Showing posts with label tầm nhìn. Show all posts
Showing posts with label tầm nhìn. Show all posts

Monday, November 4, 2013

Giá như Đà Nẵng...

>> Nhà siêu mỏng, dị dạng
>> Cận cảnh biệt thự trăm tỉ xây trái phép giữa Thủ đô
>> Con ông cháu cha: Gánh nặng của ngân sách quốc gia?
>> Định mệnh xoắn lấy hai gia đình Ngô Đình Diệm và Võ Nguyên Giáp
>> Top 10 tòa nhà xấu xí nhất thế giới (Mẹ kiếp, đúng là thâm như Tàu!)


Sớm nay, anh Ngô Thảo và tôi đứng ở tầng cao của 1 khách sạn nằm cạnh sông Hàn nhìn cảnh này và đều thở dài, tiếc! 

Giá như Đà nẵng biết thế mạnh và thế yếu của mình để chọn cách phát triển khác. Đà nẵng so với Huế và Quảng Nam thì thua vì không có di sản. Nhưng lại có thế mạnh khác. Có sông, có biển, có núi. Và mạnh nhất là nếu phá đi xây lại từ đầu thì chả tiếc, không như Huế, Hội An hay Hà Nội, đào đâu cũng chạm vào di sản.

Giá như ĐN thuê được 1 kiến trúc sư và 1 nhà quy hoạch giỏi, giá như không cho những ngôi nhà xấu mọc lên vô tội vạ 2 bên bờ sông Hàn, giá như không giết chết bán đảo Sơn Trà, giá như có 100 mẫu nhà tặng cho những người dân để tạo cơ hội cho họ không sến...

Giá như không tốn tiền cho những cây cầu trọc phú, giá như có nhiều không gian công cộng, giá như có nhiều không gian dành cho nghệ thuật hơn...


Giá như có nhiều thư viện, phòng hoà nhạc... phòng trưng bày tranh. Giá như có cách gì để tận dụng truyền thống của làng nghề chạm khắc đá để họ hay hơn , để họ không tạc ra những cái tượng rất xấu như thế, giá như đừng phát triển kiểu buôn đất vì ngành kinh doanh này không tạo ra công việc cho người lao động...

Nguồn: FB Họa sĩ Lê Thiết Cương

P/s:

Lê Thiết Cương: Giá như đừng tự ti chạy theo cái mốt rất ngu là kỷ lục, ai cũng thi nhau làm to . Việc đéo gì phải làm 1 cái chùa to, 1 bức tượng Phật quan âm quá hải cũng thật to (thật bự) . Nói thực là tao thương hại thằng nào ngu như vậy. Nghệ thuật cốt ở tinh, ở đẹp, đéo cốt nhiều và to. Phật cũng chủ trương kiến tính thành Phật chứ Phật không ca ngợi cho to và nhiều. (mời bà con đọc thêm bài >>> này!)

* The Long Vu: Tranh vẽ thì có tên tác giả và chữ kí của tác giả ở góc tranh. Công trình kiến trúc ở những nước văn minh họ đều có gắn biển ghi rõ do kiến trúc sư nào vẽ kiểu, năm nào... Riêng ở ta các vị tai to mặt lớn xây nhiều thứ qủy quái nhưng cứ trốn vào xó nào không dám trưng biển ra cho thiên hạ bình. Lạ nhỉ? Tiền thì lĩnh mà không dám công khai. Nhớ lại chuyện họa sỹ Nguyễn Sáng vẽ chân dung xưa và không chịu kí tên bởi ông chủ đặt vẽ cứ bắt sửa theo ý mình... Mình sẽ đăng lại bài >>> "Có phải xưng danh không nhỉ" hầu các bạn bài đã đăng trên tạp chí Kiến trúc mấy năm nay rồi.

