Showing posts with label tiên sinh. Show all posts
Showing posts with label tiên sinh. Show all posts

Saturday, September 14, 2013

Rượu uống

>> Triết gia và thi sĩ
>> Bùi Giáng: Kỳ lạ, ngang tàng, tận hiến
>> Bùi Giáng đi… bộ đội với thầy hội đồng


Thưa em rượu uống bây giờ
Là trăm năm gục hai bờ tử sinh
Động hờ hững Chúa điêu linh
Em làm Hoàng Hậu mọc tình cỏ phơi
Nhà ma cửa quỷ đi đời
Chim hơi thở đục trong lời sương xanh
Càn khôn xiêm mỏng che mành
Về trong thiên hạ em thành thiên thâu

Thưa em rượu uống bây giờ
Là thiên cổ lụy còn trơ bên mình
Tài hoa tiếng vọng điêu linh
Phạm Đan Phượng chết theo Quỳnh Như sao
Thưa em từ bữa nghiêng chào
Chớm trang đầu chợt sóng trào trường giang
Em đi rắc lá bên đàng
Cỏ xanh rì mọc suốt càn khôn kia
Mùa xuân mưa rưới ruộng lìa
Về trong nắng hạ mép bìa sai bâu


Thưa em rượu uống bây giờ

Là trong lát nữa lên bờ đuổi ma
Chạy quanh cồn cụm lá già
Rách như bươm suốt ruộng sa mạc đồng
Càn khôn gió đổ chất chồng
Rú như beo rống như hùm đổi hang
Trên rừng dưới lũng tan hoang
Vẫn sừng sững bóng chắn ngang quỷ sầu

Thưa em rượu uống bây giờ
Là trong lát nữa trăng mờ hỏi ma
Hỗn mang về giữa hiên nhà
Bây giờ cố quận tên là chiêm bao
Nhìn nhau trong lũy ngoài hào
Lời phôi dựng một điệu chào dị sai
Trên đầu thế kỷ chia hai
Nguồn man mác lạnh tìm ai bây giờ

Thưa em rượu uống bây giờ
Là thiên thu lại còn trơ hận trường
Cầm chung dâu biển khôn lường
Chân trời mộng lý con đường chia ba
Nam đình doanh trại dàn qua
Trống chầu trùng ngộ thưa là không mong
Hoạt tồn phát tiết sầu đong
Tràng giang thế kỷ xô dòng xuống lên

Bùi Giáng


Xem thêm:
- "Giận" ông Bùi Giáng...
- Khổ đế
- Ông Trời chịu thua

Wednesday, August 7, 2013

Ông Trời chịu thua

>> Tuổi Già Nên Phiên Phiến Mọi Chuyện...
>> Bà Tưng và thành kiến hà khắc của giới quản lý văn hóa
>> “Running Man” sang Anh: Bó tay với trả lời của Tổng cục Du lịch!
>> Nghị định 72 không hạn chế quyền tự do ngôn luận


Bùi Giáng

Bây giờ tôi rất có quyền 
Hỏi ông trời: — chớ thuyền quyên là gì? 
Mà nhân gian nhớ li bì 
Từ thiên thư tới tám kỳ càn khôn 
Trời rằng: ngươi rất có quyền 
Hỏi như rứa đó... nhưng... 
— Nhưng sao 
— Nhưng ta không đủ thẩm quyền đáp đâu






Xem thêm:
- ghế ông Trời
- tụng kinh ngồi
- bát ngát thinh không

Tuesday, January 8, 2013

"Giận" ông Bùi Giáng...

Mấy hôm nay, báo chí Việt Nam đã cùng nhau tác nghiệp một nhiệm vụ rất xuất sắc là "Khen cho nó chết"!

Đây là một cách phê phán thủ tướng hiệu quả nhất: "Từ chối lời khen của Thủ tướng" ( BBC)


Có một giai thoại về tiên sinh Bùi Giáng thuật lại rằng:

Giữa chợ trời đông như hội, cuối đường Trương Minh Ký (Sài Gòn,sau tháng 4/75), đến trước một hàng bán phụ tùng xe đạp cũ, ông nhẩn nha vớ lấy cái "ghi đông" xe rồi tỉnh bơ bỏ đi.

