chương 3:Quá tắc quy cung
Chương 4:Do trái tim sẽ thắng được lý trí
Chương 5:Bí quyết của Socrate
Chương 6:Xả hơi
Chương 7:Thiện bất chuyên mỹ
Chương 8:Quy tắc này sẽ giúp bạn làm được những việc dị thường
Chương 9:Loài người muốn gì?
Chương 10:Gợi những tình cảm cao thượng
Chương 11:Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của người
Chương 12:Khi mọi cách đều vô hiệu bạn hãy thử cách này xem sao

Phần IV: Sửa tính người mà không làm cho họ phật ý.

Chương 1:Nếu bạn bắt buộc phải chỉ trích, thì xin bạn bắt đầu như sau này
Chương 2: Chỉ trích cách nào mà khỏi gây thù oán?
Chương 3: Hãy tự cáo lỗi trước đã.
Chương 4: Đừng ra lệnh.
Chương 5: Giữ thể diện cho Người.
Chương 6:Khích lệ người ta cách nào?
Chương 7: Vị tri kỷ giả, dụng.
Chương 8: Hãy khuyến khích Người.
Chương 9: Làm sao cho người ta vui sướng mà làm công việc Bạn nhờ cậy.

Phần V: Chương độc nhất: Những bức thư mầu nhiệm

Phần VI: Bảy lời khuyên để tăng hạnh phúc trong Gia đình.

Chương 1: Chôn sống hạnh phúc gia đình cách nào lẹ nhất?
Chương 2: Tùy Ngộ Nhi An.
Chương 3: Thương nhau chín bỏ làm mười.
Chương 4: Làm cho Người ở xung quanh mình được sung sướng là điều dễ dàng.
Chương 5: Cái gì làm cảm động một người Đàn bà.
Chương 6: Phu phụ tương kính như tân.
Chương 7: Những kẻ thất học trong hôn nhân.
Download tại đây

Sunday, July 3, 2011

Tử vi Tinh điển


Lời nói đầu
Bước sang thế kỷ 21, nói chuyện số mệnh có phải là lỗi thời không? Trí óc con người nhờ khoa tin học đã được trang bị những hiểu biết thật rộng rãi, vượt hẳn những gì con người thâu thập khi còn ở trong thế kỷ 20 từ thiên nhiên đến xã hội, chính trị… Ta đang ở trong dòng sông lớn của tin học được coi như sức mạnh vạn năng làm lại sinh hoạt trên trái đất. Vậy hãy ngồi trước bàn máy tính để tìm hiểu, phấn đấu; chuyện mệnh số coi như nắm xương khô của mấy chục thế kỷ trước.

Lập luận trên là sai lầm! Vì chỉ bằng quan điểm khoa học, xem mệnh tướng là hoang đường và mê tín vì chẳng hiểu sâu xa những kiến thức đến từ số mệnh học. Lưới tin học giăng xa khắp thế giới, cho con người đủ mọi tin tức và hiểu biết ngay tức khắc khi một sự việc xảy ra ở bất cứ nơi nào trên địa cầu. Duy có một hiểu biết mà “hệ thống internet” không thể cung cấp được là hiểu biết và nhận thức về chính bản thân mỗi người trong chúng ta.
Tại một ngôi đền ở thành Athens có khắc một câu châm ngôn của các nhà hiền triết Hy Lạp cổ thời “HÃY NHẬN THỨC BẢN THÂN MÌNH”. Châm ngôn ấy chính là cơ sở của tất các các loại mệnh số học từ trước tới nay, ở bất cứ đâu. Tôi nhắc lại ba chữ mệnh số học để nói rằng những khoa thuộc loại này đã được kể là một học vấn tồn tại, lưu truyền từ mấy ngàn năm, được phân tích, nghiên cứu kỹ lưỡng. Xã hội loài người càng tiến hóa càng phức tạp, vì tiến hóa chính là một nhu cầu để giải quyết phức tạp. Thời hồng hoang chưa có số mệnh nhưng chưa có đạo đức, chưa có văn hóa, chưa có hệ thống cơ chế; vẫn có số mệnh nhưng chưa có số mệnh học vì con người chỉ biết vái trời mà cầu đạo, mọi sự trông vào lối giải quyết của những cúng kiến mang tính chất thuần tôn giáo, mê tín…
Theo http://www.lyhocdongphuong.org.vn