* Đỗ Sự: Tất cả là giá như,,, đồng tiền không che mắt tất cả... nó là điều đô thị xôi đỗ xôi lạc Việt Nam ...và căn bệnh không chữa nổi cái bệnh >>> ĐÔ THỊ MẶT TIỀN, nhà nhà ra mặt tiền, quan chức mặt tiền công sở, trường học, bệnh viện mặt tiền chen chúc chen lấn xô đẩy nhau ra mặt tiền bờ sông... hóng tiền... tạo nên những sợi dây đô thị dọc suốt chỗ nào có đường to để kiếm tiền.

* Carmen Kts: Trước đây Đn cũng có phát mẫu mặt đứng cho dân ở vài đoạn đường, quy định kiểu dáng, màu sơn nhưng rồi sau đó cũng loạn xị lên. Mẫu thì giao cho các kts trẻ, vài người làm rồi ráp với nhau chớp nhoáng, chẳng có nghiên cứu gì để phù hợp về khí hậu, văn hóa truyền thống, ngôn ngữ tạo hình...Thiệt tình là em cũng là 1 trong các Kts được giao làm mẫu nhà. Bây giờ khi nghiên cứu đề tài về Nhà phố xanh ở Đà nẵng mới thấy hồi đó các Bác ở trên coi việc làm mẫu nhà đơn giản, chẳng ai quan tâm gì các vấn đề nêu trên, đưa lên là duyệt, chẳng có định hướng gì cho cái đám trẻ mới ra trường đó. Thật sự chưa có một KTS trưởng có tâm, có tầm.


Xem thêm:
- Nhân định và thiên lý
- Quá ẩu hay là sự ngây thơ đầy toan tính
- Nhìn đất nước từ cảm nhận thành phố nhỏ bên sông Hàn

Monday, July 8, 2013

Đổi mũ mới

>> Tòa xử công khai nhưng... kín! (Luật tổ chức tòa án nhân dân điều 38 quy định: thẩm phán, hội thẩm phải tôn trọng nhân dân và chịu sự giám sát của nhân dân. Việc người dân tham dự phiên tòa chính là giám sát cán bộ tòa án tuân thủ, thực thi pháp luật. Đây cũng là một phương thức tuyên truyền phổ biến giáo dục pháp luật sinh động)
>> Trượt ta, sang tây học!
>> Vi phạm giao thông, bị công an đánh bầm dập?
>> Cựu nô lệ tình dục tố cáo lối sống dâm ô trụy lạc của Đại tá Gaddafi (Báo Giáo dục đặt tựa đề như vậy không biết ông TBT tờ năng lượng mới có phiền lòng không?)


() - Tháng 7, người Hà Nội được “đội mũ mới” - tạm gọi việc có Luật Thủ đô như vậy. Có cảm tưởng giống như đổi mũ bảo hiểm cũ, không đạt chuẩn, lấy mũ mới.

Cái mũ cũ người ta gọi nôm na là mũ dỏm, còn những việc Hà Nội làm chưa đạt yêu cầu, thậm chí làm hỏng như vụ “vỡ bến” xe khách Mỹ Đình, thiếu trường mầm non, khu vui chơi cho trẻ em, bể bơi và phố cổ, biệt thự cổ bị méo xệch vì quá tải, kể cả những “nhà tập thể” sắp đổ sụp phải di tản dân khẩn cấp v.v... được gọi là thiếu tầm nhìn. 

Thế mà, bây giờ trong các văn bản quy hoạch kinh tế, xã hội, giao thông, nhà ở, chợ búa... xem lại đều có cụm từ “tầm nhìn đến...”. Thì ra, tầm nhìn lúc nào cũng có, nhưng ít ai nhìn xa trông rộng, chỉ thích “bóc ngắn cắn dài”. Như nhà đất còn thừa, có người nói đến năm 2050 vẫn chưa cần xây thêm. 

Thực ra nhà thương mại không dính mấy đến tầm nhìn, chỉ như cô gái “lỡ bước sang ngang”, còn từ nay đến... “hai năm mươi” còn quá thiếu nhà xã hội cho CNVC - nói nôm là cho người lao động - còn các bác CBCC khỏi lo vì các bác đủ tiền, không như có bác thứ trưởng nói lương bác 50 năm để dành cũng không mua nổi nhà ở (!). Khổ! Thương CB quá đi! 