Bà chủ quán chạy theo la thất thanh nhờ thiên hạ bắt giùm "thằng ăn cắp". Chẳng đợi ai bắt, ông quay lại trả cái ghi đông vào chỗ cũ và từ tốn phân bua đại thể rằng: 

"Bà con thấy chưa, mất tất cả . . . mà phải câm, mất có cái ghi đông thì la rầm trời! Kỳ khôi quá!". 

Hành động ấy là điên hay tỉnh là tùy cách suy nghĩ mỗi người... 

Riêng tui... "giận" ông Bùi Giáng, đã lấy đồ của người ta thì người ta la làng lên là phải, đằng này tiên sinh lại còn trách ngược người bị lấy đồ là "kỳ khôi quá"
Nhưng "giận" ông Bùi Giáng chỉ một mà tui giận hai tay múa bút Ngọc NiênĐức Hiển đến cả trăm, cả ngàn lần. Cũng là phận dân đen bèo bọt, cũng quá thấu hiểu dân tộc, đồng bào mình "chịu biết bao thiệt thòi, bất công... mà phải câm", không bênh vực giúp cho một tiếng. Đã thế, lại dùng sở trường của mình để "giải oan" (la rầm trời) cho những kẻ mà chính họ cũng thừa biết rằng quá-lộng-quyền-bạo-tàn-dối-trá. Kỳ khôi quá!

"Giận" ông Bùi Giáng là "thiên kiến" của tui, ông có quở trách thì nhè riêng tui mà trách.

Hai tay viết kia cũng thế (
bảo họ điên cũng sai mà tỉnh cũng sai), trút hết tâm can để ca ngợi, thanh minh cho những kẻ-lộng-quyền-bạo-tàn-dối-trá thì khác nào chứng tỏ cho thiên hạ thấy mình là kẻ-luồn-cúi-nâng-bi-nịnh-bợ-trơ-trẽn-dối-trá. Đấy cũng chính là thiên kiến của tui.

"Sự thật" mà cũng đòi bày đặt diễn giải cho dài dòng, tui định nghĩa giúp cho nhé: "Một nữa ổ bánh mì vẫn được gọi là một nữa ổ bánh mì"

Phải vậy không ông Bùi Giáng?

MP


P/s: Dù sao cũng cảm ơn Ngọc Niên đã làm sáng tỏ phụ mẫu của "đồng chí X", tránh cho việc suy diễn không đáng có bao lâu nay làm tổn thương người đang sống lẫn người đã khuất!



TRỰC NGÔN: Trong khi có nhà báo bị đánh vỡ mặt mũi mà không dám “ẳng“ lên một tiếng về Công lý như nhà báo Ngọc Nam của VOV. Trong lúc có nhà báo đi bưng bô cho Tưởng thú bằng bài viết che dấu Sự thật tham nhũng bạo tàn như Ngọc Niên của Hội nhà báo. Cũng trong môi trường mà số đông văn nghệ sĩ cỡ như Hoàng Quang Thuận, nếu được ban Tuyên giáo TW trao tặng cho một bằng khen thì sướng rú lên như nhập đồng. Một số văn nghệ sĩ khác nếu được Bộ 4T trao cho cái giải gì đó, thì run lên vì tự đắc, đi đâu cũng hênh hoang xem trời bằng cái vung. 

Thì việc làm của bà Kim Chi là sự dũng cảm đáng kính trọng, một cách hành xử Uy vũ bất năng khuất đúng theo chữ Sĩ, tưởng rằng không còn tồn tại trong số đông văn nghệ sĩ luôn lao nhao tranh phần xôi thịt ở Việt Nam hiện giờ.Hành động của nghệ sĩ Kim Chi đâu phải là cái tát dành riêng cho Tưởng thú. Nó là cú đấm cho cả hệ thống chính trị đang cầm quyền, cho đội ngũ những kẻ mặt dày đã cúi mặt làm thinh, để tên Tưởng thú vẫn còn tồn tại trên đỉnh cao quyền lực bằng bộ máy CA trị. Dù ai cũng biết hắn là người “đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân“ Và tôi tin là tinh thần Uy vũ bất năng khuất của bà Kim Chi, không phải do bà học tập từ Đ và NN này trao luyện. Sở dĩ bà có được đức tính ăn ngay nói thẳng ấy, chính là môi trường giáo dục của gia đình, cộng với sự Ngộ ra của bà trong vài năm gần đây.


Xem thêm:
- Ngột ngạt tâm linh, văn minh, văn hóa

- Tản mạn về điều 88, tham nhũng, dân chủ và văn minh