Xây dựng một thủ đô không giống như làm dự án, có lãi, có kiếm được thì ai cũng lao vào và cấp trên duyệt cũng ào ào. Mất 1.000 năm Thăng Long mới được tôn vinh. Đến mấy nhiệm kỳ nữa Hà Nội ta mới xứng tầm đại đô thị đứng đầu cả nước?

Hà Văn


Xem thêm:
- Phản giáo dục
- Cái gốc của chuyện xử phạt hành chính
- Đàn ong trên đầu ngọn khói

Tuesday, May 21, 2013

Đi lên từ sở trường!

>> Mặt trái của biểu tình
>> Từng bước trở thành những đối tác ngọt-đắng
>> Khi ý kiến người dân "bị bỏ sọt rác"
>>>>> Vụ Phương Uyên và Nguyên Kha (Song có lẽ cấp thiết và hữu ích hơn cả là tạo áp lực buộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội phải giải thích điều 88, thế nào là tuyên truyền chống nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam.)


Hôm nay, Lúa xin bàn về chiến lược phát triển kinh tế cho VN, tầm nhìn trong khoảng 15-20 năm, các bác nghe xem thế nào? (Lúa xin mở một dấu ngoặc là với điều kiện đất nước thực sự dân chủ "?")

Xuất khẩu các mặt hàng nông nghiệp/thủy sản/cây công nghiệp chủ lực như Lúa, trái cây đặc sản, cá, tôm, cà phê, chè, điều… làm mũi nhọn.

Nâng cao chất lượng sản phẩm bằng việc sản xuất bền vững, đặt mục tiêu chất lượng lên hàng đầu (hạn chế dùng thuốc bảo vệ thực vật, hóa chất bảo quản, đăng ký nhãn hiệu sản phẩm ...)

Nghe có vẻ khó hiểu nhưng cũng đơn giản thôi. Tức là mình chú trọng vào chất lượng, không tăng sản lượng nữa.
Xin đừng xem thường nông nghiệp. Dù xã hội có phát triển tới đâu đi chăng nữa thì nhu cầu lương thực thực phẩm là hàng đầu, nhất là trong thời khắc khủng hoảng này, người ta có thể không mua ô tô, không dùng iphone nhưng không thể không ăn.

Mỹ không dám lơ là với nông nghiệp, Anh Pháp cũng vậy. Nhật đưa mục tiêu là sản xuất nông nghiệp phải cung cấp ít nhất 50% nhu cầu trong nước.

Nếu ai đã từng qua Nhật/Iceland, rau muống về mùa đông, đắt hơn thịt lợn/bò. Một tí rau muống chừng 10 ngọn, chắc khoảng 80-100g, có giá 298yên, trong khi thịt lợn loại trung bình khoảng 180yên/100gam. Họ phải trồng trong nhà kính với bao công sức, năng lượng tiêu tốn. Vào mùa hè cũng không hề rẻ, khoảng 198yên/100gam. Đu đủ thì vô cùng đắt, chất lượng kém xa đu đủ của VN.

Những thứ đó ỏ VN giá bao nhiêu, chỉ cần chúng ta vứt hột, tưới nước là có, chúng ta có khí hậu thiên nhiên quá thuận lợi cho nông nghiệp, nếu không dùng phân thuốc thì sản lượng thấp hơn nhưng sản phẩm sẽ được chấp nhận ở rất nhiều thị trường.

Tất cả những tiến bộ, khoa học, sản phẩm biến đổi gen này kia... chỉ tung hô rầm rộ một thời gian rồi lại tranh cãi, lại lấn cấn lại có nhiều nơi tẩy chay, và họ lại tìm về những sản phẩm nguyên bản, tự nhiên để dùng.

Ở VN chúng ta có cái may là những sản phẩm biến đổi gen chưa phải là thói quen của đại đa số nông dân... chúng ta vẫn có rất nhiều những cây con nguyên thủy, chỉ sàng lọc qua chọn giống bằng phương pháp cổ truyền.

Lúa ví dụ thôi nhé: trước đây, cả thế giới tung hô chào đón giống ngô của Monsanto, nào là kháng sâu rầy, sản lượng cao……thế nhưng sau đó, họ dùng ngô này nuôi bò lấy thịt lấy sữa thì xuất hiện bò điên, sữa cũng có những prôtein khác với sữa truyền thống. Một số nước cấm tiệt trồng và nhập khẩu ngô của Monsanto. Rồi sau dó họ lại phát hiện tiếp, giống ngô biến đổi gen mất dần khả năng kháng rầy/bệnh (vì vi khuẩn hay virus gây bệnh có khả năng thích nghi rất cao, đột biến rất nhanh để tồn tại).

Hay như giống lúa vàng (có vitamine A hạm lượng cực cao). Nhật là nước lai tạo tuyển chọn ra giống lúa đó, nhưng ai đã từng ở Nhật, họ không hề trồng đại trà để bán cho dân chúng. Người Nhật vẫn dùng giống lúa truyến thống của họ, canh tác khoảng 5-6 tháng mới thu hoạch, 1 năm họ chỉ làm một vụ, gạo của Nhật thì… ngon thôi rồi. Các bác thấy, để cho ra giống lúa đó chi phí bao nhiêu? Rồi bao nhiêu nhữ gen bị phá vỡ, gen chỉ thị kèm trong sản phẩm? Trong khi nguồn Vitamine A thì dồi dào vô cùng, trong rau trái, cá biển… mà rất rẻ. Thử hỏi, với giống lúa 3 tháng thu hoạch, về độ “chín”, đủ thời gian cho biến đổi dinh dưỡng, làm sao bằng 5-6 tháng?

Rồi sự khai thác đất nông nghiệp dầy đặc như thế thì việc bạc màu, chai đá của đất sẽ diễn ra chóng mặt. Người Nhật nhập khẩu gạo của Thái Lan chỉ dùng để nuôi heo gà .., giá gạo của họ đắt gắp 10 lần gạo của Thái Lan (khoảng 600-900yên/ký = 140-220nghìn/ký).

Lúa đã từng gặp một ông GS trùm về chọn giống của một trường ĐH nổi tiếng nhất Nhật Bản, lúc say say rồi, Lúa hỏi, sao các ông ca ngơị giống lúa lai, biến đổi gen mà các ông lại không trồng, thế nghiên cứu để làm gì? Ông ta cuời cười và nói, “nghiên cứu để không bị lạc hậu, chứ còn mấy thứ đó, rủi ro chưa biết thế nào… cuối cùng không cái gì bằng tự nhiên đâu”.

Một kẻ ngồi ở vị trí điều hành nên kinh tế, phải biết mình mạnh cái gì, yếu cái gì. Không phải cứ thấy người ta là nước công nghiệp rồi nhảy dựng lên thành nước CN. Đi lên từ sở trường, bao giờ cũng bền vững và chắc chắn hơn sở đoản.

Người Sing, họ không lao vào CN nặng mà họ làm kinh tế dựa vào vị trí địa lý họ có, cộng với vận tải. Họ cũng đầu tư vào sản xuất linh kiện bán dẫn. Đến khi họ giàu rồi, tự khắc mọi thứ nó đến.

Các bác xem, họ có sản phẩm nào là đình đám thế giới không? Thưa không, nhưng dân Sing được hưởng, được dùng tất cả những gì tốt nhất, sa xỉ nhất, hiện đại nhất. Họ thiếu cả nước ngọt nên trong ngoại giao họ “mềm dẻo” với Malaysia ra sao?

(hết trích)

Nguồn: Hai lúa

P/s: Người Sing họ đã từng nói thẳng với người mình rồi đó: “Chúng mày ngồi trên đống vàng mà không biết cách làm giàu!

Xem thêm:
- Không bất ngờ lắm đâu!
- Họ là đồng bào của các anh chị đấy!
- Chúng ta đã hết lòng với dân chưa?
- 7 năm nữa, VN sẽ trở thành nước công nghiệp hóa, bạn có tin nổi không?